Xuân Hòa Cảnh Minh

Chương 3

Đoàn Đoàn Viên

2025-02-28 08:00:09

3.

Mẫu nữ hai người này đều có cùng ý tưởng đen tối, chỉ mong ta sớm rời khỏi đây để nhường chỗ cho bọn họ.

Kiếp trước cũng vậy.

Tính khí cứng đầu này của ta giống phụ thân, dưới sự châm ngòi của mẫu nữ hai người bọn họ, không ai chịu nhún nhường, mối quan hệ giữa ta và phụ thân căng thẳng như nước với lửa.

Phụ thân thấy ta hồ đồ cố chấp, nản lòng thoái chí, nên đã dồn hết tâm sức vào việc bồi dưỡng Bạch Thiến Thiến, mời phu tử đến dạy cho nàng ta, thi cử làm nữ quan.

Còn để lại quán rượu của tổ tiên cho nàng ta thừa kế.

Bạch Thiến Thiến còn đang nhét quần áo của ta vào bọc quần áo, ta liền đi lên giật lấy, vứt xuống đất, châm chọc: "Không cần phiền muội muội, ta không định đi đâu cả."

Kế mẫu và Bạch Thiến Thiến đều ngẩn người. Rất nhanh, hai người trao đổi ánh mắt.

Bạch Thiến Thiến nhíu mày: "Không phải tỷ nói không phải hắn sẽ không gả sao? Muốn ở bên hắn lâu dài sao?"

Đúng vậy, nhưng tiếc là ta đã đặt cả tấm lòng chân thành vào sai chỗ.

Khi ta đến trấn Bằng, không hợp khí hậu, không quen với cái nóng ẩm oi bức ở phía nam, cả người nổi mẩn ngứa.

Tú tài kia thấy ta suy yếu, nhân cơ hội cuỗm hết ngân phiếu tiền tài, bỏ ta mà đi.

Cái gì mà tình tình ái ái, tất cả đều là giả dối.
Kiếm Lai
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Tiên Nghịch
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Ngôn Tình, Sủng

Mỗi bước mỗi xa

Ta tiện tay kéo một chiếc ghế ngồi xuống: "Phụ thân ta không cho phép. Ta không dám làm phụ thân tức giận nữa, nếu phụ thân cắt tiền của ta, thì ngươi sẽ cho ta à?"

Thế giới này rất lớn, không chỉ có tình yêu nam nữ.

Nếu ta chăm chỉ học hành, thi đậu vào làm nữ quan, chắc chắn sẽ đứng ở một vị trí cao hơn, nhìn xa hơn, rộng hơn.

Ta đuổi hai người bọn họ ra ngoài, từ gầm giường lấy ra bộ đồng phục học đường.

Đã bao lâu rồi ta chưa được mặc, sao mà nhăn nhúm thế này. Ta nhíu mày, duỗi thẳng quần áo.

Sau khi thay xong, ta không chút khách khí, đá văng cửa phòng Bạch Thiến Thiến, đi thẳng đến bàn trang điểm của nàng ta.

Lôi ra một cây trâm ngọc: "Của ta, vật về nguyên chủ nhé."

Rồi ta tự nhiên cắm vào búi tóc của mình.

Mặt nàng ta vô cùng nhục nhã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Kế mẫu cũng lên tiếng hòa giải: "Hòa Hòa, con là tỷ tỷ, nhường cho muội muội chút đi."

Ta với giọng điệu mỉa mai: "Đây là mẫu thân ta cho ta, nàng ta giữ cái này, không sợ mẫu thân của ta nửa đêm đến tìm nàng ta sao?"

Nhắc đến mẫu thân của ta, kế mẫu nhất thời nghẹn lời, không nói thêm gì nữa.

Trước đây là ta ngu ngốc, bị vài câu "tỷ tỷ" của Bạch Thiến Thiến lừa gạt, bất cứ thứ gì của ta, chỉ cần nàng ta mở miệng hoặc lộ ra vẻ mặt mong muốn, ta đều không do dự mà đưa cho nàng ta.

Ta không thèm để ý đến hai người bọn họ, trong khoảnh khắc xoay lưng rời đi, ta không thể không chú ý đến sự thù hận thoáng qua trong đáy mắt của Bạch Thiến Thiến.

Nếu trời cao đã cho ta cơ hội sống lại.

Ta nhất định sẽ không lặp lại sai lầm, ta phải giành lại cuộc đời vốn thuộc về mình.

Bạch Thiến Thiến cũng đi học, nhưng nàng ta không mấy hứng thú, chỉ không lạnh không nóng đi học cho đúng giờ mà thôi.

Phu tử nhìn thấy ta, rất ngạc nhiên.

Làm bài "Đại học chi đạo", ta lắp bắp, không biết nói gì.

Chép bài "Đạo đức kinh", ta chỉ vẽ những vòng tròn và gạch chân, chữ viết thì cẩu thả.

Khi ra thao trường luyện tập, ta mỏi lưng mỏi chân, thở hổn hển.
Đông Cung
Ngôn Tình, Ngược, Cung Đấu, Nữ Cường, Cổ Đại, Huyền Huyễn
Âm Nhân Tế
Linh Dị, Khác, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Đô Thị
Bà Xã, Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em
Ngôn Tình, Hiện Đại

Phu tử lắc đầu, cầm bút chấm một chữ ‘Kém’ vào bài thi của ta.

Ta tức giận nghĩ thầm: Đã qua bao nhiêu năm rồi, ta thể hiện như vậy đã là rất tốt rồi, được không!

Sau khi phụ thân xử lý xong công việc, còn mang về một túi hải sản lớn, ông rất vui khi nghe ta lại chủ động đi học.

"Đến đây, Hòa Hòa. Đây là tôm hùm con thích ăn." Phụ thân vụng về lột vỏ tôm, lấy chỉ tôm ra, đặt thịt tôm trắng nõn vào đĩa của ta.

Ta cầm đũa, ăn ngon lành.

Kế mẫu gắp một ít giá đỗ, không chút mở lời mở lời: "Hòa Hòa, hôm nay phu tử nói với ta, về thành tích các môn thi của con..."

Phụ thân ngước mắt nhìn lên, rất mong đợi.

"Đều rất kém."

Nói bậy! Rõ ràng chỉ là "kém" thôi, sao lại là "rất kém" chứ!!!

Bạch Thiến Thiến cũng phụ họa, quái ở nói: "Tỷ tỷ từ trước đến nay luôn thông minh, thành tích này ngay cả muội cũng rất bất ngờ đấy."

Kế mẫu khuấy khuấy chén cháo, bất lực nói: "Hòa Hòa, còn vì không muốn phụ thân cắt tiền của con, nên chỉ giả vờ đi học, để dành tiền tiếp tục đến phong quán sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuân Hòa Cảnh Minh

Số ký tự: 0