Xuân Hòa Cảnh Minh

Chương 8

Đoàn Đoàn Viên

2025-02-28 08:00:09

6.

Cuộc thi ngày qua ngày đang dần đến gần.

Ta nhìn vào thứ hạng của mình trong các kỳ kiểm tra, mặc dù có tiến bộ nhưng vẫn lắc đầu thở dài.

"Bạch Hòa Hòa! Ta tìm thấy tên của ngươi rồi!" Giọng nói vui vẻ của hắn vang lên trong gió thu.

"Ngươi ở đây! Tiến bộ được mười lăm bậc so với lần trước!"

Ta quay lại, mỉm cười với hắn: "Lục Minh, ngươi là người đứng đầu bảng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy tên ngươi. Còn tìm tên ta làm gì, thật là nhàn rỗi."

Lục Minh gãi đầu, có chút ngại ngùng: "Chẳng phải là do ta quan tâm đến ngươi sao."

Ta tiến lại gần, đầu ngón tay mơn trớn lên tờ giấy đỏ có tên mình, nhướng mày với hắn: "Ngươi cứ chờ xem, nhất định ta sẽ đuổi kịp ngươi!"

"Được thôi, Hòa Hòa, tên của chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ nằm cạnh nhau." Hắn cười đến ánh mắt sáng ngời mặt mày cong cong.

Kiếm Lai
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Tiên Nghịch
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Ngôn Tình, Sủng
Phụ thân ta hôm nay về sớm hơn mọi khi, thấy ta ông miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.

Ta là nữ nhi ruột của ông, làm sao không nhận ra ông đang cố gắng che giấu điều gì đó.

Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì, ông lại không muốn ta lo lắng.

Vẫn luôn là phụ thân bảo vệ ta, lần này ta cũng phải bảo vệ phụ thân.

Ta đuổi theo, trực tiếp hỏi: "Phụ thân, đã xảy ra chuyện gì ư?"

Biểu tình của phụ thân chợt lóe, vội vàng bịa ra một câu để lảng tránh cho qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ta không buông tha: "Rốt cuộc là sao?"

Kế mẫu bên cạnh đã khóc lóc nức nở, mở miệng nói: "Đều là lỗi của ta, tin lời người khác. Nghĩ rằng có thể kiếm được một khoản lớn từ thương vụ này."

"Không ngờ lại khiến Bạch ca bị lừa, khi kiểm hàng bọn họ chỉ mở cho xem đậu phụ tốt, sau đó vận chuyển toàn bộ lại là đậu phụ mốc."

"Bạch ca quay lại tìm bọn họ trả hàng, người đã chạy mất. Lần này xong rồi, nhà ta không còn tiền nữa."

Mỗi bước mỗi xa

Sắc mặt của phụ thân mệt mỏi, nhưng vẫn trấn an ta: "Phụ thân có thể giải quyết, Hòa Hòa đừng lo, tiền thi cử phụ thân đã chuẩn bị sẵn cho con."

Đậu phụ mốc…

Ta nhớ lại kiếp trước, khi một mình lẻ loi ở ngôi miếu đổ nát đói đến choáng váng, có một đại nương nhà nông ăn mặc bình thường, tốt bụng đưa cho ta một đĩa thức ăn.

Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé
Ngôn Tình, Đô Thị
Điệp Mộng Hồng Hoa
Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Ta Thực Sự Siêu Hung
Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Ta vừa nhìn thấy là đậu phụ mốc, đang định vứt đi thì bà ấy vội vàng ngăn lại.

Dưới bàn tay khéo léo của bà ấy, đậu phụ lại trở nên thơm ngon, còn ngon hơn cả đậu phụ bình thường.

Ta chính là nhờ vào tay nghề này mà có thể về nhà.

Có lẽ đây chính là cơ hội mà trời ban cho ta.

Ta xắn tay áo, sắp xếp tất cả các miếng đậu phụ lên rơm, để chúng lên men đầy đủ.

Sau đó, ta đậy kín thúng lại, đặt ở nơi mát mẻ.

Chuẩn bị rượu trắng, muối, bột ớt, gừng, rượu trắng, dầu trà đã chín và các gia vị khác.

Ta cho tất cả các miếng đậu phụ đã lên men qua rượu trắng, rồi nhúng hai bên đậu phụ mốc vào muối, lăn qua bột ớt và cho vào chảo dầu nóng chiên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuân Hòa Cảnh Minh

Số ký tự: 0