Chương 6
Đoàn Đoàn Viên
2025-02-28 08:00:09
5.
"Gần đây ông ta gặp khó khăn quay vòng vốn, đang phát sầu vì tiền bạc! Chờ khi mọi chuyện thành công, ta sẽ đưa nàng về kinh thành sống trong nhà lớn. Được không nào?"
"Ôi, Chu lang, chàng chỉ biết dỗ dành ta thôi."
"Ta còn có thể dỗ dành nàng hơn nữa, đến đây nào."
......
Ta núp ở ngoài cửa sổ, mơ hồ cảm thấy giọng nói này có chút quen thuộc.
Mỗi bước mỗi xa
Ta làm ướt ngón tay, cẩn thận chọc thủng giấy cửa sổ để nhìn vào bên trong.
Ngay lập tức, nỗi sợ hãi lan tỏa khắp cơ thể.
Vậy mà lại là ông ta!
Nam nhân có vết sẹo đã ép ta uống rượu độc ở kiếp trước! Cảnh cuối cùng ta thấy trước khi chết, chính là hình ảnh ông ta và kế mẫu ôm lấy nhau. Ông ta cười nham hiểm vì mưu kế đã thực hiện được, vết sẹo trên mặt trái càng làm ông ta trở nên ghê gợn hơn.
Kế mẫu thế nhưng lại lén lút tìm tình nhân sau lưng phụ thân, nhìn dáng vẻ chắc chắn đã sớm thông đồng với nhau.
Ta không biết bọn họ có kế hoạch gì, lo lắng sẽ tổn hại đến tính mạng của phụ thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Chỉ biết quan tâm dặn dò ông mọi chuyện phải cẩn thận, phụ thân rất hài lòng, cảm thán rằng ta cuối cùng cũng có chút dáng dấp của người thừa kế quán rượu.
Kế mẫu vì để duy trì hình tượng ở chỗ ta, tiếp tục đưa tiền cho ta, giựt dây ta tiếp tục đi đến phong quán, thậm chí còn chuẩn bị sẵn cả xe ngựa.
Ta cũng không từ chối.
Cầm tiền vàng trong tay, thường xuyên khoe khoang trước Bạch Thiến Thiến: "Mẫu thân của ngươi đối xử với ta thật tốt."
Phong quán ta vẫn cứ đi, chỉ là không còn trốn học nữa.
Việc thi thố hàng ngày của phu tử vẫn tiếp tục, phụ thân trước đây đã khen ta giống như mẫu thân, rất thông minh.
Nhưng ta đã bỏ lỡ khá nhiều, trong chốc lát không thể thấy được kết quả.
Kết thúc kỳ kiểm tra, một nửa thành tích của ta vẫn là "kém".
Hôm đó là sinh nhật của phụ thân, rượu cùng thức ăn được chuẩn bị rất phong phú.
Trong bữa tiệc, kế mẫu cố tình hỏi về thành tích thi của ta, sau khi nghe xong không nhịn được cười khúc khích.
Bà ta nhanh chóng điều chỉnh lại, giả vờ quan tâm hỏi: "Hòa Hòa, sao lại vậy? Tại sao thành tích thi vẫn không tốt? Thiến Thiến không thông minh bằng con, lần này chỉ có một điểm kém thôi."
"Phu tử nói con mỗi ngày sau khi tan học không ở lại học cùng mọi người, ngược lại ông ấy đã thấy con từ trong phong quán đi ra."
Nói xong, bà ta lại nhìn phụ thân của ta: "Lão Bạch, ta thấy tâm tư của Hòa Hòa vẫn còn vướng bận ở chỗ phong quán kia, nếu con cái tâm đầu ý hợp, trưởng bối như chúng ta sao lại không thành toàn?"
"Gần đây ông ta gặp khó khăn quay vòng vốn, đang phát sầu vì tiền bạc! Chờ khi mọi chuyện thành công, ta sẽ đưa nàng về kinh thành sống trong nhà lớn. Được không nào?"
"Ôi, Chu lang, chàng chỉ biết dỗ dành ta thôi."
"Ta còn có thể dỗ dành nàng hơn nữa, đến đây nào."
......
Ta núp ở ngoài cửa sổ, mơ hồ cảm thấy giọng nói này có chút quen thuộc.
Mỗi bước mỗi xa
Ta làm ướt ngón tay, cẩn thận chọc thủng giấy cửa sổ để nhìn vào bên trong.
Ngay lập tức, nỗi sợ hãi lan tỏa khắp cơ thể.
Vậy mà lại là ông ta!
Nam nhân có vết sẹo đã ép ta uống rượu độc ở kiếp trước! Cảnh cuối cùng ta thấy trước khi chết, chính là hình ảnh ông ta và kế mẫu ôm lấy nhau. Ông ta cười nham hiểm vì mưu kế đã thực hiện được, vết sẹo trên mặt trái càng làm ông ta trở nên ghê gợn hơn.
Kế mẫu thế nhưng lại lén lút tìm tình nhân sau lưng phụ thân, nhìn dáng vẻ chắc chắn đã sớm thông đồng với nhau.
Ta không biết bọn họ có kế hoạch gì, lo lắng sẽ tổn hại đến tính mạng của phụ thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Chỉ biết quan tâm dặn dò ông mọi chuyện phải cẩn thận, phụ thân rất hài lòng, cảm thán rằng ta cuối cùng cũng có chút dáng dấp của người thừa kế quán rượu.
Kế mẫu vì để duy trì hình tượng ở chỗ ta, tiếp tục đưa tiền cho ta, giựt dây ta tiếp tục đi đến phong quán, thậm chí còn chuẩn bị sẵn cả xe ngựa.
Ta cũng không từ chối.
Cầm tiền vàng trong tay, thường xuyên khoe khoang trước Bạch Thiến Thiến: "Mẫu thân của ngươi đối xử với ta thật tốt."
Phong quán ta vẫn cứ đi, chỉ là không còn trốn học nữa.
Việc thi thố hàng ngày của phu tử vẫn tiếp tục, phụ thân trước đây đã khen ta giống như mẫu thân, rất thông minh.
Nhưng ta đã bỏ lỡ khá nhiều, trong chốc lát không thể thấy được kết quả.
Kết thúc kỳ kiểm tra, một nửa thành tích của ta vẫn là "kém".
Hôm đó là sinh nhật của phụ thân, rượu cùng thức ăn được chuẩn bị rất phong phú.
Trong bữa tiệc, kế mẫu cố tình hỏi về thành tích thi của ta, sau khi nghe xong không nhịn được cười khúc khích.
Bà ta nhanh chóng điều chỉnh lại, giả vờ quan tâm hỏi: "Hòa Hòa, sao lại vậy? Tại sao thành tích thi vẫn không tốt? Thiến Thiến không thông minh bằng con, lần này chỉ có một điểm kém thôi."
"Phu tử nói con mỗi ngày sau khi tan học không ở lại học cùng mọi người, ngược lại ông ấy đã thấy con từ trong phong quán đi ra."
Nói xong, bà ta lại nhìn phụ thân của ta: "Lão Bạch, ta thấy tâm tư của Hòa Hòa vẫn còn vướng bận ở chỗ phong quán kia, nếu con cái tâm đầu ý hợp, trưởng bối như chúng ta sao lại không thành toàn?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro