Tình Đầu Chóng Phai

Chương 3

Nhị Thập Nhị Họa Cốt

2025-03-27 09:03:07

Nghe tôi cười, anh ta cũng không nhịn được mà cười theo, tôi mở mắt nhìn anh ta, nửa thật nửa đùa: "Tôi mà không liều mạng, làm sao có thể nâng anh lên cao chứ?"

 

Anh ta sững lại, rồi thấp giọng nói: "Lâm Kim Hoà, tôi rất may mắn khi gặp được cô."

 

Đó là lần đầu tiên anh ta cảm ơn tôi.

 

Sau này, hai người đều ngầm hiểu, có lẽ là do không khí đưa đẩy, dù sao cũng cứ như vậy mà ở bên nhau.

 

Tôi và Tạ Hành Vân đều là người trưởng thành, đều có nhu cầu sinh lý bình thường, hơn nữa lại ngày ngày ở cạnh nhau, chẳng phải có câu "Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" sao?

 

Sau bảy năm, tôi đã hái được vầng trăng thuở thiếu thời của mình.

 

Nhưng bây giờ, nhìn Tống Trọng Đồng mặt mày tái nhợt khi nghe tôi nói câu đó, tôi lơ đãng nghĩ trong lòng, vầng trăng thuở thiếu thời của tôi cũng có vầng trăng của riêng mình.

 

Còn tôi – kẻ thay thế này, không biết có phải nên rút lui rồi không.

 

03

 

Khi Tạ Hành Vân trở về, tôi đang chậm rãi uống trà trên sofa.

 

Tống Trọng Đồng đứng bên cạnh sofa đối diện tôi, có chút bối rối và uất ức, không ngồi xuống, mặt trắng bệch, vành mắt đỏ hoe, trông như bị tôi bắt nạt vậy.

 

Tạ Hành Vân xách theo túi đồ trên tay, nhìn thấy tôi cũng sững lại, còn Tống Trọng Đồng thì như thấy được chỗ dựa, lập tức uất ức gọi: "Anh Hành Vân."

 

Tạ Hành Vân không để ý đến cô ta, lạnh lùng với cô ta, chỉ hỏi tôi: "Kim Hoà, sao cô lại tới đây?"

 

Tôi nhìn anh ta một cái, tuy anh ta không đáp lại Tống Trọng Đồng, chỉ nói chuyện với tôi, nhưng anh ta lại đứng bên cạnh Tống Trọng Đồng, tôi hiểu anh ta đến vậy, đương nhiên biết đó là một tư thế bảo vệ không lộ dấu vết.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Tôi bình thản đặt chén trà xuống bàn, lấy điện thoại ra, mở đoạn video mà truyền thông gửi cho tôi, đưa cho anh ta xem.

 

Anh ta chỉ liếc qua một cái, rồi nhanh chóng giải thích: "Đây là hiểu lầm, cô ấy là em gái tôi, Tống Trọng Đồng."

 

Tống Trọng Đồng nghe vậy, quay đầu nhìn anh ta, hốc mắt càng đỏ hơn, trông như sắp khóc.

 

Tôi cười hỏi anh ta: "Em gái ruột?"

 

Anh ta ngừng lại một chút, giải thích: "Hàng xóm của tôi, lâu lắm rồi không gặp, nhà cô ấy xảy ra chuyện nên mới đến nhờ tôi giúp đỡ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi đã điều tra rõ ràng về Tống Trọng Đồng trên đường tới đây.

 

Năm đó khi Tạ Hành Vân bị đuổi học vì cô ta, cô ta không hề bị ảnh hưởng, vẫn thi đại học bình thường, đỗ một trường không cao không thấp, sau khi tốt nghiệp thì làm nhân viên văn phòng.

 

Tôi biết cô ta đã liên lạc với Tạ Hành Vân ngay từ năm đầu tiên anh ta ra mắt, nhưng năm đó khi anh ta gặp chuyện vì cô ta, cô ta thậm chí còn không tiễn anh ta một bước.

 

Tạ Hành Vân từng không trả lời tin nhắn của cô ta.

 

Lần này cô ta tìm đến anh ta là vì bố cô ta bị lừa vào đường dây đa cấp, không chỉ mất một số tiền lớn mà còn liên lụy cả người thân bạn bè mất sạch tiền bạc.

 

Bố cô ta bỏ trốn, cô ta không thể ở lại quê nhà, nên dứt khoát tìm đến Tạ Hành Vân.

 

Xem ra, cô ta đã đánh cược đúng.

 

Tạ Hành Vân hận cô ta vì sự tuyệt tình năm đó, nhưng cuối cùng vẫn không thể nhẫn tâm bỏ mặc cô ta.

 

Có lẽ, ánh trăng thuở thiếu thời luôn đặc biệt.

 

Với tôi là vậy, với Tạ Hành Vân cũng là vậy.

 

Tôi gật đầu, không nhiều lời, chỉ hỏi anh ta: "Anh định làm thế nào? Để cô ấy ở lại đây sao?"

 

Tạ Hành Vân nhìn Tống Trọng Đồng, hơi cau mày, dường như đang suy nghĩ.

 

Khung cảnh này khiến tôi cảm thấy nghẹn lại trong lòng.

 

Tôi đứng lên, dứt khoát thay anh ta đưa ra quyết định: "Tôi đã giúp anh chặn một cuộc khủng hoảng truyền thông, cô ấy không thể ở đây, quá nguy hiểm."

 

"Tôi sẽ bảo trợ lý giúp cô ấy thuê một căn hộ và sắp xếp ổn thỏa."

 

Dừng lại một chút, tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta, tiếp tục nói: "Tạ Hành Vân, tôi hy vọng anh sẽ không dính dáng đến cô ấy nữa."

 

"Câu này, tôi không chỉ nói với tư cách người đại diện của anh, mà còn với tư cách bạn gái của anh."

 

Tống Trọng Đồng lúc này mới rụt rè lên tiếng.

 

Cô ta đúng là biết cách tỏ ra yếu đuối.

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Đầu Chóng Phai

Số ký tự: 0