Tình Đầu Chóng Phai

Chương 2

Nhị Thập Nhị Họa Cốt

2025-03-27 09:03:07

Nhưng tôi cũng chẳng bận tâm, chỉ chân thành mỉm cười và nói:

 

"Tạ Hành Vân, điều kiện của anh rất tốt, có muốn vào giới giải trí không?"

 

Ba ngày sau, tôi nhận được điện thoại của Tạ Hành Vân.

 

Với ngoại hình của anh ấy, chỉ cần có nhan sắc là đã có chỗ đứng trong giới giải trí. Thêm vào đó, tôi dốc hết toàn bộ tài nguyên trong tay để nâng đỡ anh ấy.

 

Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, Tạ Hành Vân nổi tiếng là điều hiển nhiên, trở thành nghệ sĩ hàng đầu dưới trướng tôi.

 

Anh ấy luôn phối hợp với tôi, chưa từng gây rắc rối, cho đến ngày hôm nay—khi tôi nhận được đoạn video này.

 

Tôi xem lại video trên điện thoại, gọi điện cho Tạ Hành Vân, nhưng không ai bắt máy.

 

Trầm ngâm một lúc, tôi gập điện thoại lại, cầm chìa khóa xe trên bàn làm việc, rồi rời khỏi văn phòng.

 

02

 

Tôi đứng trước cửa nhà Tạ Hành Vân, nhấn chuông cửa nhà anh ta.

 

Đợi rất lâu vẫn không có ai ra mở, tôi lại chờ thêm năm phút, rồi bắt đầu nhập mật mã.

 

Tất cả mọi thứ của Tạ Hành Vân đều do tôi lo liệu.

 

Căn nhà này cũng là do tôi giới thiệu cho anh ta khi anh ta kiếm được khoản tiền đầu tiên, nơi này có tính riêng tư cao – quan trọng hơn là tôi quen biết với chủ đầu tư, giúp anh ta tiết kiệm không ít tiền.

 

Lúc thiết lập mật mã năm đó, tôi hỏi anh ta muốn đặt là gì, anh ta trông có vẻ không có ý kiến gì, chỉ nói: "Tuỳ đi."

 

Tôi cười cười, trêu chọc: "Tuỳ? Nghĩa là cái gì cũng được à? Vậy tôi sẽ đặt ngày sinh của tôi nhé, như vậy mỗi lần nhập mật mã, anh sẽ nhớ đến sinh nhật tôi, nhớ cảm ơn quý nhân của anh, đúng hạn tặng tôi một món quà lớn nhé."

 

Khi đó anh ta cũng cười, rồi mật mã này vẫn giữ nguyên đến tận hôm nay, anh ta chưa từng thay đổi.

 

Tôi nhập ngày sinh của mình, một tiếng "tít——" vang lên, cửa mở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Tôi đứng trước cửa, gõ thêm một tiếng, tôi đã cho Tạ Hành Vân đủ thời gian, tôi không biết trong nhà có gì, nhưng dù có gì đi nữa, từng ấy thời gian cũng đủ để anh ta thu xếp rồi.

 

Tôi bước vào, rất ngạc nhiên khi phát hiện Tạ Hành Vân không có ở nhà, chỉ có một cô gái đứng giữa phòng khách, mặc áo thun của Tạ Hành Vân, bên dưới lộ ra đôi chân trắng nõn, kinh hoàng nhìn tôi.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Là Tống Trọng Đồng.

 

Tôi đứng ở cửa, ngừng lại một chút, hỏi cô ấy: "Tạ Hành Vân đâu?"

 

Cô ấy có chút do dự nhìn tôi, nghi hoặc hỏi: "Cô là ai?"

 

Tôi không trả lời, mở tủ giày ra, nhưng không thấy dép của mình, tôi ngẩng đầu nhìn về phía Tống Trọng Đồng, quả nhiên thấy dép của tôi đang trên chân cô ta.

 

Tôi không nói gì, tôi vốn là người có tính sạch sẽ rất nghiêm trọng, đồ cá nhân bị người khác động vào thì cũng không muốn nữa.

 

Tôi không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào với Tống Trọng Đồng, chỉ lễ phép mỉm cười, giới thiệu bản thân với cô ta:

 

"Chào cô, tôi là người đại diện của Tạ Hành Vân, cũng là bạn gái của anh ấy, làm phiền cô nói cho tôi biết, Tạ Hành Vân đang ở đâu?"

 

Tôi và Tạ Hành Vân ở bên nhau được một năm, giữa người trưởng thành có những chuyện khó nói, huống hồ tôi luôn thích anh ta, tôi cũng chưa bao giờ che giấu tình cảm này.

 

Tạ Hành Vân thật ra vẫn luôn nhận ra, nhưng cả hai chúng tôi chưa từng nói thẳng ra.

 

Ở bên nhau là vì hai năm trước, khi anh ta vừa nổi lên, tôi giúp anh ta thương lượng một hợp đồng đại diện thương hiệu, lúc xã giao đã uống không ít rượu, tôi vẫn cười nói như thường, cho đến khi ký hợp đồng xong, tiễn bên thương hiệu lên xe rời đi, tôi mới bắt đầu nôn.

 

Tạ Hành Vân đưa tôi về rồi ở lại chăm sóc.

 

Trong cơn mơ màng, tôi nghe thấy anh ta thở dài bất lực bên giường tôi, nói: "Lâm Kim Hoà, cô quá liều mạng rồi."

 

Tạ Hành Vân là người lạnh lùng, ít nói, đó là lần đầu tiên tôi nghe thấy giọng điệu bất lực như vậy của anh ta, không nhịn được bật cười.

 

Tôi được xem là một lão làng trong giới giải trí, từ trợ lý người đại diện nhỏ bé làm đến vị trí người đại diện vàng, tuy còn trẻ nhưng đối nhân xử thế không chê vào đâu được, chưa bao giờ để ai nắm được điểm yếu.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Đầu Chóng Phai

Số ký tự: 0