Thức Tỉnh Dị Năng, Tôi Trả Thù Tên Chồng Bội Bạc

Chương 5

Quốc Gia Nhất Cấp Mạc Ngư Học Giả

2025-03-22 14:30:25

Để chuẩn bị cho hội nghị lần này, Bành Sưởng đã điều động hơn một nửa lực lượng tinh nhuệ trong căn cứ.

Đương nhiên, trong đó có cả tám người chúng tôi.

Hội nghị diễn ra ở khu vực trung tâm của mười hai căn cứ lớn. Thành phố này được tất cả các thế lực tranh giành nhưng chưa từng có ai thực sự chiếm được.

Trên đường đến hội trường, Bành Sưởng nắm lấy tay tôi, không nói gì.

Đây không phải lần đầu tiên tôi tham gia hội nghị bàn tròn, hắn cũng chẳng có lý do gì để lo lắng.

Phía sau tôi, Hà Niệm Thời im lặng cõng Chử U, Tần Lộ Viện trò chuyện với Ôn Huệ, Bạch Kiều đeo tai nghe nghêu ngao hát, còn Lộc Bồng và Lạc Mẫn đi sau cùng.

Sáu giờ tối.

Chúng tôi ngồi vào vị trí của mình trong hội trường rộng lớn. Ở trung tâm còn có một võ đài.

Tôi nhìn thấy Ngô Nhuỵ, thủ lĩnh căn cứ Hưng Thành, đang nhàn nhã ăn nho với vài tên đàn ông tuấn tú bên cạnh. Đôi mắt của Chử U, vốn sáng như sao, nay lại có một vẻ khó chịu kỳ lạ.

Tôi cũng thấy Trần Kỳ, thủ lĩnh căn cứ Trung Ương. Huy hiệu an toàn trên tay áo hắn vẫn còn đó, dáng người ngay ngắn, quần áo cũ kỹ nhưng sạch sẽ. Nhìn hắn bây giờ, chẳng khác gì năm đó tôi từng thấy.

Hắn chính là đội trưởng của tổ chức quản lý dị năng giả.

Là người mà ba tôi từng coi trọng nhất.

Còn bây giờ, hắn đang gánh vác trách nhiệm đó.

Căn cứ trung ương là nơi sinh sống của hàng triệu dân thường, cố gắng duy trì trật tự cũ, nhưng để bảo vệ một số lượng lớn người như vậy thì lực lượng cần có luôn vượt xa khả năng kiểm soát.

Vì không tham gia vào những giao dịch ngầm, nguồn tài nguyên của căn cứ trung ương ngày càng khan hiếm, thứ hạng cũng liên tục giảm sút. Đến nay, nó đã rơi xuống vị trí thứ mười hai, trở thành căn cứ yếu nhất trong bảng xếp hạng.

Hội nghị chính thức bắt đầu, phần đầu tiên là cống nạp "lợi thế".

Năm nay, căn cứ Kim Thành vẫn như cũ—dâng lên con người.

Ba trăm thiếu niên, thiếu nữ bị nhốt trong thùng hàng, trở thành "tài nguyên" mà các căn cứ khác thèm khát.

Tôi làm như không nhận ra ánh mắt thèm thuồng của đám người xung quanh, tiếp tục chiếu hình ảnh và thông tin của lô "hàng" này lên màn hình chính.

Bành Sưởng cúi sát tai tôi, bật cười khe khẽ: "Yểu Yểu, làm tốt lắm. Về đến nơi, anh sẽ có thưởng cho em."

Tôi ngoan ngoãn mỉm cười: "Bành ca cũng sắp lên lôi đài rồi, đừng để bị thương."

Khiêu chiến giữa các thủ lĩnh căn cứ là cách nhanh nhất để thay đổi thứ hạng. Nhưng nếu không nắm chắc phần thắng, chẳng ai dại mà bước lên. Những kẻ cầm quyền luôn thích ngồi yên một chỗ, quan sát thuộc hạ của mình c.h.é.m giết, tranh đoạt sống còn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Xem ra… dị năng giả cấp sáu của Thành Tây đã bị Bành Sưởng đoạt lấy, nếu không hắn sẽ chẳng tự tin đến thế.

Xanh Xao

Bành Sưởng thậm chí còn có vẻ khinh thường, hắn xoay cổ tay, bước đến khu khiêu chiến, rồi chỉ thẳng vào đại diện căn cứ Úy Lam, kẻ đang giữ vị trí thứ tư.

"Lam tiên sinh của Úy Lam căn cứ." Bành Sưởng nhếch môi cười, vẻ bí hiểm: "Không bằng cùng tôi giao đấu một trận?"

---

19h00

Khu giam giữ – Tinh Thành

"Căn cứ Kim Thành năm nay mang đến lô hàng này, tôi nhìn mà chảy cả nước miếng." Một trong số những lính gác huých khuỷu tay đồng bọn, cười đùa: "Chân dài, eo thon, trông thật ngon mắt. Lâu lắm rồi tôi chưa được chạm vào đàn bà."

"Nếu thủ lĩnh căn cứ tôi giành được bọn chúng, có khi chúng ta cũng được chia phần."

"Hay là xin sang căn cứ Kim Thành nhỉ? Nghe nói bên đó chỗ nào cũng đầy đàn bà trắng trẻo."

Trong những tiếng cười đùa thô tục, chẳng ai nhận ra bên trong những chiếc thùng hàng đen kịt, từng tiếng bíp bíp ngắn ngủi vang lên.

Bên trong một thùng hàng, một người phụ nữ đang nhắm mắt bỗng mở bừng ra, ánh mắt sắc bén đến rợn người.

"Đội Nghịch Sát, đội trưởng Mộ Xuân, chuẩn bị sẵn sàng."

Đọc truyện tại monkeyD, page Xanh Xao.

Những thiếu niên, thiếu nữ vốn dĩ nằm im như xác c.h.ế.t lần lượt mở mắt, vòng sáng tượng trưng cho dị năng dần xuất hiện trên cổ tay bọn họ, lấp lánh như muôn vàn vì sao.

"Khống chế khu giam giữ, tấn công trung tâm chỉ huy của Tinh Thành." Mộ Xuân đứng dậy, cất giọng lạnh lùng: "Linh đội, hành động!"

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, những chiếc thùng hàng đồng loạt phát nổ. Đám lính gác còn chưa kịp kêu lên đã bị một sức mạnh vô hình siết chặt cổ họng, c.h.ế.t lặng trong hoảng sợ.

Trước mặt bọn chúng, một người phụ nữ xinh đẹp đến mức yêu mị bước ra, đôi mắt lạnh như băng.

Kim Thành – Đấu Trường Ngầm

Tiếng hét chói tai, tiếng reo hò, tiếng huýt sáo của đám đàn ông vang lên khắp khu vực hỗn loạn này. Trên lôi đài, m.á.u tươi nhuộm đỏ mặt sàn, kích thích ánh mắt của những kẻ cầm quyền đang ngồi quan sát. Chúng cười đùa thô tục, trông điên cuồng và đáng sợ.

Giữa sàn đấu, một đàn sói mắt xanh lục gườm ghè, nhìn chằm chằm vào kẻ loang lổ vết thương đứng đối diện.

"Giết hắn! Giết hắn!"

Trên khán đài, một thiếu niên gõ nhè nhẹ lên ly rượu, khuôn mặt vô cảm. Đột nhiên, tiếng cảnh báo vang lên từ chiếc vòng trên cổ tay cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thức Tỉnh Dị Năng, Tôi Trả Thù Tên Chồng Bội Bạc

Số ký tự: 0