Thức Tỉnh Dị Năng, Tôi Trả Thù Tên Chồng Bội Bạc
Chương 11
Quốc Gia Nhất Cấp Mạc Ngư Học Giả
2025-03-22 14:30:25
"Cây Cổ Thụ Song Hiệp" từ đâu mà ra chứ.
Ba mẹ của Bạch Kiều là những người chấp hành nhiệm vụ bí mật, họ không phải những anh hùng lẫy lừng, cũng chẳng ai biết đến tên tuổi.
Cái danh xưng này hoàn toàn do cô ấy tự đặt ra.
Tất cả chúng tôi đều hiểu điều đó, nhưng chẳng ai vạch trần. Tần Lộ Viện chỉ xoa đầu Bạch Kiều, dịu dàng nói: "Tiểu Kiều nói đúng."
Vì những người ba, người mẹ đã khuất. Vì những người yêu thương, người thân.
Vì ánh sáng trong đôi mắt họ, thuần khiết và trong trẻo nhất.
Vì vô số người giống như chúng tôi, đang đau khổ giãy giụa giữa vũng bùn.
---
"Sáng mai, Chử U dẫn đội đến căn cứ Hưng Thành trước."
Tôi quay sang nhìn Chử U: "Tiểu U, hãy lấy lại thứ thuộc về cô."
Cô ấy mỉm cười với tôi, trong trẻo mà kiên định. "Tất nhiên rồi."
Căn cứ Kim Thành đã trải qua cuộc thay đổi quyền lực. Hiện tại vẫn còn ba đoàn dị năng giả từng trung thành với Bành Sưởng. Dù chúng tôi đã dùng biện pháp cứng rắn để trấn áp kẻ phản bội, ba đoàn này cũng đã bị cài cắm người của chúng tôi vào, như một cái sàng bị đục lỗ khắp nơi. Sau khi bị kiểm soát, họ bắt đầu d.a.o động, muốn gia nhập phe chúng tôi. Nhưng căn cứ này vẫn còn những nhân tố bất ổn.
Tôi cần đích thân trấn giữ Kim Thành, quét sạch bóng tối còn sót lại.
Những tờ đơn xin lệnh đã rơi xuống Kim Thành như hoa tuyết. Qua từng trang giấy mỏng, tôi như nhìn thấy vô số đôi mắt đỏ hoe, ướt đẫm nước mắt.
Chỉ khi người trong một căn cứ cảm thấy tuyệt vọng, họ mới gửi đơn xin lệnh đến chúng tôi.
Ví dụ như Lâm Như Miên, người đứng đầu căn cứ Tia Nắng Ban Mai. Theo những gì tôi biết, cư dân ở đó có chỉ số hạnh phúc rất cao.
Hay như Trần Kỳ, người duy nhất duy trì trật tự cũ trong căn cứ Trung Ương.
Còn những nơi khác…
Căn cứ Hưng Thành – Độc quyền công nghệ nuôi trồng dị năng.
Căn cứ Úy Lam – Đấu thú trở thành thú vui phổ biến.
Căn cứ Dương Thành – Giai cấp phân hóa nghiêm trọng, nạn buôn bán nô lệ tràn lan.
Ngoài ra, còn vô số căn cứ nhỏ khác cũng tham gia vào những giao dịch bẩn thỉu này, và đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm mà thôi.
Tôi chạm đầu ngón tay vào tập đơn xin lệnh từ Hưng Thành, rồi đưa cho Chử U.
"Bạch Kiều, Chử U, Hưng Thành giao cho hai người."
"Nhiệm vụ: Giải cứu những cư dân bình thường, quét sạch trung tâm nghiên cứu dị năng, cứu thoát những dị năng giả bị biến thành ‘hàng hóa’, đồng thời lật đổ bộ máy cầm quyền hiện tại." Tôi ngừng lại một chút. "Trung Ương cũng đã cử người đến, nếu họ thực sự đáng tin, quyền quản lý Hưng Thành có thể giao cho họ."
"Hà Niệm Thời, Lộc Bồng, phụ trách căn cứ Dương Thành."
"Lạc Mẫn, Tần Lộ Viện, phụ trách căn cứ Úy Lam."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
---
Chử U, thực sự là thiên tài trong thiên tài.
Cô ấy thức tỉnh "Thần Chi Nhãn" – không chỉ là đôi mắt mà còn là trí tuệ.
Chử U là người thông minh nhất mà tôi từng gặp. Cô ấy đã nghiên cứu và chế tạo dược phẩm, giúp thực lực của Kim Thành tăng trưởng khủng khiếp trong vòng vài năm ngắn ngủi.
Chúng tôi có một triệu cư dân. Trong đó, mười vạn là dị năng giả.
Một con số gần như nghịch thiên, đủ để chúng tôi san bằng mọi căn cứ khác.
Nhưng sau khi thảo luận kỹ lưỡng, chúng tôi quyết định thận trọng và can thiệp vào công thức dược phẩm.
Đọc truyện tại monkeyD, page Xanh Xao.
Chúng tôi nắm giữ quyền kiểm soát, có thể khiến dược phẩm mất hiệu lực bất cứ lúc nào—nói cách khác, chúng tôi có thể tước đoạt dị năng của bất kỳ ai.
---
Sau khi mọi người lần lượt xuất phát, tôi và Ôn Huệ tiễn họ lên đường.
Ôn Huệ quay sang tôi, khẽ nói: "Chị Mộ, giá mà thế giới này chưa từng có dị năng thì tốt biết mấy."
"Ngay cả khi một ngày nào đó, dị năng biến mất…" Tôi bình thản đáp, "…những người đã ra đi sẽ không bao giờ trở lại."
"Chị nói đúng." Cô ấy khẽ nhếch môi. "Đáng sợ không phải dị năng, mà là những kẻ sở hữu nó."
"Nhưng giờ cô cũng là một dị năng giả đấy, Ôn Huệ." Tôi rút một tập tài liệu đưa cho cô ấy. "Trước đó cô hỏi tôi vì sao không giao cho cô nhiệm vụ tại các căn cứ khác, bởi vì cô có một nhiệm vụ đặc biệt quan trọng. Đây là nhiệm vụ của cô."
Tổ Chức X – Buôn bán người.
Hắc Kỳ – Phẫu thuật mổ cướp dị năng giả.
Xanh Xao
"Đây là thông tin chúng ta thu thập được." Tôi nói tiếp. "Trước kia, những tổ chức này chỉ hoạt động lén lút, nhưng bây giờ, cuối cùng chúng ta đã thu thập đầy đủ bằng chứng về chúng."
"Muốn tiêu diệt chúng, cần một người đứng đầu. Em có muốn nhận nhiệm vụ này không, Ôn Huệ?"
Ngọn lửa màu vàng nhạt quấn quanh đầu ngón tay cô ấy như một tinh linh nhỏ bé. Gương mặt dịu dàng vô hại nở nụ cười sáng rực, cô ấy hơi cúi người, cung kính đáp:
"Tất nhiên rồi, đội trưởng Mộ."
Ôn Huệ là một trong những chiến lực mạnh nhất hiện tại.
Cô ấy sở hữu cả song hệ Hỏa và Kim, một thiên tài hiếm có, chỉ mất hai tháng để đạt đến cấp sáu.
Hơn nữa, cô ấy không phải thức tỉnh nhờ dược tề, mà giống tôi—đột phá gen bằng cách rèn luyện chính mình.
Tôi siết chặt chiếc chìa khóa của Tinh Thành, bước vào cánh cửa không gian do dị năng giả hệ Không Gian mở ra.
Tinh Thành.
Tôi đứng trong phòng họp trung ương trống trải, không một bóng người. Đứng trước tấm bia tín ngưỡng, đầu ngón tay khẽ run.
Ba mẹ của Bạch Kiều là những người chấp hành nhiệm vụ bí mật, họ không phải những anh hùng lẫy lừng, cũng chẳng ai biết đến tên tuổi.
Cái danh xưng này hoàn toàn do cô ấy tự đặt ra.
Tất cả chúng tôi đều hiểu điều đó, nhưng chẳng ai vạch trần. Tần Lộ Viện chỉ xoa đầu Bạch Kiều, dịu dàng nói: "Tiểu Kiều nói đúng."
Vì những người ba, người mẹ đã khuất. Vì những người yêu thương, người thân.
Vì ánh sáng trong đôi mắt họ, thuần khiết và trong trẻo nhất.
Vì vô số người giống như chúng tôi, đang đau khổ giãy giụa giữa vũng bùn.
---
"Sáng mai, Chử U dẫn đội đến căn cứ Hưng Thành trước."
Tôi quay sang nhìn Chử U: "Tiểu U, hãy lấy lại thứ thuộc về cô."
Cô ấy mỉm cười với tôi, trong trẻo mà kiên định. "Tất nhiên rồi."
Căn cứ Kim Thành đã trải qua cuộc thay đổi quyền lực. Hiện tại vẫn còn ba đoàn dị năng giả từng trung thành với Bành Sưởng. Dù chúng tôi đã dùng biện pháp cứng rắn để trấn áp kẻ phản bội, ba đoàn này cũng đã bị cài cắm người của chúng tôi vào, như một cái sàng bị đục lỗ khắp nơi. Sau khi bị kiểm soát, họ bắt đầu d.a.o động, muốn gia nhập phe chúng tôi. Nhưng căn cứ này vẫn còn những nhân tố bất ổn.
Tôi cần đích thân trấn giữ Kim Thành, quét sạch bóng tối còn sót lại.
Những tờ đơn xin lệnh đã rơi xuống Kim Thành như hoa tuyết. Qua từng trang giấy mỏng, tôi như nhìn thấy vô số đôi mắt đỏ hoe, ướt đẫm nước mắt.
Chỉ khi người trong một căn cứ cảm thấy tuyệt vọng, họ mới gửi đơn xin lệnh đến chúng tôi.
Ví dụ như Lâm Như Miên, người đứng đầu căn cứ Tia Nắng Ban Mai. Theo những gì tôi biết, cư dân ở đó có chỉ số hạnh phúc rất cao.
Hay như Trần Kỳ, người duy nhất duy trì trật tự cũ trong căn cứ Trung Ương.
Còn những nơi khác…
Căn cứ Hưng Thành – Độc quyền công nghệ nuôi trồng dị năng.
Căn cứ Úy Lam – Đấu thú trở thành thú vui phổ biến.
Căn cứ Dương Thành – Giai cấp phân hóa nghiêm trọng, nạn buôn bán nô lệ tràn lan.
Ngoài ra, còn vô số căn cứ nhỏ khác cũng tham gia vào những giao dịch bẩn thỉu này, và đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm mà thôi.
Tôi chạm đầu ngón tay vào tập đơn xin lệnh từ Hưng Thành, rồi đưa cho Chử U.
"Bạch Kiều, Chử U, Hưng Thành giao cho hai người."
"Nhiệm vụ: Giải cứu những cư dân bình thường, quét sạch trung tâm nghiên cứu dị năng, cứu thoát những dị năng giả bị biến thành ‘hàng hóa’, đồng thời lật đổ bộ máy cầm quyền hiện tại." Tôi ngừng lại một chút. "Trung Ương cũng đã cử người đến, nếu họ thực sự đáng tin, quyền quản lý Hưng Thành có thể giao cho họ."
"Hà Niệm Thời, Lộc Bồng, phụ trách căn cứ Dương Thành."
"Lạc Mẫn, Tần Lộ Viện, phụ trách căn cứ Úy Lam."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
---
Chử U, thực sự là thiên tài trong thiên tài.
Cô ấy thức tỉnh "Thần Chi Nhãn" – không chỉ là đôi mắt mà còn là trí tuệ.
Chử U là người thông minh nhất mà tôi từng gặp. Cô ấy đã nghiên cứu và chế tạo dược phẩm, giúp thực lực của Kim Thành tăng trưởng khủng khiếp trong vòng vài năm ngắn ngủi.
Chúng tôi có một triệu cư dân. Trong đó, mười vạn là dị năng giả.
Một con số gần như nghịch thiên, đủ để chúng tôi san bằng mọi căn cứ khác.
Nhưng sau khi thảo luận kỹ lưỡng, chúng tôi quyết định thận trọng và can thiệp vào công thức dược phẩm.
Đọc truyện tại monkeyD, page Xanh Xao.
Chúng tôi nắm giữ quyền kiểm soát, có thể khiến dược phẩm mất hiệu lực bất cứ lúc nào—nói cách khác, chúng tôi có thể tước đoạt dị năng của bất kỳ ai.
---
Sau khi mọi người lần lượt xuất phát, tôi và Ôn Huệ tiễn họ lên đường.
Ôn Huệ quay sang tôi, khẽ nói: "Chị Mộ, giá mà thế giới này chưa từng có dị năng thì tốt biết mấy."
"Ngay cả khi một ngày nào đó, dị năng biến mất…" Tôi bình thản đáp, "…những người đã ra đi sẽ không bao giờ trở lại."
"Chị nói đúng." Cô ấy khẽ nhếch môi. "Đáng sợ không phải dị năng, mà là những kẻ sở hữu nó."
"Nhưng giờ cô cũng là một dị năng giả đấy, Ôn Huệ." Tôi rút một tập tài liệu đưa cho cô ấy. "Trước đó cô hỏi tôi vì sao không giao cho cô nhiệm vụ tại các căn cứ khác, bởi vì cô có một nhiệm vụ đặc biệt quan trọng. Đây là nhiệm vụ của cô."
Tổ Chức X – Buôn bán người.
Hắc Kỳ – Phẫu thuật mổ cướp dị năng giả.
Xanh Xao
"Đây là thông tin chúng ta thu thập được." Tôi nói tiếp. "Trước kia, những tổ chức này chỉ hoạt động lén lút, nhưng bây giờ, cuối cùng chúng ta đã thu thập đầy đủ bằng chứng về chúng."
"Muốn tiêu diệt chúng, cần một người đứng đầu. Em có muốn nhận nhiệm vụ này không, Ôn Huệ?"
Ngọn lửa màu vàng nhạt quấn quanh đầu ngón tay cô ấy như một tinh linh nhỏ bé. Gương mặt dịu dàng vô hại nở nụ cười sáng rực, cô ấy hơi cúi người, cung kính đáp:
"Tất nhiên rồi, đội trưởng Mộ."
Ôn Huệ là một trong những chiến lực mạnh nhất hiện tại.
Cô ấy sở hữu cả song hệ Hỏa và Kim, một thiên tài hiếm có, chỉ mất hai tháng để đạt đến cấp sáu.
Hơn nữa, cô ấy không phải thức tỉnh nhờ dược tề, mà giống tôi—đột phá gen bằng cách rèn luyện chính mình.
Tôi siết chặt chiếc chìa khóa của Tinh Thành, bước vào cánh cửa không gian do dị năng giả hệ Không Gian mở ra.
Tinh Thành.
Tôi đứng trong phòng họp trung ương trống trải, không một bóng người. Đứng trước tấm bia tín ngưỡng, đầu ngón tay khẽ run.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro