Thần Ẩn - Quét Tuyết Nấu Rượu

Chương 7

Quét Tuyết Nấu Rượu

2025-03-01 20:02:20

Hắn gọi Tô công công: "Đến Loan Phượng điện truyền chỉ, quý phi bất kính với thái hậu, phạt nàng ta đến Nhân Thọ cung chịu tội."

 

Trong mắt Tô công công lóe lên vẻ ngạc nhiên, liếc nhìn ta, rồi cúi người rời đi.

 

Sở Yến Bình véo má ta: "Hài lòng chưa?"

 

Ta mỉm cười: "Bệ hạ hài lòng, dân nữ liền hài lòng."

 

Bị Lâm gia chèn ép nhiều năm, cuối cùng cũng hả giận một lần, hắn đương nhiên hài lòng.

 

Sở Yến Bình nhìn ta chăm chú, bỗng ôm ta vào lòng.

 

"A Nguyệt, mỗi lần gặp nàng, đều có thể giúp trẫm thoát khỏi khốn cảnh.”

 

"Có lẽ, nàng thật sự là thần nữ của trẫm.”

 

"Ở lại bên cạnh trẫm, đừng rời đi nữa.”

 

"Trẫm không so đo chuyện trước kia trong lòng nàng có ai. Nhưng sau này, trong lòng nàng chỉ được có trẫm."

 

Ta nhẹ nhàng vuốt ve tóc hắn, cảm giác mềm mượt như tơ lụa khiến ta nhớ đến ngày xưa, đại sư huynh sau khi gội đầu xong, thường xõa tóc đọc sách trong sân.

 

Ta vừa lau tóc cho huynh ấy, vừa nghe huynh ấy kể những câu chuyện kỳ lạ.

 

Thường thì tóc còn chưa khô, ta đã gối lên tóc ướt của huynh ấy ngủ thiếp đi.

 

Mỗi lần huynh ấy đều bế ta về phòng, còn mình thì đọc sách suốt đêm trong sân.

 

Sau đó, huynh ấy bị ch.ém đầu. Mái tóc đen đó, cũng bị thiêu thành tro bụi trong biển lửa.

 

Ta vuốt ve tóc trong lòng, lẩm bẩm: "Trong lòng ta, đương nhiên chỉ có chàng..."

 

Sở Yến Bình hài lòng ngủ thiếp đi.

 

Đêm khuya bỗng nhiên mưa gió bão bùng.

 

Ta mơ màng bị tiếng sấm đánh thức, thấy Sở Yến Bình đang ngồi bên giường, xoa n.g.ự.c trầm ngâm.

 

Hắn mặc một chiếc áo ngủ cũ, dưới bàn tay, là một bông hoa lan thêu trên cổ áo.

 

Đây là tác phẩm của Lâm Tĩnh Thư.

 

Nàng ta bị bệnh tim, mỗi khi trời mưa sấm chớp lại đặc biệt khó chịu, mỗi lần đều là hắn ở bên cạnh chăm sóc.

 
Kiếm Lai
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Tiên Nghịch
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Ngôn Tình, Sủng

Nàng ta kiêu căng tùy hứng, nhà mẹ đẻ ngang ngược, phạm thượng, tội ác chồng chất.

 

Nhưng dù sao nàng ta cũng đã ở bên hắn nhiều năm, cùng hắn đi từ lúc nghèo hèn đến khi huy hoàng.

 

Sự sủng ái của hắn, tuy có bảy phần tính toán, nhưng cũng có ba phần chân tình.

 

Ngày hôm sau, khi ta tỉnh dậy, Sở Yến Bình đã đi lâm triều, để lại cả phòng cung nữ, thái giám hầu hạ ta.

 

Sau khi dùng xong bữa sáng, ta mới biết Sở Yến Bình đã để lại thánh chỉ, sắc phong ta làm Thư phi, ban cho cung Lưu Ly.

 

Vọng Thư, chính là mặt trăng.

 

Lâm Tĩnh Thư sau một đêm sám hối ở Nhân Thọ cung nghe được tin này, tức giận đập phá Loan Phượng điện.

 

Nghe nói, Lưu Ly điện vốn là do Sở Yến Bình xây cho Lâm Tĩnh Thư. Ngày điện hoàn thành, chính là ngày Lâm Tĩnh Thư được sắc phong hoàng hậu.

 

Ai ngờ, một sớm hụt hẫng, tất cả đều thành mây khói.

 

Ta long trọng chuyển đến Lưu Ly điện.

 

Ngày đầu tiên làm sủng phi, thần nữ đã lâu không xuất hiện bỗng nhiên tỉnh lại.

 

15

 

Giọng điệu thần nữ có chút phức tạp.

 

"Ta đã đánh giá thấp ngươi, ngươi vậy mà thật sự trở thành hoàng phi, còn chèn ép Lâm gia."

 

Cẩn thận xem xét thiên mệnh của từng người nhà họ Lâm, nàng ta cười khẩy.

 

"Lâm gia là trụ cột của Đại Hạ, Lâm Tĩnh Thư là người mang vận khí, bọn họ là do thiên mệnh an bài, sẽ không thay đổi. Ngươi quá tự phụ rồi."

 

Ta lắc đầu: "Không phải tự phụ, mà là nhất định phải có được. Từ khoảnh khắc ta bước vào hoàng cung, Lâm gia đã thua rồi."

 

Thần nữ chỉ cười yếu ớt: "Không, ngươi vĩnh viễn không đấu lại Lâm Tĩnh Thư. Nàng ta là người mang vận khí, cả thế giới sẽ giúp nàng ta. Còn ngươi, chỉ là một hạt bụi, gió thổi là tan."

 

Ta không hiểu: "Tại sao lại là Lâm gia?"

 

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

"Cái gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

"Đã là trụ cột của Đại Hạ, mang vận mệnh Đại Hạ, tại sao không chọn một vị trung thần yêu nước thương dân, mà lại chọn Lâm gia, những kẻ chuyên quyền, ức h.i.ế.p bá tánh? Gia tộc như Lâm gia, chỉ biết làm hại quốc gia."

 

Thần nữ im lặng vài giây, nói: "Đây là do thiên đạo quyết định, không phải ta có thể thay đổi."

 

Lại là thiên đạo.

 

Ta cười lạnh: "Thiên đạo đã bất công như vậy, ta liền nghịch thiên!"

 

Thần nữ tức giận nói: "Thật là ngoan cố! Ta có vô số tín đồ ở Đại Hạ, tín ngưỡng của bọn họ sẽ giúp ta khôi phục thần lực! Phàm nhân, ngày ta khôi phục thần lực, chính là ngày ngươi che.c!"

 

Nói xong lời tàn nhẫn, nàng ta lại ngủ say.

 

Ta dựa vào ghế quý phi, lười biếng sưởi ấm bên lò lửa.

 

Thần lực của nàng ta quả thật đang khôi phục.

 

Nhưng thiên mệnh của nàng ta không thay đổi.

 

Nàng ta vẫn sẽ che.c trong tay ta.

 

Lâm gia mang vận khí, là hy vọng cuối cùng thần nữ để lại cho Đại Hạ.

 

Ta nhất định phải diệt trừ bọn họ.

 

Chỉ là, Lâm gia được thần nữ coi trọng như vậy, có thật như nàng ta nói, là do thiên đạo an bài?

 

Ta muốn tự mình đi tìm câu trả lời.

 

Sau ngày hôm đó, Lâm Chí Viễn bị Kinh Triệu phủ bắt đi điều tra.

 

Lâm Tĩnh Thư khóc lóc mấy ngày muốn gặp hoàng thượng, Lâm Thiệu Đức nhiều lần vào cung cầu kiến, Sở Yến Bình đều lấy cớ bệnh tật từ chối.

 

Cả hoàng cung đều biết, Lâm Tĩnh Thư đã thất sủng, còn ta là tân sủng phi đang được sủng ái.

 

Sở Yến Bình cả ngày ở bên ta, mặc kệ triều đình hỗn loạn.

 

Ta nhỏ giọng oán trách: "Rõ ràng là bệ hạ lười biếng, bên ngoài lại chỉ mắng thần thiếp là hồng nhan họa thủy."

 

Sở Yến Bình khẽ nâng mặt ta lên, cẩn thận quan sát.

 

"Ừm, quả thật xứng danh hồng nhan họa thủy."

Sống Chung
Ngôn Tình, Khác, Hiện Đại
Vạn Giới Pháp Thần
Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Phương Tây
Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Xuyên Không, Dị Giới
 

"Bệ hạ!"

 

Hắn cười lớn, ôm ta vào lòng.

 

"A Nguyệt, chỉ ở bên nàng trẫm mới có thể nghỉ ngơi một chút.”

 

"Những người ngoài kia, không ai có ý tốt, nhìn mà thấy phiền."

 

Hắn ở bên ta đương nhiên không phải thật sự lười biếng, mà là nhân lúc Lâm gia gặp biến cố để xem xét động tĩnh của Lâm đảng.

 

Lâm Thiệu Đức thấy Sở Yến Bình lạnh nhạt, quả nhiên không ngồi yên được nữa, một mặt liên kết với các đại thần thúc giục lập hậu, một mặt chỉnh đốn mười vạn Lâm gia quân chuẩn bị tạo phản.

 

Sở Yến Bình đã sớm muốn nhổ cái gai Lâm gia này.

 

Nhưng mười vạn Lâm gia quân uy hiếp, danh tiếng chiến thần của Lâm Thiệu Đức, còn có thế lực phức tạp, chồng chéo trong triều, thiên tai liên miên bên ngoài, khiến hắn không thể không thận trọng.

 

Ta dựa vào n.g.ự.c hắn, dịu dàng nói: "Thần thiếp lúc nhỏ thấy ca ca trong nhà nuôi heo, đều vỗ béo đến tận tết, béo tốt rồi mới gie.c. Nếu cho ăn không no, heo sẽ cắn người, gie.c cũng tốn công. Ca ca dạy, muốn lấy, phải cho trước."

 

Sở Yến Bình vuốt ve cổ ta, nhắm mắt nói: "Mấy con heo của trẫm đã ăn đủ béo rồi, còn muốn trẫm cho ăn cái gì nữa?"

 

Ta ngẩng đầu nhìn hắn: "Đương nhiên là muốn gì được nấy. Bệ hạ kiên trì phải có con nối dõi rồi mới lập hậu, khiến ngôi vị hoàng hậu bỏ trống nhiều năm. Nay lòng người hoang mang, bệ hạ chi bằng an ủi trước.”

 

"Chờ từ từ làm mềm xương cốt của ông ta, nhổ răng nanh của ông ta. Đến tết, chàng có đao, ông ta không có răng. Người ăn thịt, đương nhiên là chàng rồi."

 

Sở Yến Bình dừng lại, đưa tay cọ mũi ta.

 

"Trẫm cho hết đồ tốt cho người khác rồi, con heo nhỏ này của trẫm phải làm sao đây?"

 

Ta le lưỡi.

 

"Thần thiếp còn nhỏ mà, không có khẩu vị lớn như vậy. Hơn nữa, đi theo bệ hạ, chẳng lẽ còn để thần thiếp đói sao?"

 

Má ta ửng hồng, trong mắt long lanh là sự tin tưởng và ỷ lại hoàn toàn.

 

Hắn nuốt nước miếng, đột nhiên cúi xuống đè lên ta, màn che màu đỏ trên giường rơi xuống.

 

Ta kinh hô: "Bệ hạ! Chàng làm gì vậy..."

 

Giọng hắn khàn khàn, khiến tai ta tê dại.

 

"Đương nhiên là, ăn thịt."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ẩn - Quét Tuyết Nấu Rượu

Số ký tự: 0