Sống Sót Trong Tận Thế

Chương 9

A Giang

2025-03-27 09:01:47

Tôi dán mắt vào cửa sổ, quan sát tình hình bên ngoài. 

Đa số người đi lấy đồ đều lái xe, nhưng chẳng lấy được bao nhiêu. Toàn mì tôm, chẳng thấy gạo mì mấy.

Vài người không về được, đồ đạc, xe cộ và cả tính mạng đều bỏ lại ngoài quảng trường.

Có những người thậm chí còn không đến được chỗ ban quản lý. 

Từng đàn xác sống đuổi theo xe, nhảy chồm lên, một chiếc xe bị đập vỡ kính, người bên trong bị kéo ra ngoài ăn thịt sống.

Sau những cảnh tượng kinh hoàng đó.

Khu chung cư lại chìm vào im lặng.

Nhưng nhóm chat cư dân vẫn ồn ào náo loạn. 

Người thì chửi ban quản lý không phát đồ, người thì trách móc hàng xóm không chịu chia sẻ.

Nhưng tình trạng này cũng chẳng kéo dài được lâu. 

Dù phải năm sáu ngày nữa mới mất nước mất điện, nhưng mạng lưới sẽ hỏng trước đó.

Có lẽ do có người ra ngoài nên trong nhóm chat có người thông báo đã tìm thấy xích khóa và chặn cửa sau cửa thoát hiểm. 

Họ nói đã khóa cửa các tầng lại rồi.

Có người gan dạ đi kiểm tra, quả nhiên thấy thật. 

Nhưng có tòa nhà thì không có.

Tôi nhìn quanh, hầu hết các nhà trong tòa nhà của tôi đều đã tìm thấy và khóa cửa rồi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Như vậy nhà tôi sẽ không còn quá nổi bật nữa, và sẽ có nhiều người sống sót hơn.

Vì còn phải theo dõi tình hình xác sống, tôi đi ngủ sớm, để có sức trực đêm.

Bữa trưa của tôi bị lùi lại muộn hơn thường lệ.

Bát cơm gà hầm vàng nóng hổi, đầy đủ cả thịt và rau, tôi ăn một mạch hết hai bát lớn.

Mọi thứ đều tuyệt vời, chỉ tiếc là không dám dùng đồ điện dễ bị phát hiện. 

Điều hòa hay máy hút mùi thì khỏi mơ.

Nhưng so với những người không tích trữ đồ đạc trong mạt thế, chúng tôi đã may mắn hơn rất nhiều.

Lúc tôi đang ngủ, có một nhà ở chếch phía trước dùng máy bay không người lái gắn loa phóng thanh để dụ xác sống, rồi cả năm người nhà họ cùng nhau ra ngoài. 

Bọn họ đi về hai chuyến, vơ vét được tận năm xe tải lớn đầy ắp đồ tiếp tế.

Cuối cùng, họ chỉ lấy ra chưa đến một phần ba số đó để lại trên xe, coi như là chia cho mọi người chút đỉnh. 

Khi người từ các tòa nhà khác chưa kịp sang, người trong tòa nhà của họ đã lao vào tranh cướp hết.

Trong lúc đó, có người đứng ngoài quan sát, cũng có người tranh thủ lúc xác sống ít để đi kiếm đồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ban quản lý bị vơ vét khá nhiều thứ.

Không phải không ai thèm muốn đống đồ của nhà đó, nhưng họ cũng chẳng phải dạng vừa. 

Người cùng tầng với họ cầm d.a.o định cướp thêm đồ ăn, bị họ đánh gãy chân ngay lập tức.

Sau khi chuyển hết đồ đạc, họ lại tiếp tục dùng loa dụ thêm nhiều xác sống hơn, cố tình dẫn dụ chúng đến trước cửa tòa nhà của mình.

Nhà này quả là cao tay, ít nhất là trước khi cả nhà tôi c.h.ế.t ở kiếp trước, họ vẫn sống sót an toàn.

Có người từng vào tòa nhà của họ tìm kiếm, nhưng không hiểu sao không thể tìm ra họ.

Tôi biết nhà này không dễ đụng vào, nhưng những người trong nhóm cư dân thì không biết điều đó.

Vốn dĩ việc họ kiếm được nhiều đồ như vậy đã khiến người ta ghen tị rồi, đằng này họ lại không chia cho ai đáng kể, mà còn cố tình dụ thêm xác sống. 

Thế là cả nhóm cư dân lao vào chửi rủa họ không ngớt lời.

Có người còn đăng video họ đánh đập hàng xóm. 

Xem ra nhà này có hai nữ ba nam, chắc là một cặp vợ chồng và ba người con trẻ. 

Vợ chồng họ tầm ba bốn mươi tuổi. 

Ba người con khoảng hai mươi, hai người con trai có vẻ là sinh đôi.

Mấy người đó tìm cách dùng video để ép họ phải chia sẻ đồ tiếp tế, còn có người đe dọa rằng đã biết nhà họ ở căn hộ nào, nếu không chịu giao ra thì đừng trách cả đám kéo đến cướp.

Nhưng nhà kia chẳng thèm hé răng nửa lời.

Mấy ngày đầu khi xác sống bùng nổ, chúng còn di chuyển chậm chạp và sợ ánh sáng. 

Nhà đó cũng coi như may mắn, chọn đúng thời điểm vàng để ra ngoài vơ vét đồ đạc.

Mẹ tôi ra xem mấy luống rau trồng trong nhà, tôi thì giục Hạ Dương đi ngủ để lấy sức cho ca trực của mình.

Giờ mới là ngày thứ hai của mạt thế, cái ác trong lòng người còn chưa trỗi dậy hoàn toàn.

Áp lực thực sự còn ở phía sau cơ.

Đến 12 giờ đêm, tôi đổi ca cho em trai rồi chìm vào giấc ngủ.

Chiều ngày thứ năm kể từ khi xác sống xuất hiện, tín hiệu mạng chập chờn kinh khủng.

Vừa nãy tôi còn đang xem mấy tin tức tự giúp nhau trên mạng và những trận cãi vã trong nhóm cư dân, thế mà giờ trang web đã trắng xóa.

Camera giám sát do Hạ Dương lắp miễn cưỡng vẫn dùng được, nhưng giật lag kinh khủng.

Trước khi mất mạng hoàn toàn, Hạ Dương bảo ba thanh niên tầng 15 đang chuẩn bị càn quét đồ ăn từ tầng của họ xuống dưới.

Tôi lại thầm cảm ơn sự cẩn trọng của mình. 

Kiếp trước, ba tên đó cũng từng đập cửa nhà tôi. 

Phải dụ xác sống đến chúng tôi mới xử lý được họ, nhưng vì vậy mà cửa nhà tôi bị xác sống vây rất lâu.

Nhưng giờ họ biết chúng tôi "đã chuyển đi" rồi, tình hình hoàn toàn khác.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sống Sót Trong Tận Thế

Số ký tự: 0