Sau Khi Nam Chủ Phá Sản, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 7

Trĩ Tửu

2025-03-10 08:30:13

15

Tôi tỉnh rồi.

Việc đầu tiên sau khi tỉnh lại là tôi vội vàng tìm kiếm bóng dáng của hệ thống.

Tôi đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, cũng không thấy hệ thống đâu, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may, hệ thống vẫn chưa biết chuyện này.

Tôi đẩy đẩy Kỷ Chỉ Uyên đang dựa vào người tôi, nói: "Anh mau đi đi."

Kỷ Chỉ Uyên bị tôi đẩy tỉnh giấc, nheo mắt nhìn tôi, hỏi: "Sao lại đuổi tôi đi, chẳng lẽ em có gian phu?"

Không có gian phu, nhưng mà có camera giám sát đó.

Dù sao cũng là mười tỉ tệ, điều này khiến tôi cũng tích cực với nhiệm vụ hơn hẳn, qua loa lấy lệ nói với anh ta:"Hôm qua không phải anh nghi ngờ trong sữa có thuốc sao? Tôi lấy nhân phẩm của mình ra thề là tôi không hề động tay chân vào đó."

Tôi thúc giục: "Anh mau xuống xem thùng sữa đi, tôi nghi ngờ đã có người cố tình bỏ thuốc anh."

Kỷ Chỉ Uyên nhìn tôi vài lần, cuối cùng hừ lạnh một tiếng đầy khinh miệt, mặc quần áo vào rồi rời đi.

Giây tiếp theo, hệ thống liền phóng ra từ trong tủ.

Rõ ràng nó chỉ là một quả cầu, vậy mà tôi vẫn có thể cảm nhận được oán khí ngập trời từ dáng vẻ của nó.

Tôi nhanh chóng quỳ trượt trên sàn, thành khẩn nói: "Là Kỷ Chỉ Uyên dụ dỗ tôi trước!"

Hệ thống lặng lẽ nhìn tôi, không nói lời nào.

Tôi lập tức phủi sạch quan hệ, đổ lỗi: "Chẳng phải cậu nói tôi chỉ cần đá nam chính đi là được sao? Này là sao đây?"

Hệ thống không thèm đáp lại mà chậm rãi nhấn từng chữ:

【Đá á? Ai cho phép cô sau khi chia tay lại trắng tay rời đi hả!】

【Cô đã trở thành bạch nguyệt quang trong lòng nam chính rồi!】

16

Tin tốt, tôi thực sự đã trở thành bạch nguyệt quang của Kỷ Chỉ Uyên.

Tin xấu, một tỷ tệ của tôi coi như mất trắng.

Tất nhiên, đó chưa phải điều tệ nhất. Điều tệ nhất là bây giờ hệ thống như một quả b.o.m nhỏ, chỉ cần chạm vào là nổ.

【Tôi đúng là bị ma xui quỷ khiến mới nghĩ cô là người ngoan nhất trong số các ký chủ của tôi!】

【Cô chỉ giỏi bắt nạt tôi vì thấy tôi dễ lừa thôi đúng không?!】

【Nếu đêm qua nam chính không ôm cô rồi gọi tên cô, tôi còn bị cô lừa đến bao giờ hả!】

【Lâm Chiêu, cô là ký chủ cứng đầu nhất mà tôi từng dẫn dắt!】

【Tôi ghét cô, hu hu hu.】

Càng nghĩ, hệ thống càng đau lòng. Nó lặng lẽ đào một cái hố đất, chui vào nằm luôn.

【Làm hệ thống bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên tôi bị một con người xoay như chong chóng. Tôi không muốn sống nữa!】

Những lời này khiến người nghe đau lòng, kẻ thấy xót xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Lương tâm ít ỏi của tôi hơi nhói lên một chút.

Vì vậy, tôi cầm xẻng lên, xúc ít đất phủ lên người hệ thống rồi nói: "Cậu yên tâm, sau khi cậu chết, tôi nhất định sẽ dựng cho cậu một tấm bia thật lớn."

Hệ thống lập tức rùng mình, nhảy vọt lên từ hố đất, khó tin hỏi tôi:

【Cô thực sự định chôn tôi luôn à?!】

Tôi thành thật gật đầu, còn đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu hệ thống: "Không phải cậu nói không muốn sống nữa sao?"

Hệ thống: 【…】

"Thôi nào." Tôi ngồi xổm xuống, phủi bớt đất trên người nó, dịu giọng: "Lúc đầu cậu bảo tôi rời khỏi Kỷ Chỉ Uyên, chẳng phải cũng vì muốn anh ta trở nên tốt hơn sao? Giờ nhiệm vụ cũng coi như gián tiếp hoàn thành rồi còn gì?"

【Nhà họ Tô vẫn chưa phá sản.】

"Nhanh thôi." Nhà họ Tô vốn dĩ có vấn đề trong hệ thống quản lý, lần này Kỷ Chỉ Uyên còn dùng hợp tác làm điều kiện để moi tin tức về tôi từ ông bố keo kiệt của tôi.

Nhưng cũng chỉ như muối bỏ bể.

【Cô còn chưa đi hết tình tiết nhà tan cửa nát mà.】 Hệ thống chậm rãi nhắc nhở.

"Tối nay tôi diễn cho cậu xem?" Tôi đề nghị.

【…】

Hệ thống cạn lời. Nó gào lên sụp đổ:

【Nam chính bị mù à? Sao lại thích một kẻ ham tiền như cô chứ!】

?

Lúc trước hệ thống đâu có nói vậy.

Tôi còn chưa kịp phản bác thì nó đã lăn lông lốc, nghiến răng nghiến lợi:

【Chúc mừng cô, Lâm Chiêu, một tỷ tệ của cô mất thật rồi!】

!

Tim đau quá!

Tôi còn chưa kịp diễn vẻ mặt đau khổ thì hệ thống đã hừ lạnh một tiếng, nói tiếp:

【Cô tưởng nam chính là người tốt sao?】

"Là sao?" Tôi khó hiểu.

Nhưng hệ thống không chịu nói tiếp, chỉ hừ hừ:

【Bổn hệ thống sẽ ở đây xem cô bị nam chính ăn sạch không chừa một mảnh xương nào!】

17

Vì lời này của hệ thống, cả ngày hôm nay tôi đều nghĩ về thái độ của Kỷ Chỉ Uyên đối với mình.

Nếu tối qua anh ta không bị bỏ thuốc, e là cũng chẳng chủ động đến gần tôi.

Chẳng lẽ "bạch nguyệt quang" đã biến thành "cơm trắng", "nốt chu sa" đã hóa "vết muỗi đốt", Kỷ Chỉ Uyên vì yêu sinh hận, chỉ muốn trả thù tôi?

Tôi bưng thức ăn lên bàn. Kỷ Chỉ Uyên đang uống nước, tôi còn chưa kịp nói gì thì đã đoán được ý anh ta, lập tức nói trước:

"Tôi kiểm tra rồi, trong này không có thuốc."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Nam Chủ Phá Sản, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang

Số ký tự: 0