Phối Âm Hôn Với Lục Hoàng Tử

Chương 12

Đang cập nhật

2025-03-23 21:01:46

34.

Ngay khi xe ngựa của Bùi Huyền Triệt tới cổng làng, đã có rất nhiều người tụ tập lại.

Khi họ thấy ta bước xuống cỗ xe ngựa đẹp đẽ, mắt họ mở to.

Không để ý đến họ, ta kéo Tố Vân đi thẳng về ngọn núi phía sau.

Vừa đến trước mộ nương, phụ thân ta liền chạy tới, giơ tay định tát ta.

“Tiện nhân, không phải đã phối âm hôn rồi sao? Sao ngươi vẫn còn sống? Ngươi muốn phủ Lục hoàng tử g.i.ế.t ta à?”

Ứng Kỳ giơ tay, nắm lấy cổ tay phụ thân và đẩy ông cách xa ba thước.

Bùi Huyền Triệt thổi một ngọn lửa, thắp vài ngọn nến đặt trước mộ nương ta.

Phụ thân tức giận la lên: “Ngươi là ai?”

Bùi Huyền Triệt cười nhạt: "Người phối âm hôn với Tiểu Mạn là bản vương."

Dương Tiểu An(Dương Yến)

Phụ thân đảo mắt rồi lén kéo ta sang một bên, mắt sáng lên.

“Tiểu Mạn, con bò lên giường của Lục hoàng tử à?”

 “Phụ thân biết con rất thông minh mà.”

Ông ta đưa tay chạm vào ta: "Bây giờ con hẳn là có khá nhiều tiền rồi đúng không? Đưa hết cho phụ thân đi, phụ thân sẽ giữ dùm con."

Ta rút tay ra, lạnh lùng trả lời: "Ta và Lục hoàng tử không có liên quan gì hết, cũng không có tiền."

"Hôm nay ta đến đây để đưa t.h.i t.h.ể nương đi."

Khi ông nghe nói ta không có tiền, liền chạy ngay đến mộ ngăn cản chúng ta.

"Ngươi muốn đào mộ mà không có tiền à?"

Ông nhìn Bùi Huyền Triệt, thấy Bùi Huyền Triệt không có phản ứng gì, lại hét lớn lần nữa.

"Ta nói cho ngươi biết, nếu muốn đào huyệt thì phải đưa cho chúng ta mười lượng bạc, không, năm mươi lượng bạc."

"Ngươi gả cho hoàng tử. Chắc hẳn rất giàu có."

"Nếu không đưa, dù t.h.i t.h.ể có thối rữa vẫn phải để đây cho ta.”

Dân làng lập tức nhìn chúng ta với ánh mắt thèm thuồng.

Nương của Tố Vân cũng lấy hết can đảm lên tiếng: "Tố Vân, con không phải đến phủ thượng thư làm thiếp sao?”

Tố Vân sợ hãi nước mắt không ngừng chảy.

Bà ta hét lớn: "Khóc… khóc… khóc…đồ vô dụng, một chuyện nhỏ cũng làm không xong."

"Tiểu Mạn, ta nói cho ngươi biết, ta nuôi dưỡng Tố Vân rất khó khăn, nếu ngươi muốn mang nó đi, thì phải đưa ta năm mươi lượng bạc."

Ta nhìn đám sói hút m.á.u người, không khỏi cười khẩy.

Họ chưa gặp nhiều người có thân phận cao quý, vẫn chưa biết trời cao đất dày.

35.

Bùi Huyền Triệt nháy mắt với Ứng Kỳ.

Ứng Kỳ nhanh chóng đ.á.n.h ngã bọn họ.

"Các ngươi nhìn thấy Lục hoàng tử sao không hành lễ?"

Sắc mặt của dân làng đều biến dạng vì đau đớn, lúc này mới ý thức được Bùi Huyền Triệt lợi hại đến mức nào, run rẩy không dám nói thêm lời nào nữa.

Ta thắp hương quỳ lạy nương ba lần.

Không ngờ, Bùi Huyền Triệt lại quỳ xuống cùng ta, cúi đầu trước mộ phần.

Ta đào đất bằng xẻng.

Mộ của nương rất nông, chưa đầy nửa canh giờ ta đã tìm thấy thi hài của bà.

Tố Vân đi nhặt củi, Ứng Kỳ dựng một cái bục.

Ta cẩn thận đặt t.h.i t.h.ể nương lên đó và châm lửa đốt.

Lửa cháy một canh giờ, cuối cùng xương cũng biến thành bột.

Ta lấy chiếc lọ cẩn thận cất tro cốt nương vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nương ơi, cuối cùng người cũng thoát khỏi đây.

Từ giờ trở đi, người sẽ ở bên cạnh con.

"Ồ! Ở đây thật náo nhiệt!"

Nhị hoàng tử Bùi Huyền Chính và Thẩm Tú Châu mặt sưng tấy, thong thả đi tới.

Nhị hoàng tử vừa tới đã trách mắng Bùi Huyền Triệt, nói hắn lạm dụng quyền lực ức h.i.ế.p dân làng. 

Tỏ vẻ lòng nhân từ. 

Hắn ta lấy túi tiền của mình ra: “Bản vương thay mặt hoàng đệ xin lỗi mọi người, ở có ít bạc gửi mọi người, thật sự xin lỗi!”

Dân làng nhận lấy, khen ngợi nương của Tố Vân, có được một nhi tử tài giỏi như Thẩm Tú Châu.

Ta bước đến gần Thẩm Tú Châu, hỏi một cách đầy khiêu khích: "Thịt chim bồ câu có ngon không?”

Ta thấy Thẩm Tú Châu cả ngày chạy khắp nơi, sợ hắn kiệt sức, nên đã lấy con chim bồ câu hắn đưa cho ta đi hầm.

Bồi bổ cho hắn.

Quan tâm như thế còn đòi gì nữa.

Thẩm Tú Châu giận đến mặt đỏ bừng, "Ngươi, ngươi..." Hắn liên tục nói "ngươi ngươi ngươi" hồi lâu nhưng vẫn không nói ra được một chữ.

Lấy tro cốt nương xong, chúng ta quay người rời đi.

Lúc đi ngang qua một góc gây cổ thụ, ta nhìn thấy đệ đệ yêu quý của mình run rẩy ngồi ở đó.

Ta đã hỏi thăm rồi.

Đệ đệ ham chơi lười làm, đương nhiên không thể thi đỗ khoa cử. 

Hắn không những lười biếng, còn thường xuyên lấy trộm tiền của phụ thân đi chơi.

Từ sòng bài đến tửu lâu.

Ta đưa cho hắn một thỏi bạc và bí mật nói với hắn: "Ta có để lại cho ngươi một số tiền, được gửi ở cửa hàng Đông Xuân. Ngươi lại đó báo tên phụ thân, họ sẽ đưa tiền cho ngươi.”

Mắt hắn lập tức sáng lên.

Quên nói với hắn đó không phải là tiền của ta, mà là tiền ta mượn của người cho vay nặng lãi.

Ta đã chạy khắp kinh thành để tìm kẻ cho vay khét tiếng nhất, nghe nói hắn rất tàn độc.

36.

Đến nơi mới biết, đội quân của Bùi Huyền Triệt đã âm thầm trà trộn vào quân Tây Bắc.

Bà An và Đa Bảo cũng ở đây. 

Đa Bảo chạy tới, hai tay múa may, nhưng đột nhiên dừng lại khi nhìn thấy Tố Vân.

Nhìn chằm chằm vào Tố Vân một lúc, hắn bắt đầu cảm thấy ngại ngùng.

Cuộc sống ở Tây Bắc còn khốn khổ hơn cả doanh trại của Bùi Huyền Triệt.

Bùi Huyền Chính suốt ngày than phiền Thi phi đẩy mình vào nơi hoang vắng này, hễ có cơ hội là lại kéo Thẩm Tú Châu đến khu chợ gần đó chơi.

Ta theo Bùi Huyền Triệt tới chiến trường thực sự.

Lần đầu tiên ra chiến trường, ta chỉ biết liều lĩnh lao về phía trước.

Ta bị c.h.é.m vào vai, bị Bùi Huyền Triệt mắng, còn bị phạt chép sách quân sự.

Dần dần, ta bắt đầu học cách sử dụng não của mình.

Đánh lừa phía đông, tấn công phía tây, tránh kẻ mạnh, đ.á.n.h kẻ yếu, tốc độ là cốt lõi của trận chiến…

Khi ra trận, ta áp dụng tất cả kiến thức học được từ sách quân sự.

Bùi Huyền Triệt rất hài lòng, ngày nào cũng tự khen chính mình tài giỏi.

Hắn hào phóng bổ nhiệm ta làm phó tướng, giao cho ta một đội quân.

Đa Bảo sau khi rời khỏi chiến trường, đều quanh quẩn bên Tố Vân.

Hắn thậm chí còn dụ dỗ Tố Vân, học y thuật, hỗ trợ chữa trị vết thương cho binh lính.

Như vậy nàng ấy sẽ mãi ở quân doanh.

Ta thầm giơ ngón tay cái lên khen hắn.

Đa Bảo vui mừng đến nỗi lao về phía trước như điên trong trận chiến tiếp theo, khiến ta sợ đến mức toát mồ hôi lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phối Âm Hôn Với Lục Hoàng Tử

Số ký tự: 0