Nhất Thế Trường Hoan

Chương 3

A Gia

2025-03-01 19:51:59

5



“Quả nhiên mượn danh nghĩa Tương Nghi huynh mời, cô đầu bếp nhỏ liền sốt ruột chạy tới ngay.”



“Xem ra vẻ cứng cỏi trước đó của cô đầu bếp nhỏ, chẳng qua chỉ là làm bộ làm tịch, muốn bắt thả câu mà thôi.”



“Tương Nghi huynh, hồng nhan xảo quyệt như hồ ly, huynh có mà chịu khổ rồi!”



Thậm chí có người còn giễu cợt Tô Tử Du.



“Tử Du huynh, muội muội này của huynh quả không hổ là lớn lên ở chợ búa, quả nhiên tâm cơ thật nhiều.”



Người ở xa Tô Tử Du không nhìn rõ mặt mũi, chỉ nghe thấy giọng hắn giận dữ hét lên.



“Ả ta là muội muội cái thá gì của ta!



“Muội muội của ta vẫn luôn lớn lên ở Hầu phủ, có bao giờ đến cái nơi dơ dáy bẩn thỉu kia đâu.”



Liễu Tương Nghi không chút động thanh sắc xoay chiếc nhẫn ngọc trên tay, đôi mắt ngước lên khó đoán vui buồn.



Ta nhìn sang: “Trưởng quản của chàng nói, chàng muốn tìm ta làm một món ăn.”



Hắn hơi khựng lại, suy nghĩ một chút, ánh mắt liền rơi vào người  nữ tử bên cạnh.



Ta theo ánh mắt hắn nhìn qua, chỉ một cái liếc mắt, liền hiểu ra nàng là ai.



Lý Minh Yên.



Nữ tử áo đỏ da trắng như tuyết này, là Lý Minh Yên!



Nàng ta đỡ lấy chiếc trâm cài trên tóc, ý cười dịu dàng ẩn giấu lưỡi dao.



“Tương Nghi, đều là mấy vị đây nghe nói, vị phu nhân này của huynh cực kỳ giỏi trù nghệ, nên mới muốn để món chính cuối cùng của yến tiệc cho nàng ấy làm.



“Tương Nghi, chẳng qua chỉ muốn thỉnh vị tôn phu nhân tự tay thêm một món ăn cho yến tiệc, huynh sẽ không nỡ chứ?



“Hay là nói, tôn phu nhân thật ra không tinh thông trù nghệ.”



Đuôi mắt  nàng ta hơi nhếch lên, vẽ ra một độ cong như cười như không:



“Vậy thì không biết một cô nương tuổi còn xuân, phải làm thế nào để kiếm sống ở chợ búa đây.”



Gió tháng ba, như lưỡi d.a.o sắc bén ra khỏi vỏ, đột ngột c.h.é.m về phía đám đông.



Khu vườn rộng lớn nhất thời tĩnh lặng như tờ.



Nhưng rất nhanh, kinh ngạc, chế giễu, không đành lòng, thờ ơ…



Vô số ánh mắt rơi trên người ta, nhưng không một ai đứng ra biện bạch cho ta.



Móng tay hung hăng cắm vào lòng bàn tay.



Ta cố gắng hết sức đè nén sự kinh hãi trong lòng, trái tim lại càng lúc càng chìm xuống.



Thì ra không phải Liễu Tương Nghi nhớ lại ước hẹn năm xưa.



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hắn đây là muốn hủy hoại ta.



6



“Ra ngoài!”



Chiếc ly rượu đột ngột rơi xuống đất khiến đáy lòng người ta run lên.



Nửa chén rượu tàn b.ắ.n tung tóe như máu, tựa như sâu bọ gặm nhấm xương tủy, giương nanh múa vuốt bò lên hài tất của ta.



Đáy mắt Liễu Tương Nghi giận dữ nổi đầy tơ máu, hắn ngẩng đầu, từng chữ từng chữ nặng nề.



“Ta bảo nàng ra ngoài, nàng không nghe thấy sao?”



Nghe thấy rồi.



Nhưng ta không thể đi!



Ác ý trong lời nói của Lý Minh Yên đã trần trụi bày ra trước mặt.



Hôm nay ta nếu như im lặng không nói một lời bước ra khỏi cánh cửa này.



Những suy đoán độc địa ngấm ngầm kia, sẽ hóa thành lưỡi d.a.o sắc nhọn, trong quãng đời còn lại của ta đều như bóng với hình, hận không thể lăng trì ta đến chết.



Khách khứa đầy vườn, có huynh, có trượng phu.



Nhưng lại trống rỗng không một ai.



Giọng ta bình tĩnh đến mức gần như thờ ơ.



“Không biết phu quân muốn thiếp thân làm món chính là món gì?”



Liễu Tương Nghi trong khoảnh khắc ngớ ra.



Cơn giận trong đáy mắt hắn tầng tầng lớp lớp chất chồng, chưa kịp bùng nổ, đã bị Lý Minh Yên cắt ngang lời.



“Long Phụng Sum Vầy!”



Lời ả ta vừa nhanh vừa gấp, không cho ta chút cơ hội nào để hối hận.



“Nghe nói phu nhân lớn lên ở Kinh Châu, vậy nhất định đã từng nghe nói đến món Long Phụng Sum Vầy này.



“Ta và Tương Nghi vẫn luôn nghe danh đã lâu, rất là mong mỏi, chỉ là không biết phu nhân có làm được không?”



Long Phụng Sum Vầy quả thật là món ăn nổi tiếng của Kinh Châu.



Nhưng nó lại là món ăn chính không thể thiếu trong tiệc cưới, ngụ ý vợ chồng hòa hợp, cát tường như ý.



Nói đến đây, tâm tư của Lý Minh Yên đã rõ ràng rành rành.



Quan trọng hơn là, Long Phụng Sum Vầy vì tạo hình tinh xảo, tựa như rồng bay phượng múa, thêm vào đó công đoạn chế biến vô cùng phức tạp, nên ngay cả ở Kinh Châu cũng hiếm có đầu bếp nào có thể làm được món ăn này trọn vẹn cả sắc, hương, vị, hình.



Ta là một nữ đầu bếp nhỏ bước ra từ chợ búa, muốn làm món ăn này đạt đến trình độ khiến đám quyền quý công tử này đều vừa lòng, lại càng khó hơn lên trời.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!



Cho nên, thùng nước bẩn mà bọn chúng đã chuẩn bị sẵn này, nhất định là muốn hắt lên người ta rồi.



 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Thế Trường Hoan

Số ký tự: 0