Lương Nhân Của Ta

Chương 9

A Tư Tạp Ban Ngục Hữu

2025-03-18 11:00:26

Nhưng khi rời đi, ánh mắt hắn như rắn độc, thấp giọng đe dọa: "Giang Thấm Thấm, sớm muộn gì ta cũng sẽ cướp nàng về."

"Đợi ta thi đỗ tiến sĩ, ta chính là quan, tên khốn nhà họ Ôn kia là dân, nàng nói xem hắn có tranh được với ta không?"

Ta kể hết những lời tàn nhẫn mà Phương Hoài Minh nói với Ôn Trạch.

Chàng chỉ cười khinh bỉ: "Tên hề nhảy nhót thôi, ta sẽ điều thêm người cho nàng, ra vào nhớ mang theo, đừng để hắn bắt nạt nàng nữa."

"Bây giờ, ta không có thời gian đối phó với hắn, kinh thành sắp loạn rồi."

"Vĩnh Vương dặn ta, phải nhanh chóng nắm quyền trong Ôn gia."

Tin tức từ kinh thành truyền đến, lão Hoàng đế lại bệnh nặng. Thái tử hiện tại đã ở vị trí này tròn bốn mươi năm, nóng lòng muốn lên ngôi, rất có thể sẽ bức cung tạo phản. Vĩnh Vương có thể vượt lên hay không, chính là nhờ lần này.

Hiện tại, trong thời điểm then chốt Thái tử tranh giành ngôi vị, mệnh lệnh được ban xuống, yêu cầu các gia tộc thương nhân phải tăng thêm lương thực, tiền bạc và vũ khí, Giang gia và Ôn gia cũng nằm trong số đó.

Hai nhà đã gần như cạn kiệt một nửa tài sản, Thái tử vẫn chưa thấy đủ, liên tục phái Thứ sử và Quận thủ đến gây áp lực. Hai vị gia chủ đều khốn khổ vô cùng.

Ôn Trạch chính là vào lúc này đứng ra, đề xuất kế hoạch cải cách cho tiêu cục Ôn gia. Ôn lão gia, cũng chính là gia gia của Ôn Trạch, giao cho Ôn Trạch một tiêu cục nhỏ ở trong trấn để thử nghiệm. Tiêu cục vốn mỗi ngày thu nhập khoảng hai mươi lượng bạc, lập tức tăng lên ba mươi lượng.

Thật ra cách làm rất đơn giản. Chỉ cần từ chưởng quầy đến tiêu sư, quản lý nghiêm ngặt, kiểm tra rõ ràng sổ sách, làm rõ những khoản tham ô trong quá trình vận chuyển hàng hóa của họ, bù đắp những lỗ hổng trong các tiêu cục của Ôn gia là được.

Từ khi Đại phòng mất quyền, Ôn gia rơi vào tay Nhị phòng và Tam phòng, việc quản lý toàn bộ tiêu cục Ôn gia đầy rẫy lỗ hổng, các chưởng quầy đều lừa trên gạt dưới, sổ sách tiền bạc rối ren. Ôn lão gia tuổi cao sức yếu, đã lâu không quản lý việc nhà.

Hiện tại, Thái tử đột nhiên hạ lệnh, ông mở kho bạc Ôn gia mới biết, mấy năm nay Nhị phòng và Tam phòng quản lý, thu nhập hàng năm của Ôn gia giảm sút nghiêm trọng. Báo cáo hàng ngày, đều là dùng sổ sách giả để lừa ông già sắp lú lẫn này.

Suýt chút nữa đã đẩy Ôn gia vào chỗ vạn kiếp bất phục.

Ôn lão gia bệnh nặng một đêm, đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân nói mình đã giao sai người quản lý gia nghiệp. Ôn Trạch từ trước đến nay luôn mang hình tượng công tử bột không đáng tin cậy, bao nhiêu năm nay, ngay cả nghị sự đường của Ôn gia cũng không cho chàng bước vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nhưng khi gặp chuyện, mấy người Nhị phòng và Tam phòng chỉ biết cắn xé lẫn nhau, chỉ có Ôn Trạch là có chút đáng tin.

Vì vậy, vào thời khắc mấu chốt này, Ôn lão gia giao lệnh bài gia chủ cho Ôn Trạch, yêu cầu chàng nhất định phải moi ra số tiền tham ô trước đây từ túi của tiêu sư và chưởng quầy.

Ngày cầm lệnh bài gia chủ trở về, Ôn Trạch vui mừng khôn xiết. Chàng ôm ta, trong mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt và hưng phấn của trận chiến sắp tới: "Thấm Thấm, cuối cùng cũng đến lúc nàng ra tay rồi."

Ôn Trạch đã nắm được quyền lực lớn nhất của Ôn gia, ta cũng phải ra tay với Giang gia. Ta bắt đầu thường xuyên về nhà mẹ đẻ.

Ôn Trạch có biện pháp gì hay, ta đều nói cho phụ thân nghe, để ông làm theo cách đó để bù đắp những lỗ hổng của Giang gia. Mỗi lần phụ thân đi tuần tra xưởng đóng tàu, ta đều đi cùng.

Vì sự quan tâm của ta đối với nhà mẹ đẻ và việc Ôn Trạch hiện giờ nắm giữ đại quyền, phụ thân đối với ta thân thiết hơn trước rất nhiều.

Điều này khiến Giang Tiêu Tiêu tức đến nghiến răng nghiến lợi. Rõ ràng trước kia ở nhà, nàng ta là đích nữ, là bảo bối trong lòng phụ thân. Nhưng xuất giá tòng phu.

Phu quân của ta là người nắm quyền trong Ôn gia hiện nay. Còn phu quân của nàng ta vẫn chỉ là một tú tài nho nhỏ, cho dù muốn thi đỗ tiến sĩ làm quan, thì cũng phải ba năm sau mới có khoa cử.

Các chưởng quầy và người làm trong Giang gia, cũng rất biết nhìn mặt bắt hình dong, mỗi lần ta về nhà mẹ đẻ, luôn đối xử với ta ân cần hơn Giang Tiêu Tiêu và Phương Hoài Minh.

Khi ta và Giang Tiêu Tiêu cùng nhau xin gặp phụ thân ở ngoài thư phòng, phụ thân chỉ gặp ta mà không gặp nàng ta, ta hiểu rằng, vở kịch của ta cũng đã được sắp đặt xong, sẵn sàng lên sân khấu biểu diễn.

Cuộc chiến tranh giành hoàng quyền, lập tức bùng nổ. Toàn bộ triều đình đều hoang mang lo sợ. Ngay cả Viễn An quận thuộc Ký Châu, cách kinh thành ba trăm dặm, cũng đều biết.

Bởi vì Thái tử bắt đầu bí mật điều động binh lực từ các châu quận vào kinh. Để tránh tai mắt, binh lính đều giả dạng thành tiêu sư của Ôn gia, đi theo đội tàu của Giang gia, đi đường thủy vào kinh. Chỉ một câu nói của Thái tử, Giang gia và Ôn gia đã bị cuốn vào cuộc tranh giành ngôi vị này.

Để đảm bảo vạn nhất, phụ thân và Ôn Trạch cùng đi theo đội tàu vào kinh. Còn ta, cũng cầu xin phụ thân cho ta đi theo.

Khi sắp vào kinh, Ôn Trạch nhận được tin, nói rằng người của Thái tử đang giao chiến với Vĩnh Vương trong hoàng cung. Mệnh lệnh chúng ta nhanh chóng tăng tốc, chi viện cho Thái tử.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Lúc rất nhiều thuyền sắp cập bến, ta đứng bên cạnh Ôn Trạch. Chàng thay ta hô to: "Vừa nhận được tin của Thái tử, trên thuyền là quân phản loạn của Vĩnh Vương." "Thủy sư Giang gia và tiêu sư Ôn gia nghe lệnh, g.i.ế.c phản quân, đánh chìm thuyền!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lương Nhân Của Ta

Số ký tự: 0