Hoài Âm

Chương 17

Zhihu

2025-03-23 15:03:03

Ta nhìn Phó Diễn như vậy chỉ thấy thật buồn cười.

"À, đúng rồi, có một chuyện quên nói, Khương Ánh Thu ngã là do ta làm." Ta đi đến bên cạnh Phó Diễn, thì thầm bên tai hắn như một bóng ma, "Khương gia đã hại c.h.ế.t Trường Tư của ta, con của nàng ta phải đền mạng cho Trường Tư."

Mặt Phó Diễn trắng bệch, hắn vô thức như muốn nắm lấy cánh tay ta, nhưng ta lùi lại hai bước, hắn ngay cả tay áo cũng không nắm được.

"Nàng đã biết hết rồi?" Hắn có chút không dám nhìn ta.

"Ta biết gì? Là Khương Thừa tướng vì muốn gả nữ nhi mình cho ngươi, để sau này đứa con đầu lòng của ngươi là do Khương thị sinh ra, nên đã dùng tính mạng của già trẻ cả nhà Hứa giá để uy hiếp, khiến Hứa cô nương hại c.h.ế.t Trường Tư!"

"Hay là ngươi rõ ràng biết chuyện này là do Khương gia làm, để tranh giành ngôi vị Hoàng đế, nhưng vẫn chọn cách che giấu sự thật, để Trường Tư c.h.ế.t oan uổng?"

Ta nhìn Phó Diễn với ánh mắt lạnh lẽo như dao, "Phó Diễn, nếu ta nghĩ ngươi còn ti tiện hơn nữa, ví dụ như ngươi từ đầu đã biết Khương Ánh Thu lừa gạt ngươi, nhưng ngươi lại để nàng ta mang thai, cố tình lạnh nhạt ta, nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của Khương gia, thì ngươi mới càng thuận lợi ngồi lên vị trí đó."

"Không phải! A Âm, không phải như vậy!" Phó Diễn cuống cuồng vạn phần, mồ hôi đầy đầu, hắn muốn tiến về phía ta, nhưng ta lại cầm kiếm chặn hắn lại.

"Nghe nói ngươi sắp lập Khương Ánh Thu làm Hoàng hậu?"

Phó Diễn ngẩn ra một chút, ánh mắt có phần lảng tránh.

"Như vậy là thật rồi." Ta thu kiếm lại, tự giễu cười.

"Không phải, ta muốn lập nàng làm Hoàng hậu." Phó Diễn vội vàng giải thích, "Ta thề với trời, từ trước đến nay ta chưa từng thích Khương Ánh Thu, ta chỉ yêu mỗi một mình nàng."

"Lập chiếu thư!"

"Cái gì?"

"Bây giờ ngươi lập chiếu thư, phong ta làm Hậu!" Ta từng bước ép sát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Phó Diễn do dự lùi lại một bước, "Bây giờ còn chưa được, A Âm, ta vừa mới đăng cơ, trong triều phần lớn quan văn đều có liên quan đến Khương Thừa tướng, ta cũng là bất đắc dĩ mà thôi, nhưng nàng yên tâm, chờ khi ổn định triều chính, ta nhất định lập nàng làm Hoàng hậu!"

Ta nghe vậy bật cười, "Phó Diễn, ngươi quả thật chỉ khiến ta càng thất vọng hơn."

Ngay lúc này, một tiểu cung nữ cả người ướt đẫm chạy vào.

Vừa vào đã quỳ trước mặt Phó Diễn, "Hoàng thượng, xin ngài mau đi xem nương nương nhà nô tì, nương nương sắp không qua khỏi rồi!"

Phó Diễn nghe vậy nhìn ta một cái, rồi nhanh chóng quay người rời đi.

Ta lạnh lùng cười một tiếng, chậm rãi giơ kiếm lên về phía bóng lưng hắn.

---

Khương Ánh Thu lớn mạng, ngã mạnh như vậy mà chỉ mất đi đứa trẻ.

Từ ngày đó, Phó Diễn tuy không trách ta, nhưng lén lút để Yến Tuyết tăng liều lượng thuốc an thần cho ta.

Hơn nữa, hắn để làm yên lòng Khương Ánh Thu, dự định vào ngày mùng bảy tháng sau sẽ chính thức tổ chức đại điển phong hậu, lập nàng ta làm Hoàng hậu.

Và vào đầu tháng sau, huynh trưởng và phụ thân ta cũng sẽ đến Thượng Kinh, lúc đó cũng sẽ vào cung diện thánh.

"A Âm, thân thể nàng không tốt, đến lúc đó nhạc phụ và Hoài Đình vào cung, ta sẽ để bọn họ đến đây thăm nàng."

Phó Diễn đến tận nơi cho ta uống thuốc, dưới sự "quan tâm" có chủ ý của hắn, bệnh tình của ta dường như vẫn chưa khỏi, cả người vẫn ốm yến.

Ta nhìn khuôn mặt giả dối của hắn, quay mặt đi.

Mỗi bước mỗi xa

Phó Diễn thở dài, đưa chén thuốc lại cho Yến Tuyết, "Nếu nàng không vừa mắt ta, ta không đến cũng được, nàng cũng đừng chọc tức bản thân."

Nói xong, hắn lại dặn dò Yến Tuyết vài câu rồi rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoài Âm

Số ký tự: 0