Đừng Rời Xa Em

Chương 5

Zhihu

2025-03-22 21:16:06

5.

Thế là tôi đặt bài tập xuống, vội vàng pha trà rót nước, bắt chước dáng vẻ của Trương Tầm khi tư vấn, giới thiệu cho khách về các mẫu hình xăm trong sổ.

Tôi dốc hết sức phô ra một trăm phần trăm nhiệt tình, cứ tưởng Trương Tầm sẽ khen ngợi mình.

Nào ngờ khi anh ấy quay về, lại kéo tôi sang một bên, mặt nghiêm nghị: "Không phải việc của cô, lo làm bài tập đi!"

Bị một gáo nước lạnh dội thẳng xuống đầu, tôi nghẹn họng, bao nhiêu ấm ức đều không nói nên lời.

Tôi quay lại bàn ngồi.

Mãi đến khi họ hẹn ngày quay lại xem bản phác thảo, tôi vẫn chẳng nói gì.

Chờ khách đi rồi, Trương Tầm bắt đầu lượn lờ trước mặt tôi, còn đẩy đĩa đồ ăn vặt về phía tôi.

"Cô ấy à, chẳng cần làm gì cả, chỉ cần học thôi."

Tôi cầm bút viết, nhưng đầu óc trống rỗng, không thể tập trung nổi. Giây tiếp theo, anh ấy nhét một viên chocolate vào miệng, còn gật gù: "Ừm, ngon lắm."

Nước bọt như phun trào trong miệng tôi, tôi nghiến răng trợn mắt nhìn Trương Tầm.

Anh ấy lại như đã đạt được mưu kế, lấy từ túi ra một viên chocolate khác, bóc nửa lớp giấy gói rồi chìa ra trước mặt tôi.

Tôi quay đầu đi, cố chấp không nhận, thế là bị anh ấy trực tiếp nhét vào miệng.

Hương vị đậm đà tan ra nơi đầu lưỡi, vị đắng pha chút ngọt ngào.

Giống hệt cuộc sống của chúng tôi vậy. Đắng cay có bao nhiêu đi nữa, chỉ cần một chút ngọt ngào, cũng có thể xoa dịu tất cả.

Mùa đông lạnh giá đã qua, thời tiết dần trở nên ấm áp hơn.

Khi nhận được kết quả kỳ thi thử lần ba, tim tôi như rơi vào hố băng.

"Sao thế? Thi không tốt à?" Trương Tầm hỏi trúng ngay vấn đề.

"Mấy môn khác vẫn như cũ, chỉ có toán là tụt khá nhiều điểm."

Trương Tầm kiên nhẫn xem lại bài thi của tôi, phát hiện ra rất nhiều câu bị mất điểm là do tôi không nhớ được công thức.

Tôi ủ rũ nói: "Chúng quá giống nhau, dễ bị nhầm lẫn. Đến lúc căng thẳng thì càng không thể nhớ ra."

Anh ấy vỗ vai tôi: "Anh đây có cách này!"

Nói rồi, anh kéo tôi đến bàn làm việc, nơi bày đầy những dụng cụ và vật liệu dùng để xăm.

Anh lại lấy ra từ ngăn kéo một miếng da giả dùng để luyện tập:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Anh dạy em kỹ thuật xăm cơ bản. Em hãy xăm công thức toán lên miếng da này để ghi nhớ sâu hơn."

Không biết có tác dụng thật không, nhưng nghe có vẻ thú vị, nên tôi vui vẻ đồng ý.

Trương Tầm bắt đầu hướng dẫn tôi từng bước một, từ cách lắp ráp máy, chọn kim, cho đến kỹ thuật đi nét.

Hơi thở ấm áp của anh thoáng phả nhẹ bên tai tôi, khiến tôi cảm thấy nhột một chút rồi nhanh chóng tan biến.

Tôi cầm bút xăm, tập trung khắc những công thức toán học lên miếng da giả. Kết quả... trông chúng như một đám sâu lông ngoằn ngoèo.

Mãi đến khi tôi đã có thể viết trôi chảy tất cả công thức mà không cần nhìn sách, vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn.

Nhìn tôi lưu luyến không muốn rời khỏi cây bút xăm, anh bật cười khẽ:

"Sao? Thấy xăm lên da giả chưa đủ phê, muốn thử lên da thật à?"

Tôi gật đầu, rồi lập tức lắc đầu nguầy nguậy: "Không được, không được! Sau này còn phải đi xin việc nữa chứ!"

Anh khẽ nhướng mày, chìa tay ra trước mặt tôi:

"Thử trên tay anh đi? Xăm vào hổ khẩu* hơi đau đấy, em nhẹ tay chút."

(*Hổ khẩu: vùng da giữa ngón cái và ngón trỏ.)

"Dù sao anh cũng có cả đống hình xăm rồi, thêm một cái cũng chẳng sao cả!"

Tôi chớp mắt nhìn anh: "Vậy... em xăm một hình nhỏ thôi nhé?"

Anh lập tức đồng ý, thậm chí còn không cần tôi vẽ trước bản phác thảo.

Tôi hít sâu một hơi, nắm lấy tay anh, bắt đầu tỉ mỉ vẽ lên đó hình dáng của một chú mèo con.

Mỗi lần đầu kim chạm vào da, tôi có thể cảm nhận được những cơn rung nhẹ từ làn da anh.

Tôi cẩn thận khống chế lực tay, sợ rằng sẽ làm anh đau.

Thế nhưng, anh chỉ yên lặng ngồi đó, chăm chú dõi theo từng động tác của tôi.

Chẳng bao lâu sau, trên trán tôi lấm tấm những giọt mồ hôi nhỏ, đầu ngón tay cũng bắt đầu tê mỏi.

Nhưng tôi cắn chặt môi, không dám dừng lại, cố gắng hoàn thành tất cả trong một lần.

Cuối cùng, tôi dùng giấy tẩm cồn lau sạch những vết m.á.u li ti trên da anh... một chú mèo nhỏ méo mó, nhe răng trợn mắt hiện ra rõ ràng.

Nó trông giống như nét vẽ nguệch ngoạc của một đứa trẻ, chẳng hề liên quan đến những hình xăm khác trên người Trương Tầm.

Thế nhưng, nhìn vẻ mặt anh ấy, dường như lại rất thích nó.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Rời Xa Em

Số ký tự: 0