Cạm Bẫy Ngọt Ngào - Sơn Quỷ

Chương 5

Sơn Quỷ

2025-03-20 09:30:19

 13. 

 

Trong đầu tôi vẫn còn vang vọng hình ảnh nhóm người lúc tôi chạm mặt bên đường khi nãy, nên không để tâm đến sự khác thường và thô bạo của Giang Tri Đình. 

 

"Giang Tri Đình, anh không sao chứ? Anh…" 

 

"Thẩm Lam." 

 

Đây là lần đầu tiên anh ấy gọi tên tôi. 

 

Nhưng giọng lại đầy phẫn nộ. 

 

Tôi từng hắt cả ly rượu lên mặt anh ấy. 

 

Tôi từng chạm vào nơi không nên chạm. 

 

Tôi từng dây dưa, quấn lấy Giang Tri Đình không buông. 

 

 

Nhưng chưa bao giờ… 

 

Anh ấy tức giận đến thế. 

 

"Đừng đến trêu chọc tôi nữa." 

 

Tôi im lặng nhìn anh ấy vài giây, cố gắng giữ bình tĩnh. 

 

Rồi bỗng nhiên,  giơ tay lên: 

 

"Tay em bị thương rồi, anh băng bó giúp em đi." 

 

Giang Tri Đình không ngờ tôi lại đánh trống lảng, nhưng rồi anh ấy khẽ cười nhạt. 

 

"Dựa vào đâu?" 

 

"Dựa vào việc anh thích em." 

 

Biểu cảm Giang Tri Đình quá sâu, sâu đến mức tôi không thể nhìn ra được cảm xúc d.a.o động. 

 

Giang Tri Đình buông tay, đứng dậy, ngồi xuống sofa phòng khách. 

 

"Thẩm tiểu thư, tôi nghĩ cô vẫn chưa tỉnh ngủ." 

 

"Vậy anh ngủ với em đi." 

 

Tôi thản nhiên ngồi xuống bên cạnh anh ấy, đưa tay trái lên, chìa ngón áp út ra. 

 

"Nếu không muốn ngủ thì băng bó giúp em đi. Anh xem này, em gõ cửa bị thương đó." 

 

 

Trên móng tay của tôi có một vết nứt nhỏ, một góc bị xước, lộ ra chút xíu vết máu, nhỏ đến mức không nhìn kỹ sẽ không thấy. 

 

Ừm… 

 

Nếu không băng bó ngay, lát nữa vết thương sẽ tự lành mất. 

 

Giang Tri Đình cúi mắt nhìn thoáng qua, sau đó ngước lên, vô cảm chằm chằm nhìn tôi. 

 

Tôi vô tội chớp chớp mắt tỏ vẻ đang thương: 

 

"Người ta nói mười ngón tay đều nối với tim, đau lắm đó!" 

 

Sát khí trên người anh ấy dần tan hết, có vẻ cũng đã bình tĩnh lại. 

 

Giang Tri Đình lấy hộp thuốc, giọng lạnh t.anh: 

 

"Xong thì cút." 

 

 14. 

 

Dù tỏ ra không kiên nhẫn, nhưng Giang Tri Đình vẫn giúp tôi băng bó. 

 

Anh ấy rút ra bông tăm tẩm cồn sát khuẩn, động tác thô lỗ, nhưng khi chấm lên vết thương, lại rất nhẹ nhàng. 

 

Sự tương phản đáng yêu này lại càng khiến tôi thích anh ấy hơn. 

 

Ngay lúc Giang Tri Đình định buông tay, tôi nhanh chóng nắm lấy cổ tay anh ấy. 

 

Trước khi anh ấy kịp phản ứng,  đã nhanh tay tròng sợi dây đỏ vừa kết xong lên cổ tay anh ấy. 

 

Giang Tri Đình ngước mắt nhìn tôi. 

 

Tôi đối diện với anh ấy, nở nụ cười chiến thắng. 

 

"Giang tiên sinh, chúc mừng anh, anh đã rơi vào bẫy của em rồi." 

 

 

 15. 

 

Chỉ trong khoảnh khắc..

 

Sóng cuộn mây gầm, gió nổi bốn phương. 

 

Giang Tri Đình đột ngột áp sát, ép tôi vào tựa ghế sofa. 

 

Trong mắt anh ấy lóe lên ngọn lửa dữ dội, như muốn thiêu đốt cả người tôi. 

 

Tôi cứng đờ người, theo bản năng nín thở. 

 

Giang Tri Đình nhìn chằm chằm vào môi tôi, rồi lại nhìn vào mắt tôi. 

 

Ngọn lửa càng lan rộng, đến cuối cùng, hàng mi dài phẩy ra sương lạnh kia khẽ cụp xuống. 

 

Đôi môi mỏng chạm môi tôi. 

 

Ban đầu, nụ hôn dữ dội, như thể muốn nuốt chửng tôi luôn vào bụng vậy. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Anh ấy mạnh mẽ cắn mút, thậm chí có chút thô bạo. 

 

Tôi bị đau, theo bản năng đưa tay đẩy nhẹ vào n.g.ự.c anh ấy. 

 

"Giang…" 

 

Giang Tri Đình khựng lại một chút. 

 

Rồi khi môi một lần nữa rơi xuống, đã trở nên dịu dàng hơn, chậm rãi, quyến luyến, lướt qua nhẹ nhàng. 

 

Tôi không biết mình nhắm mắt từ lúc nào, chỉ biết bản thân hoàn toàn đắm chìm vào nụ hôn đó. 

 

Giang Tri Đình bỗng nhiên dừng lại, giọng nói khàn khàn cất lên bên tai tôi: 

 

"Đã trưởng thành chưa?" 

 

Tôi mơ màng gật đầu. 

 

Giang Tri Đình bật cười, chôn đầu vào hõm vai tôi. 

 

Giọng cười bị kìm nén trong lồng ngực, trầm thấp gợi cảm, khiến tôi mê chớt đi được. 

 

Anh ấy hôn xuống cổ tôi, lưu luyến mơn trớn, rồi trượt lên tai, sau đó từ dái tai kéo đến tận xương quai xanh. 

 

Từng cái hôn… 

 

Lặp đi lặp lại… 

 

Cắn m.út, liế.m m.út. 

 

Tôi như chiếc lá nhỏ trôi trên biển, bồng bềnh theo từng cơn sóng của anh ấy, đến cả hơi thở cũng bị anh ấy nu.ốt trọn. 

Tay Giang Tri Đình vuốt ve sống lưng tôi, chậm rãi xoa nhẹ, khiến tôi khẽ run lên. 

 

"Đau không?" 

 

Tôi khẽ rên: 

 

"Nhột…" 

 

Giang Tri Đình lại cười nhẹ, thở dài khe khẽ: 

 

"Ngốc quá đi." 

 

 

 16. 

 

Tôi thật ngốc, thực sự. 

 

Tôi cứ tưởng Giang Tri Đình không kiềm chế được, sẽ đi xa hơn. 

 

Không ngờ… 

 

Ông già này chỉ hôn tôi một trận tơi bời, sau đó bình tĩnh chỉnh trang quần áo, rồi tự mình vào phòng tắm. 

 

Lúc anh ấy lái xe đưa tôi về, tôi định trêu chọc vài câu, nhưng khi đi ngang con đường lúc nãy, tôi nhớ lại cảnh tượng ban ngày, nên lòng lại trầm xuống. 

 

"Giang Tri Đình, hôm nay… anh có gặp ai lạ lạ trong khu nhà không?" 

 

Tôi không để ý  tay Giang Tri Đình đang siết chặt vô lăng, giọng vẫn bình tĩnh: 

 

"Không." 

 

Tôi thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm than: 

 

"An ninh ở đây tệ thật, lúc em vào thậm chí không thấy bóng dáng bảo vệ đâu…" 

 

"Giang Tri Đình, hay anh chuyển nhà đi? Khu nhà em an toàn lắm." 

 

Vốn chỉ nói cho có, không ngờ… 

 

Anh ấy đáp lại: "Được." 

 

Tôi kinh ngạc, quay đầu nhìn anh ấy. 

 

Ánh sáng ấm áp ngoài cửa sổ không thể làm mềm đi nét mặt lạnh lùng, xa cách của anh ấy. 

 

Tôi ghét cái khoảng cách này. 

 

Thế là tôi vươn tay bóp nhẹ má Giang Tri Đình. 

 

"Sao đẹp trai vậy chứ?" 

 

Vừa hay đèn đỏ, Giang Tri Đình nghiêng đầu nhìn tôi, đột nhiên mỉm cười. 

 

 

Lần đầu tiên tôi thấy anh ấy cười. 

 

Nụ cười của anh ấy không rõ, nhưng đôi mắt tựa như trời quang sau tuyết, sáng rực hơn bất kỳ ánh sáng nào. 

 

Chỉ một nụ cười ấy… 

 

Đã khiến tôi ch.ết mê ch.ết mệt. 

 

Tôi bóp mạnh má anh ấy, nghiến răng nói: 

 

"Yêu ngh.iệt." 

 

Xuống xe, tôi nắm lấy cà vạt Giang Tri Đình, kéo sát lại, hung hăng hôn lên môi anh ấy. 

 

Anh ấy mặc tôi làm càn, ánh mắt vô cùng cưng chiều. 

 

Tôi ngẩng cao đầu, bá đạo tuyên bố: 

 

"Giang Tri Đình, anh là của em rồi." 

 

Ngày hôm đó, tôi đã thực sự yêu Giang Tri Đình. 

Bước xuống xe, tôi quên ngoảnh đầu lại. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cạm Bẫy Ngọt Ngào - Sơn Quỷ

Số ký tự: 0