Xuân Hòa Cảnh Minh

Chương 12

Đoàn Đoàn Viên

2025-02-28 08:00:09

9.

Kỳ thi quan mà ta luôn sợ hãi lẫn mong đợi, cuối cùng cũng kết thúc nhanh chóng.

Trong những ngày đợi chờ yết bảng, ta thường ở quán rượu học cách quản lý sổ sách.

Lục Minh cứ những lúc không có chuyện gì thì hay chạy sang đây, lúc thì mang châu hoa tặng cho ta, lúc thì cùng phụ thân chơi cờ tướng.

Một ngày hắn chạy tới chạy lui tám bận.

Ngay cả Trung thúc vốn trầm tĩnh ít nói, cũng trêu rằng phụ thân như có thêm một đứa nhi tử.

Nghe vậy, Lục Minh vẫn "hê hê" ngây ngô cười suốt.

Ta thật rất muốn lấy bàn tính gõ vào trán hắn, bộ dáng thật ngốc nghếch.

Ngày yết bảng, trời đổ trận mưa nhỏ.

Không khí tràn ngập niềm vui ngọt lành.
Kiếm Lai
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Tiên Nghịch
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Ngôn Tình, Sủng

Lục Minh không ngoài dự đoán đứng đầu bảng, còn ta, giống như lần thi thố cuối cùng, đứng ngang hàng với hắn.

Cuối cùng ta đã đỗ vào vị trí mà mình mơ ước, trở thành nữ quan.

Lục Minh chọc chọc ta, gương mặt tuấn tú đặc biệt chân thành: "Phụ thân mà biết nhất định sẽ khóc đấy, nàng có tin không?"

Ta liếc hắn một cái: "Không tin."

Hở? Sao cảm thấy là lạ.

Không ngoài dự đoán của hắn, phụ thân ta nhận được tin, vui mừng đến rơi nước mắt: "Tốt tốt tốt. Đã biết Hòa Hòa của chúng ta có thể làm được, Dung Nương, nàng đã thấy chưa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hai người bọn họ như phụ tử ruột thịt, còn ta thì sao?

Hân di cũng gửi đến quà chúc mừng, bà ta và Thiến Thiến mở một tiệm thêu, nhờ tay nghề tinh xảo, việc buôn bán cũng khá phát đạt.

Nhưng sao lại thêu một đôi uyên ương nghịch nước?

Mỗi bước mỗi xa

Ta đang gãi đầu thắc mắc, thì Lục Minh bỗng xuất hiện, trên mặt còn hiện lên chút đỏ hồng ngượng ngùng.

"Hòa Hòa..."

"Làm gì đó!" Ta phản ứng theo bản năng.

"Ta..."

"Ngươi thế nào!" Ta nổi giận đùng đùng.

"... Không có việc gì." Hắn tỏ ra tội nghiệp: "Ta liền biết Hòa Hòa không thích ta, Bạch thúc đã lừa ta."
Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Ngôn Tình
Đế Sư Xuất Sơn
Ngôn Tình, Đô Thị
Sơn Hà
Cung Đấu, Nữ Cường, Cổ Đại

Ta nâng mặt hắn lên, nhìn thẳng vào mắt hắn: "Ai nói ta không thích ngươi!"

Hắn cười gian xảo, như một con tiểu hồ ly lộ ra cái đuôi: "Vậy ta sẽ thành toàn cho nàng, thành thân với nàng."

Ta nghiến răng: "Thành thì thành!"

Cuối câu chuyện, ta mơ màng khoác áo cưới, mơ màng bước vào động phòng.

Cho đến khi Lục Minh nâng khăn che mặt ta, ta vẫn còn mơ mơ màng màng, cảm giác như bị lừa.

"Nương tử." Lục Minh ánh mắt lấp lánh, giọng nói mê hoặc.

Ta ngẩng đầu nhìn lại, hắn trong bộ trang phục đỏ, vai rộng eo thon, dáng người thẳng tắp.

Thôi kệ, đêm xuân ngắn ngủi, sau này sẽ tính sổ với hắn sau.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuân Hòa Cảnh Minh

Số ký tự: 0