Vương Quyền Tình Thù, Tình Yêu Kết Trái

Chương 10

Đang cập nhật

2025-03-19 14:15:29

Đêm trước khi rời đi, một mình ta chạy đến Thanh Khê. Ở đó, ta nhìn thấy hoa diên vĩ nở rộ khắp nơi, đóa nào đóa nấy đều đang độ đẹp nhất.



Không biết từ lúc nào, Thẩm Yến xuất hiện phía sau ta.



"Tất cả đều do Tạ Ngọc Trần trồng. Hắn nói ngươi thích hoa diên vĩ, nên đã trồng những bông hoa này, sợ chúng héo úa, còn phải ngày ngày tưới nước, bón phân. Lần nào Tạ Ngọc Trần cũng làm đến mức người đầy bụi đất."



Cuối cùng, Thẩm Yến bỏ vẻ khinh bạc thường ngày, nghiêm túc nói: "Minh Nguyệt, đừng trách hắn. Tạ Ngọc Trần, hắn cũng có nỗi khổ tâm riêng."



Lúc đầu ta không hiểu ý của Thẩm Yến. Cho đến khi, ta nhìn thấy cuốn "Đại Chu sử ký" trong thư phòng của hoàng cung.







Mười hai năm trước, quân địch xâm lược Nam Cảnh.



Lúc bấy giờ, Trấn Nam tướng quân Tạ Thận dẫn bốn vạn binh lính ra trận. Khi xuất thành, từng có dân chúng trong thành tiễn đưa, hô vang "Tạ gia quân tất thắng".



Đó vốn là một trận chiến không có gì phải nghi ngờ.



Nhưng cuối cùng, Tạ gia quân từng bách chiến bách thắng lại bị đánh cho tan tác. Chỉ vì vũ khí mà họ sử dụng chất lượng quá kém, kém đến mức không chịu nổi một đòn.



Đáng nói hơn, có người đã tiết lộ lộ trình hành quân của Tạ Thận cho quân địch, khiến Tạ Thận bị tấn công từ cả hai phía trước sau.



Bất đắc dĩ, Tạ Thận lui về cố thủ một tòa thành cô lập, phái người đưa tin về Thượng Kinh.



Phụ hoàng ra lệnh cho Vinh Vương dẫn quân tiếp viện, lập tức xuất phát.



Nhưng không ngờ, Vinh Vương lại gặp phải đá lớn chắn đường giữa chừng, lại bị quân địch phục kích.



Cuối cùng, Tạ Thận không đợi được viện binh của Vinh Vương.



Thành bị phá, quân địch b.ắ.n Tạ Thận vạn tiễn xuyên tâm. Sau khi ông chết, chúng còn treo t.h.i t.h.ể ông lên trước cổng thành, sỉ nhục ông.



Bốn vạn tướng sĩ cũng không một ai sống sót.



Mười hai năm sau, bụi trần trở về với cát bụi.



Dân chúng Thượng Kinh dường như đã quên mất vị thiếu niên tướng quân oai phong lẫm liệt năm nào.



Thứ Tạ Thận để lại trên đời, chỉ còn lại vài dòng trong sử sách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



[Trấn Nam tướng quân Tạ Thận, con trai duy nhất của Bái Quốc Công. Ngày hắn sinh ra từng có hào quang dị thường xuất hiện trên trời, Bắc Cảnh hạn hán lâu ngày được mưa móc, Nam Cảnh mưa bão đột ngột tạnh. Mười bốn tuổi tòng quân, đánh lui đại tướng quân địch, danh tiếng vang xa. Mười bảy tuổi giành lại năm tòa thành của Nam Cảnh, trấn giữ một phương, được bá tánh yêu mến. Mười chín tuổi cưới con gái duy nhất của Thái phó là Thẩm thị làm vợ, vợ chồng hòa thuận. Mất trong trận chiến Lĩnh Nam, hưởng dương hai mươi lăm tuổi.]



Khi Tạ Thận xuất chinh, phu nhân của ông là Thẩm Anh đã mang thai, sắp đến ngày sinh nở.



Còn Tạ Ngọc Trần, chính là con trai duy nhất của ông.



Ngày di vật của Tạ Thận được đưa về Thượng Kinh, Thẩm Anh bụng mang dạ chửa, nhận lấy cây trường thương đã cùng Tạ Thận vào sinh ra tử. Tua đỏ trên trường thương như máu.



Giữa đám đông, Thẩm Anh cất cao giọng nói: "Phu quân vì nước hy sinh, Bái Quốc Công phủ tuyệt hậu, đại nghĩa cảm động trời đất. Ta biết hôm nay có những kẻ tiểu nhân đang lén lút ẩn nấp trong bóng tối. Ta chỉ mong rằng, cả đời này, lương tâm các người sẽ bị giày vò."



Đêm đó, Phủ Bái Quốc Công bốc cháy. Bài vị của Tạ Thận bị thiêu rụi hoàn toàn. Phủ Quốc Công rộng lớn chỉ có một mình Thẩm Anh sống sót.



Còn phụ thân của Thẩm Anh là Thẩm Thái phó, bị kết tội rồi bị đày đi nơi xa xôi nghìn dặm, c.h.ế.t dọc đường.



Liên tiếp chịu đựng những cú sốc, Thẩm Anh đột nhiên sinh non, sinh ra Tạ Ngọc Trần trong bầu không khí c.h.ế.t chóc.



Sáu năm sau, vào một đêm xuân, Thẩm Anh vì quá đau buồn mà tự vẫn trong biển lửa.



Phụ hoàng động lòng trắc ẩn, bèn nhận Tạ Ngọc Trần làm con nuôi, nuôi dưỡng trong cung của Hoàng hậu.



Sử sách ghi chép, năm Thiên Hợp thứ mười một, Tạ Ngọc Trần mười sáu tuổi xin được xuất cung, cùng với những người cũ của Tạ Thận trấn giữ Nam Cảnh.



Cũng chính năm đó, hắn đã cứu ta trong trận tuyết lớn ở Nam Cảnh.



Bánh răng vận mệnh bắt đầu chuyển động.







Người ta thường nói, hậu cung là nơi ăn thịt người không nhả xương.



[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Những người phụ nữ bị giam cầm nơi đó, trong lúc g.i.ế.c địch nghìn người thì cũng tự tổn hại tám trăm. Hôm nay phi tần này sảy thai, ngày mai hoàng tử của mỹ nhân kia c.h.ế.t đuối. Cuối cùng, sau những cuộc tranh đấu tàn khốc, bên cạnh phụ hoàng chỉ còn lại duy nhất một hoàng tử. Đó chính là Nguyên Chiêu.



Năm Thiên Hợp thứ mười lăm. Phụ hoàng đang khỏe mạnh bỗng mắc trọng bệnh, triền miên trên giường bệnh suốt một thời gian dài. Có vị đại thần khuyên phụ hoàng nên sớm lập người kế vị. Tuy nhiên, khi đó Nguyên Chiêu mới mười tuổi, làm sao có thể gánh vác trọng trách của một bậc quân vương? Vì vậy, một vài quan văn đứng đầu là Chu Dung đã liên danh tấu lên, mong phụ hoàng vì đại cục, hãy sớm lập em trai của mình là Vinh Vương làm Thái tử.



Ta cũng từng đọc ghi chép về cuộc tranh giành ngôi vị giữa hai người con trai trong "Đại Chu sử ký". Khi đó, phụ hoàng lúc còn là Tam hoàng tử đã tranh đấu gay gắt với Đại hoàng tử. Vinh Vương, cùng mẫu thân với phụ hoàng, đã dốc hết sức lực giúp phụ hoàng giành được ngôi vị Thái tử.



Trong Điện Bàn Long, phụ hoàng tức giận quát lớn vào mặt Chu Dung cùng những người khác: "Cút!"



 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Quyền Tình Thù, Tình Yêu Kết Trái

Số ký tự: 0