Vả Mặt Tên Bạn Trai Sói Mắt Trắng
Chương 7
Lạc Khê Nhi
2025-03-28 06:33:14
Tôi cau mày: “Tên điên này lại lên cơn gì thế? Phát bệnh thì đi chữa đi!”
Hắn trợn mắt nhìn tôi, gằn giọng:
“Sợ tôi bóc trần bộ mặt thật của cô nên vội bỏ chạy à?”
Hắn chặn trước mặt Giang Dật Trần, vênh váo nói:
“Cô ta được một lão già bao nuôi. Tuần trước tôi còn tận mắt thấy cô ta rời khỏi biệt thự của ông ta, lái hẳn siêu xe đấy!”
Hắn nói rất to, khiến đám đông xung quanh đều quay lại nhìn.
Rồi hắn giơ điện thoại ra trước mặt Giang Dật Trần.
Giang Dật Trần xem xong, lại đưa tôi nhìn. Trên màn hình đúng là ảnh tôi bước ra từ một căn biệt thự.
Tôi nheo mắt. Không ngờ tên cặn bã này còn theo dõi tôi. Thật sự biến thái!
Lần này, tôi tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.
Trang Anh Tuấn vô cùng phấn khích, miệng không ngừng bô bô.
“Lão già đó tên là Tôn Chính Hoa! Chính miệng cô ta từng nói ông ta là chỗ dựa của mình!”
Hắn lườm tôi đầy thách thức: “Diêu Hân, cô dám đến đối chất với Tôn Chính Hoa không?”
Đột nhiên, một giọng nói đầy uy quyền vang lên từ trong đám đông.
“Ai tìm tôi?”
Ba tôi từ trong đám đông bước ra, sắc mặt xanh mét.
Khí thế của ông khiến Trang Anh Tuấn lập tức cứng đờ.
Hắn vẫn cố cãi chày cãi cối:
“Tôn tổng, cô ta ở trong nhà ông, tiêu tiền của ông, nhưng lại đi yêu đương với người khác.”
Ba tôi lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt sắc bén như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Nó ở nhà tôi, tiêu tiền của tôi, bên cạnh nó có ai cũng là tôi tìm cho nó. Cậu có ý kiến?”
Xanh Xao
Trang Anh Tuấn trợn tròn mắt, không thể tin được những gì mình vừa nghe.
Đọc truyện tại monkeyD, page Xanh Xao.
Tôi bước lên, ôm lấy cánh tay ba.
“Ba, sao ba lại nói mấy lời ngớ ngẩn vậy?”
Trang Anh Tuấn há hốc mồm, lắp bắp:
“Không phải… Cô không phải họ Diêu sao?”
Tôi cười nhạt: “Tôi không thể lấy họ mẹ à?”
Hắn sững sờ, như thể não bộ ngừng hoạt động.
Ba tôi nhếch mép: “Phỉ báng con gái tôi? Cậu nghĩ Tôn thị thuê luật sư chỉ để trang trí à?”
Nói xong, ông ra lệnh cho bảo vệ ném Trang Anh Tuấn ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Khách sạn này cũng thuộc sở hữu của ba tôi. Một câu nói của ông, cả đội bảo vệ lập tức hành động.
“Tôn tổng! Xin ngài nghe tôi giải thích!” Trang Anh Tuấn hoảng loạn cầu xin.
Ba tôi lạnh lùng cười: “Giữ lại lời giải thích của cậu mà nói với luật sư của chúng tôi đi.”
Viện Viện, anh trai cô ta còn chưa kịp bị ném ra ngoài thì đã sợ mất mặt mà tự bỏ chạy.
Quả nhiên, trên đời này kẻ tiểu nhân đều giống nhau, gặp chuyện liền quay lưng bỏ trốn.
---
Tan làm, tôi vừa bước ra khỏi cổng công ty, định ghé qua trung tâm thương mại bên cạnh để lấy đồ.
Bất ngờ, một bàn tay từ phía sau túm chặt lấy cánh tay tôi, đẩy tôi ép sát vào bức tường phía sau.
“Diêu Hân, anh sai rồi! Anh yêu em! Chúng ta quay lại nhé?”
Trang Anh Tuấn ghì chặt vai tôi, ánh mắt đầy van nài.
“Anh đã thuyết phục mẹ anh rồi! Bà ấy đồng ý rồi! Chỉ cần em giúp anh vào công ty em làm giám đốc, mẹ anh sẽ chấp nhận em!”
“Nếu có sự đồng ý của mẹ anh, chúng ta có thể kết hôn ngay! Nhà anh cũng không đòi hỏi sính lễ gì nhiều đâu, chỉ cần của hồi môn khoảng 1,8 tỷ là được. Với nhà em, số tiền đó chẳng đáng gì, đúng không?”
Tôi gạt tay hắn ra, giữ khoảng cách, nhìn hắn đầy châm chọc.
“Anh có biết tôi đã chuẩn bị quà gì cho anh vào ngày anh đề nghị chia tay không?”
Hắn tò mò hỏi: “Quà gì?”
“Cũng không có gì to tát, chỉ là một căn hộ trong Đế Hào Uyển thôi.”
Đôi mắt hắn lập tức sáng rực, trong đáy mắt hiện lên vẻ tiếc nuối.
Xem ra hắn bắt đầu hối hận vì khi nãy đòi của hồi môn quá ít.
Hắn vội vã nói: “Không sao! Bây giờ em tặng cũng còn kịp! Mẹ anh có thể sang tên ngay ngày mai!”
Đúng là kẻ cặn bã, lòng tham không đáy. Còn muốn tôi sang tên căn nhà cho mẹ hắn? Nực cười!
Hắn sốt sắng giải thích:
“Trước đây anh bị Viện Viện che mắt. Em mới là chân ái của anh! Chỉ cần em đồng ý, chúng ta có thể kết hôn ngay!”
“Viện Viện căn bản không phải thiên kim tiểu thư gì hết! Nhà cô ta nghèo rớt mồng tơi! Cô ta nói ba mình là doanh nhân lớn, nhưng thực ra chỉ là bảo vệ của một đơn vị. Cô ta còn từng ly hôn, từng phá thai nữa! Đúng là loại đàn bà dơ bẩn!”
Những chuyện này tôi đều đã biết từ lâu, khi điều tra Viện Viện.
Nhưng tôi cố tình không nói ra. Vì sao tôi phải giúp hắn làm người tốt chứ?
Chính hắn đã phản bội tôi, thì tự hắn phải gánh chịu hậu quả. Chuyện này chẳng liên quan gì đến tôi cả.
Nhân lúc hắn còn đang mải mê ảo tưởng, tôi bất ngờ tung một cú đá thật mạnh, đạp hắn ngã xuống đất.
Nhìn hắn chật vật ngã sõng soài, tôi hận không thể xông lên đá thêm vài phát.
“Tôi khuyên anh có rảnh thì đi soi gương lại đi! Loại như anh, ngay cả xách giày cho tôi cũng không xứng!”
“Còn muốn kết hôn với tôi? Mơ đi!”
Trang Anh Tuấn bị chơi xỏ, hai mắt đỏ ngầu nhìn tôi, trên mặt dần hiện lên nụ cười ác độc.
Con đường này vốn vắng người. Trước đây, hắn thường xuyên đến đón tôi tan làm, nên biết rõ thói quen của tôi. Hôm nay hắn cố tình chặn đường, chắc chắn không có ý tốt.
Hắn trợn mắt nhìn tôi, gằn giọng:
“Sợ tôi bóc trần bộ mặt thật của cô nên vội bỏ chạy à?”
Hắn chặn trước mặt Giang Dật Trần, vênh váo nói:
“Cô ta được một lão già bao nuôi. Tuần trước tôi còn tận mắt thấy cô ta rời khỏi biệt thự của ông ta, lái hẳn siêu xe đấy!”
Hắn nói rất to, khiến đám đông xung quanh đều quay lại nhìn.
Rồi hắn giơ điện thoại ra trước mặt Giang Dật Trần.
Giang Dật Trần xem xong, lại đưa tôi nhìn. Trên màn hình đúng là ảnh tôi bước ra từ một căn biệt thự.
Tôi nheo mắt. Không ngờ tên cặn bã này còn theo dõi tôi. Thật sự biến thái!
Lần này, tôi tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.
Trang Anh Tuấn vô cùng phấn khích, miệng không ngừng bô bô.
“Lão già đó tên là Tôn Chính Hoa! Chính miệng cô ta từng nói ông ta là chỗ dựa của mình!”
Hắn lườm tôi đầy thách thức: “Diêu Hân, cô dám đến đối chất với Tôn Chính Hoa không?”
Đột nhiên, một giọng nói đầy uy quyền vang lên từ trong đám đông.
“Ai tìm tôi?”
Ba tôi từ trong đám đông bước ra, sắc mặt xanh mét.
Khí thế của ông khiến Trang Anh Tuấn lập tức cứng đờ.
Hắn vẫn cố cãi chày cãi cối:
“Tôn tổng, cô ta ở trong nhà ông, tiêu tiền của ông, nhưng lại đi yêu đương với người khác.”
Ba tôi lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt sắc bén như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Nó ở nhà tôi, tiêu tiền của tôi, bên cạnh nó có ai cũng là tôi tìm cho nó. Cậu có ý kiến?”
Xanh Xao
Trang Anh Tuấn trợn tròn mắt, không thể tin được những gì mình vừa nghe.
Đọc truyện tại monkeyD, page Xanh Xao.
Tôi bước lên, ôm lấy cánh tay ba.
“Ba, sao ba lại nói mấy lời ngớ ngẩn vậy?”
Trang Anh Tuấn há hốc mồm, lắp bắp:
“Không phải… Cô không phải họ Diêu sao?”
Tôi cười nhạt: “Tôi không thể lấy họ mẹ à?”
Hắn sững sờ, như thể não bộ ngừng hoạt động.
Ba tôi nhếch mép: “Phỉ báng con gái tôi? Cậu nghĩ Tôn thị thuê luật sư chỉ để trang trí à?”
Nói xong, ông ra lệnh cho bảo vệ ném Trang Anh Tuấn ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Khách sạn này cũng thuộc sở hữu của ba tôi. Một câu nói của ông, cả đội bảo vệ lập tức hành động.
“Tôn tổng! Xin ngài nghe tôi giải thích!” Trang Anh Tuấn hoảng loạn cầu xin.
Ba tôi lạnh lùng cười: “Giữ lại lời giải thích của cậu mà nói với luật sư của chúng tôi đi.”
Viện Viện, anh trai cô ta còn chưa kịp bị ném ra ngoài thì đã sợ mất mặt mà tự bỏ chạy.
Quả nhiên, trên đời này kẻ tiểu nhân đều giống nhau, gặp chuyện liền quay lưng bỏ trốn.
---
Tan làm, tôi vừa bước ra khỏi cổng công ty, định ghé qua trung tâm thương mại bên cạnh để lấy đồ.
Bất ngờ, một bàn tay từ phía sau túm chặt lấy cánh tay tôi, đẩy tôi ép sát vào bức tường phía sau.
“Diêu Hân, anh sai rồi! Anh yêu em! Chúng ta quay lại nhé?”
Trang Anh Tuấn ghì chặt vai tôi, ánh mắt đầy van nài.
“Anh đã thuyết phục mẹ anh rồi! Bà ấy đồng ý rồi! Chỉ cần em giúp anh vào công ty em làm giám đốc, mẹ anh sẽ chấp nhận em!”
“Nếu có sự đồng ý của mẹ anh, chúng ta có thể kết hôn ngay! Nhà anh cũng không đòi hỏi sính lễ gì nhiều đâu, chỉ cần của hồi môn khoảng 1,8 tỷ là được. Với nhà em, số tiền đó chẳng đáng gì, đúng không?”
Tôi gạt tay hắn ra, giữ khoảng cách, nhìn hắn đầy châm chọc.
“Anh có biết tôi đã chuẩn bị quà gì cho anh vào ngày anh đề nghị chia tay không?”
Hắn tò mò hỏi: “Quà gì?”
“Cũng không có gì to tát, chỉ là một căn hộ trong Đế Hào Uyển thôi.”
Đôi mắt hắn lập tức sáng rực, trong đáy mắt hiện lên vẻ tiếc nuối.
Xem ra hắn bắt đầu hối hận vì khi nãy đòi của hồi môn quá ít.
Hắn vội vã nói: “Không sao! Bây giờ em tặng cũng còn kịp! Mẹ anh có thể sang tên ngay ngày mai!”
Đúng là kẻ cặn bã, lòng tham không đáy. Còn muốn tôi sang tên căn nhà cho mẹ hắn? Nực cười!
Hắn sốt sắng giải thích:
“Trước đây anh bị Viện Viện che mắt. Em mới là chân ái của anh! Chỉ cần em đồng ý, chúng ta có thể kết hôn ngay!”
“Viện Viện căn bản không phải thiên kim tiểu thư gì hết! Nhà cô ta nghèo rớt mồng tơi! Cô ta nói ba mình là doanh nhân lớn, nhưng thực ra chỉ là bảo vệ của một đơn vị. Cô ta còn từng ly hôn, từng phá thai nữa! Đúng là loại đàn bà dơ bẩn!”
Những chuyện này tôi đều đã biết từ lâu, khi điều tra Viện Viện.
Nhưng tôi cố tình không nói ra. Vì sao tôi phải giúp hắn làm người tốt chứ?
Chính hắn đã phản bội tôi, thì tự hắn phải gánh chịu hậu quả. Chuyện này chẳng liên quan gì đến tôi cả.
Nhân lúc hắn còn đang mải mê ảo tưởng, tôi bất ngờ tung một cú đá thật mạnh, đạp hắn ngã xuống đất.
Nhìn hắn chật vật ngã sõng soài, tôi hận không thể xông lên đá thêm vài phát.
“Tôi khuyên anh có rảnh thì đi soi gương lại đi! Loại như anh, ngay cả xách giày cho tôi cũng không xứng!”
“Còn muốn kết hôn với tôi? Mơ đi!”
Trang Anh Tuấn bị chơi xỏ, hai mắt đỏ ngầu nhìn tôi, trên mặt dần hiện lên nụ cười ác độc.
Con đường này vốn vắng người. Trước đây, hắn thường xuyên đến đón tôi tan làm, nên biết rõ thói quen của tôi. Hôm nay hắn cố tình chặn đường, chắc chắn không có ý tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro