Vả Mặt Tên Bạn Trai Sói Mắt Trắng

Chương 6

Lạc Khê Nhi

2025-03-28 06:33:14

Tôi dè dặt hỏi: “Anh quen ba tôi à?”

“Không quen.”

Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng tìm nhầm người, thì hắn lại bổ sung:

“Nhưng ba tôi biết ba cô.”

Hắn nói chuyện cứ thích ngắt quãng, khiến tôi suýt bị nghẹn.

“Vậy anh cũng bị ba ép đi xem mắt à?”

Nhìn biểu cảm của hắn, tôi đã đoán ra được tám, chín phần.

Quả nhiên, hắn gật đầu: “Làm quen một chút, tôi tên Giang Dật Trần.”

Tên nghe cũng hay, người cũng đẹp trai, đúng gu của tôi.

Tôi nhìn hắn, không chút do dự mở lời:

“Hẹn hò đi, tôi không yên tâm giao mình cho người khác đâu.”

Lời vừa dứt, Giang Dật Trần sững người, đến mức làm đổ ly nước trên tay.

Tôi vội vàng rút khăn giấy đưa cho hắn.

“Anh cứ việc nói khuyết điểm của tôi, tôi sẽ phóng đại nó lên cho anh xem.”

Hắn nhìn tôi, ánh mắt đầy kiềm chế.

Tôi hiểu.

Nếu buổi xem mắt này không thành, ba tôi chắc chắn sẽ tiếp tục ép tôi.

Có một lá chắn tốt như vậy ngay trước mắt, sao tôi có thể từ bỏ?

Xanh Xao

Tôi tốn nửa tiếng đồng hồ để thuyết phục, cuối cùng tổng kết lại một câu:

“Đồng ý đi, đảm bảo anh không lỗ đâu.”

“Nếu sau này anh có người trong lòng, tôi giúp anh theo đuổi.”

Không được thì dùng tiền mà giải quyết, dù sao nhà tôi có tiền nhiều nhất!

Giang Dật Trần bật cười: “Nghe cũng có lý.”

Tôi vui vẻ chộp lấy tay hắn, siết chặt.

“Hợp tác vui vẻ nhé, đại ca!”

---

Buổi tối, tôi hẹn Giang Dật Trần đi ăn ở khách sạn.

Hắn vừa dừng xe, tôi liền đi vào trước chờ.

Vừa bước vào cửa, tôi liền chạm mặt Trang Anh Tuấn và bạn gái hắn - Viện Viện.

Viện Viện khoác tay Trang Anh Tuấn, nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường:

“Anh Tuấn, đây chẳng phải con hồ ly tinh chuyên đào mỏ mà anh từng kể sao?”

Tôi lạnh lùng trừng lại:

“Suốt ngày ‘anh, anh’, cô là gà mái hả? Định đẻ trứng à? Kêu hoài không thấy mệt sao?”

Mặt Viện Viện lập tức tái mét:

“Cô đúng là đồ thấp kém! Lừa anh Tuấn nhiều tiền như vậy mà anh ấy còn rộng lượng không so đo với cô!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi liếc nhìn Trang Anh Tuấn, thấy ánh mắt hắn đầy chột dạ, liền bật cười.

“Lừa?” Tôi chậm rãi nói: “Cô đáng yêu thật đấy! Tôi nghĩ dù có là AI thông minh nhất cũng không đọ lại được sự ngây thơ của cô đâu.”

Trang Anh Tuấn sợ tôi nói thêm chuyện gì, vội vàng kéo Viện Viện đi.

“Viện Viện, đừng phí lời với hạng người này.”

Nhưng cô ta không chịu:

“Anh Tuấn, chúng ta sợ gì cô ta? Anh trai tôi sắp đến rồi, anh ấy lợi hại lắm! Tôi sẽ bảo anh ấy đòi lại công bằng cho anh!”

Nghe đến đây, Trang Anh Tuấn lập tức vênh váo hẳn lên.

“Diêu Hân, nghe rõ chưa? Tôi khuyên cô nên biết điều mà cút đi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”

Một giọng nói trầm thấp bỗng vang lên phía sau tôi:

“Không khách sáo với ai cơ?”

Mọi người lập tức quay lại.

Đọc truyện tại monkeyD, page Xanh Xao.

Giang Dật Trần đã đứng ngay cạnh tôi từ bao giờ, một tay còn đặt lên eo tôi đầy thân mật.

Thấy hắn, ánh mắt Trang Anh Tuấn liền lóe lên vẻ châm chọc.

“Diêu Hân, tôi còn tưởng cô tìm được chỗ dựa vững chắc nào, hóa ra chỉ là một tên trai bao.”

Tôi tức giận. Giang Dật Trần đúng là có nước da trắng thật, nhưng cũng không đến lượt Trang Anh Tuấn ở đây chế giễu anh ấy.

Còn chưa kịp phản bác, một người đàn ông trung niên bụng bia to tướng đã bước tới trước mặt chúng tôi.

Viện Viện lập tức buông tay Trang Anh Tuấn, kéo tay người đàn ông kia đầy nũng nịu, rồi chỉ thẳng vào tôi và Giang Dật Trần.

“Anh, cô ta là kẻ lừa đảo, lừa bạn trai em không biết bao nhiêu tiền! Còn tên này thì làm việc ở mấy chỗ không đứng đắn, chắc chắn có vấn đề! Mau bắt bọn họ lại đi!”

Người đàn ông kia ban đầu còn vênh váo lắm, nhưng khi vừa thấy Giang Dật Trần đứng bên cạnh tôi, sắc mặt lập tức thay đổi, eo cũng vô thức cong xuống mấy phần.

“Chủ nhiệm Giang, sao ngài lại ở đây?”

Giang Dật Trần cười lạnh một tiếng.

“Lý Đào, em gái anh vừa bảo đơn vị của tôi là mấy chỗ không đứng đắn đấy.”

Mồ hôi to như hạt đậu lăn dài trên trán Lý Đào. Ông ta lập tức khom lưng, cúi đầu xin lỗi.

“Hiểu lầm! Đều là hiểu lầm thôi!”

Sau đó, ông ta quay sang Trang Anh Tuấn, giọng nghiêm nghị: “Tiểu Tuấn, chủ nhiệm Giang không chỉ là cấp trên của tôi, mà còn là lãnh đạo trực tiếp của cậu. Còn không mau chào hỏi?”

Lời này khiến đám người họ kinh ngạc đến mức suýt rơi tròng mắt.

Đừng nói bọn họ, ngay cả tôi cũng sững sờ, nhất thời không biết nói gì.

Giang Dật Trần dường như nhìn thấu suy nghĩ của tôi, anh thản nhiên giải thích: “Hôm đó tôi chỉ giúp bạn mang đồ đến thôi, bình thường không hay lui tới mấy chỗ đó.”

Thì ra là tôi hiểu lầm anh ấy. Xấu hổ thật.

Thấy Trang Anh Tuấn vẫn đứng đó ngây ra, Lý Đào sốt ruột, đá vào chân hắn một cái.

Lúc này, Trang Anh Tuấn mới hoàn hồn, vội cúi đầu cười nịnh:

“Chào lãnh đạo ạ!”

Nhìn bộ dạng nhếch nhác, chẳng có chút khí khái nào của hắn, tôi lập tức thấy mất hứng. Không muốn phí thêm thời gian, tôi kéo tay Giang Dật Trần định rời đi.

Nhưng Trang Anh Tuấn lại không biết điều, còn cố gây chuyện.

“Chủ nhiệm Giang, anh có biết cô ta ham tiền đến mức nào không? Đừng để bị lừa!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vả Mặt Tên Bạn Trai Sói Mắt Trắng

Số ký tự: 0