Trù Nương

Góc nhìn của Th...

Đang cập nhật

2025-03-25 15:33:51

Khi thị vệ bẩm báo rằng Bán Hạ đã rời cung, hắn đã biết—hắn không giữ được nàng.

 

Đêm hôm đó, trong giấc mơ, nàng đã vô thức nói ra chân tướng.

 

Từng bước từng bước nàng tính toán, chẳng qua chỉ vì báo thù.

 

Nhưng hắn đã động tâm.

 

Hắn nguyện ý giúp nàng.

 

Thẩm Tập cầm lấy bức thư Bán Hạ để lại, ngón tay khẽ run.

 

[Vân Dao Công chúa từng nhắc đến cái tên Nguyên Anh… đó chính là mẫu thân của ta.]

 

[Khi huynh đọc được bức thư này, ta đã c.h.ế.t ở An Hà trấn.]

 

[Huynh yên tâm, Vương di sẽ chôn ta cùng với phụ mẫu ta.]

 

[Xin lỗi Thẩm Tập.]

 

[Ta thực sự không thể sống một cuộc đời tiêu d.a.o tự tại một mình.]

 

[Lẽ ra ta nên c.h.ế.t từ năm mười bốn tuổi.]

 

[Nhưng ta vẫn luôn cảm thấy, kẻ đáng c.h.ế.t không phải là ta, không phải là phụ mẫu ta.]

 

[Chính vì quyết tâm báo thù đã chống đỡ ta đi đến ngày hôm nay.]

 

[Lần trước huynh hỏi ta, những năm qua có từng yêu huynh không.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

[Công chúa trong cung chỉ biết vui chơi, còn ta chỉ là một nô tỳ, muốn báo thù còn khó hơn lên trời.]

 

[Xin lỗi Thẩm Tập.]

 

[Từ đầu đến cuối, huynh chẳng qua chỉ là một quân cờ trong kế hoạch của ta.]

 

[Nếu có kiếp sau, huynh hãy đến trấn An Hà, làm con trai của nhà bán ngỗng quay bên cạnh nhà ta đi.]

 

[Như vậy, chúng ta có thể làm thanh mai trúc mã, có thể bầu bạn cả đời.]

 

[Thôi vậy.]

 

[Nhân gian khổ quá, ta không cần có kiếp sau nữa.]

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

 

[Thẩm Tập, huynh hãy tìm một nữ tử môn đăng hộ đối, hiền lương thục đức mà phong làm Hoàng hậu.]

 

[Kiếp này, kiếp sau—chúng ta vĩnh viễn không nên gặp lại nữa.]

 



 

Vương di tìm thấy ta, khi ta vẫn còn một hơi thở.

 

Ta cố gắng nâng tay, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt bà.

 

“Vương di, báo thù thật mệt mỏi.”

 

“Nếu thế gian này không có kẻ ác… thì tốt biết bao…”

 

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trù Nương

Số ký tự: 0