Trời Đất! Diễn Viên Mờ Nhạt Nhà Ai Vừa Lên Sân Khấu?

Chương 182

Sơn Hữu Mang Đình

2025-03-29 18:33:44

Trans: Thuỷ Tích

Nửa tháng sau, phim điện ảnh 《Ánh rạng đông 》 Thẩm Liên hợp tác với Lưu Tông ra rạp.

Diễn viên chính là ảnh đế Tô Niệm Sinh cùng ảnh hậu Trần Tảo, còn có sao nam đang lên Khương Nùng, cùng với Thẩm Liên với thể chất hotsearch chẳng hiểu ra sao này, tuy không trúng kỳ nghỉ hay lễ Tết lại đúng mùa ế khách nhưng có fan ủng hộ.

Chưa qua vài ngày, độ nóng đã tăng lên.

Nhân vật "Hoắc Thanh Sơn" do Thẩm Liên sắm vai trẻ trung rộng rãi, tâm tư tinh tế, vừa ra rạp độ nóng đã dâng trào. Nguyên nhân chính vì thế, cảm giác "anh dũng can đảm" cùng "chính nghĩa đầy mình" ở người này làm cho khán giả nhạy bén nhận ra đây hẳn là một nhân vật không có hậu.

Bởi vì Lưu Tông am hiểu nhất chính là thọc dao, vài bộ tác phẩm nổi tiếng đều là thọc người ta đổ hai lít máu.

Quả nhiên, lúc "Hoắc Thanh Sơn" hy sinh đều có thể nghe thấy âm thanh nghẹn ngào vang vọng trong rạp chiếu phim.

Một nhân vật được người người yêu thích, cùng với gương mặt xinh đẹp xuất chúng, lại làm việc lý trí quyết đoán, từ đầu tới đuôi chẳng có một chút xui xẻo nào, vậy mà đã chết rồi!

Có thể nói là full BUFF.

Dùng lời cư dân mạng nói: 【Đây chính là ánh trăng sáng chết sớm của tôi!】

Thảo luận về phim ảnh cùng vai diễn trên mạng ngày càng náo nhiệt. Tuy có vài chi tiết Lưu Tông chưa xử lý thích hợp lắm nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm, con hắc mã được đưa ra trong thời kỳ ít được quan tâm nhất lại trở thành con cưng của các blogger. Giữa nội dung văn vẻ nghìn bài một điệu có một cái xông ra khỏi trùng vây: 【Tôi phát hiện, không một ai mắng diễn xuất của Thẩm Liên nữa rồi.】

Đúng ha!

Thậm chí trong lúc đối diễn với Tô Niệm Sinh, Thẩm Liên đều tiếp được rất vững vàng, người xem vô cùng thích thú.

【Ây da không mắng nữa rồi. Bé Liên nhà tôi vẫn luôn không ngừng trau dồi học hỏi, mong là về sau có thể cống hiến thêm càng nhiều tác phẩm tốt nữa.】

Fan của Thẩm Liên ngoài mặt khiêm tốn nhưng thật ra đã cười ngoác miệng tới mang tai.

Trước đây khi đóng phim, các diễn viên đều có một nhóm riêng, sau khi phim ảnh ra rạp sẽ tụ tập tán gẫu vài câu. Nhưng bởi vì Khương Nùng, Thẩm Liên chỉ liên lạc riêng với Lưu Tông, cũng chưa từng kết bạn với mấy người Tô Niệm Sinh.

Tô Niệm Sinh lại càng không cần nhiều lời, có tiếng là "phiếu bảo đảm của phòng vé". Mà Thẩm Liên, chắc chắn có thể bước lên thêm một bước rồi.

Chỉ cần không sập phòng thì một vai "Hoắc Thanh Sơn" cũng đủ để y ăn thật lâu.

Độ hot bùng nổ, đủ loại lời mời cùng hợp tác nối liền không ngớt. Hồ Khải Lam từng gọi một cuộc điện thoại, chủ yếu cảm thán tài nguyên rất tốt. Nhưng không may, lúc đó Sở Dịch Lan đang ở ngay bên cạnh.

Ánh mắt của Sở gia ngay lúc đó hận không thể cách đường dây điện thoại ăn người.

Không biết Sở Dịch Lan nói thế nào mà sau này mỗi khi Hồ Khải Lam gọi điện tới đều là tựa như ăn trộm, trước im lặng hai giây, sau đó gần như là dùng hơi thở để nói: "Có tiện không?"

Thẩm Liên: "..."

Có điều khá thú vị chính là lúc Thẩm Liên được mọi người khen ngợi, có một ít "lời bàn của antifan" quá sục sôi, trợn to mắt nói lung tung, cuối cùng bị người lột da, thì ra đều là fan của Trịnh Ca.

【CMN, fan của Trịnh Ca còn sống luôn hả? Diễn xuất của Thẩm Liên người ta đã tiến bộ lên rồi, mà mấy người còn nhắc mấy chuyện cũ rích đó nữa?】

【Lầu trên không nhắc thì suýt nữa tôi cũng quên Trịnh Ca là ai rồi... Tìm kiếm, đã nhớ ra, tiện thể lục soát ảnh chụp người này tham dự một hoạt động offline thời gian trước. Trời đất ơi... Đôi mắt đó, thân hình đó, nghiêm túc sao? Quả nhiên, giới giải trí rất bao dung diễn viên nam.】

【Bây giờ tôi rất nghi ngờ tin Thẩm Liên chen chân vào chuyện tình cảm của Trịnh Ca cùng với ông chủ nọ không phải là thật. Thẩm Liên chỉ là một mắt xích PLAY của hai người họ thôi.】

Cho dù trước đây khi Thẩm Liên chưa tới, đặt lời này trên người nguyên thân cũng rất phù hợp.

Nguyên thân thích Chu Đường Tư, mà sau khi Chu Đường Tư xác định với Trịnh Ca, y rõ ràng muốn rút lui một cách có thể diện. Nhưng nam phụ ác độc trong sách cần phải đi theo con đường đã định sẵn, bị hai vai chính không ngừng lôi kéo vào vòng xoáy, muốn chạy cũng khó khăn.

*

Hai ngày nay, Cừ Đô mưa dầm liên miên, Thẩm Liên bị dỗ tới ngủ gà gật, có đôi khi cả một buổi chiều đều đang ngủ. Ngày nào đó mở mắt ra mới phát hiện, cây ngô đồng ngoài cửa sổ đã rơi hơn phân nửa lá.

Đám mèo con dần mở mắt. Cửa sổ trên mái nhà khép kín, độ ấm vừa phải. Thẩm Liên vừa đi lên, dưới chân đều là cục bông tròn mềm mại, vớt vội một cục cũng có thể chữa lành cả buổi trời.

Thẩm Liên thương lượng với Sở Dịch Lan trước nhận một ít công việc hoàn thành được ngay trong ngày, nếu không với thời vận tốt như vậy mà không làm gì đúng là phí của trời.

Sở Dịch Lan trừ âm thầm thở dài ra, cuối cùng bị Thẩm Liên quấn lấy năn nỉ ỉ ôi chỉ có thể chịu thua.

Nhưng đưa ra ba điều kiện: Không được qua đêm, không ra khỏi Cừ Đô, không có vận động mạnh.

Thẩm Liên đều đồng ý.

Mà khi y trả lời Hồ Khải Lam có thể quay quảng cáo, anh Hồ suýt vui mừng tới phát khóc.

Ngày ra cửa, Thẩm Liên gần như muốn ngâm một bài thơ: "A!"

Y mới vừa cảm thán một câu đã bị Sở Dịch Lan ôm lấy eo từ sau lưng, dắt đi tới trước: "Đừng 'a'. Đưa em đi rồi tôi về công ty họp."

Một quảng cáo mỹ phẩm xa xỉ, Hồ Khải Lam đã chuẩn bị kỹ càng mọi thứ, đợi Thẩm Liên tới là có thể bắt tay vào việc. Mà phòng trang điểm gì đó đều là riêng biệt, ngày tháng cần phải xếp hàng đã ra đi không quay lại nữa. Thậm chí, mọi người trong lều quay chụp đều vô cùng khách sáo với Thẩm Liên, nhiếp ảnh gia hết sức phối hợp cảm giác màn ảnh của y. Cảm giác từ ná bắn chim trở thành đại bác, độ nổi tiếng tăng lên rõ rệt vô cùng chân thật.

Giang Dữu chẳng nói nên lời cảm thán: "Đây là thể nghiệm một người đắc đạo, gà chó cũng thăng thiên sao?"

"Nói bậy gì đó?" Thẩm Liên ra ngoài nghỉ ngơi, đúng lúc nghe thấy câu đó, vui vẻ: "Chuyện gì?"

"Anh Thẩm! Anh sẽ không chê em ngốc chứ?" Đôi mắt Giang Dữu tràn ngập chờ mong nhìn y.

"Yên tâm đi, trừ khi cô chủ động từ chức thì cô sẽ luôn là trợ lý của anh." Thẩm Liên vặn mở nắp chai nước: "Đừng tự xem nhẹ bản thân, trợ lý Tôn cũng khen cô xinh đẹp thông minh, có thể đắp nặn thành tài."

"Trợ lý Tôn khen em vậy sao?!" Giang Dữu phấn chấn.

"Đúng vậy." Thẩm Liên búng nhẹ sau gáy cô ấy: "Cho nên cố gắng làm việc đi. Anh Hồ còn nói cuối năm tăng lương cho cô nữa."

Giang Dữu lập tức cười ngây ngô.

"Chẳng phải hôm qua đã từ chối cậu ta rồi à? Sao hôm nay tới nữa?"

Hai nhân viên tụ lại phàn nàn.

Thẩm Liên nhìn theo tầm mắt của họ thấy một người đàn ông có vẻ là quản lý lộ sắc mặt không kiên nhẫn, đang hất cằm nói gì đó. Thẩm Liên rất quen nét mặt này, lúc y chưa nổi tiếng cũng là loại đối đãi như thế. Mà đứng đối diện ông ta chính là Trịnh Ca và một trợ lý trẻ tuổi mặt mày chán nản.

Có lẽ cậu trợ lý trẻ cảm thấy Trịnh Ca quá mất mặt, dựng cổ áo cao lên che hết nửa gương mặt. Lúc Trịnh Ca đánh võ mồm với người quản lý, cậu ta lại nhìn loạn khắp nơi, không có ý định giúp đỡ, thậm chí khóe mắt đuôi lông mày đều lộ ra bực bội cùng bất đắc dĩ.

Thẩm Liên hỏi hai nhân viên kia: "Anh ta làm gì mà bị từ chối?"

"Anh Thẩm!" Nhân viên công tác vội vàng chào hỏi.

Thẩm Liên không nói gì.

Nhân viên công tác nhớ tới câu hỏi của y, nói: "Trịnh Ca muốn thuê một phòng chụp ảnh. Nhưng anh biết đấy, phòng ở đều đã có đặt trước, không còn trống."

Thuê? Thẩm Liên cảm thấy mới lạ. Dựa theo hình tượng đắp nặn của Trịnh Ca thì chỉ cần nói vài câu là Long Ngạo Thiên - Chu Đường Tư sẽ lập tức xây mười mấy chỗ như này cho anh ta rồi chứ.

Mà trạng thái của Trịnh Ca thật sự rất kém. Đây là lần đầu tiên Thẩm Liên nhìn thấy "hèn mọn" xuất hiện trên mặt anh ta. Ngay cả lúc bị bà Chu nhằm vào cũng chỉ là trông hơi tội nghiệp chút thôi. Bây giờ nhìn lại, dường như loại hào quang nhân vật chính vẫn luôn quẩn quanh người anh ta đã vỡ vụn không còn nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trời Đất! Diễn Viên Mờ Nhạt Nhà Ai Vừa Lên Sân Khấu?

Số ký tự: 0