Tình Đầu Chóng Phai

Chương 6

Nhị Thập Nhị Họa Cốt

2025-03-27 09:03:07

Tạ Hành Vân không thường xuyên ở thành phố A, nên những vấn đề về bất động sản, điện nước đều do tôi lo liệu.

 

Bên kia nói rất lịch sự: "Cô Lâm, xe của cô đang đỗ trên chỗ đậu xe của người khác, chủ xe khác vừa về từ bên ngoài, tôi gọi để hỏi xem cô có thể qua dời xe đi được không."

 

Tôi sững lại.

 

Chỉ trong thoáng chốc, tôi đã phản ứng kịp, nói: "Xin lỗi, tôi sẽ qua ngay."

 

Căn hộ của Tạ Hành Vân, từ sau lần Tống Trọng Đồng đến, tôi chưa từng quay lại.

 

Tôi đến khu nhà, nhìn thấy chiếc xe đang đậu trên chỗ của người khác.

 

Đó là xe của Tạ Hành Vân, nhưng đã rất lâu anh ta không lái.

 

Tôi không có chìa khóa, nhìn qua kính chắn gió phía trước, có thể thấy những món đồ trang trí và thú bông đáng yêu bên trong, sở thích của ai đã quá rõ ràng.

 

Chiếc xe này là do anh ta để cho Tống Trọng Đồng sử dụng.

 

Tôi bật cười, nói với nhân viên quản lý: "Chiếc xe này tôi không cần nữa, gọi xe kéo đến kéo đi đi."

 

Sau đó tôi lên lầu đến tầng 32, cánh cửa quen thuộc mà xa lạ, tôi bước tới, nhập ngày sinh của mình vào khóa mật mã, sau hai tiếng "tít tít", mật mã sai.

 

Tôi dừng lại một chút, rồi nhập "0712".

 

Đó là ngày sinh của Tống Trọng Đồng.

 

Lý do tôi biết ngày sinh của cô ta, là vì hồi trung học, mỗi năm vào ngày 12 tháng 7, Tạ Hành Vân đều đến nhà tôi mua một chiếc bánh dâu cho Tống Trọng Đồng.

 

Khi đó, anh ta chăm chú chọn bánh, ánh mắt nghiêm túc đến mức càng thêm anh tuấn và chân thành, còn tôi đứng sau quầy vừa làm bài tập vừa nhìn khuôn mặt anh ta, không kìm được mà nghĩ:

 

Tống Trọng Đồng, cô ta thật may mắn.

 

Có lẽ sự ghen tị ăn sâu vào tâm trí từ lúc đó khiến tôi có một chấp niệm với Tạ Hành Vân.

 

Vậy nên, khi gặp lại anh ta sau bao năm, tôi vẫn muốn có anh ta.

 

Nhưng đến tận bây giờ, chấp niệm này cũng nên kết thúc rồi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Khóa cửa phát ra một tiếng "tít", mở ra.

 

Tôi đẩy cửa bước vào, chỉ cần đứng ở cửa nhìn lướt qua một cái là đủ, Tạ Hành Vân đã để căn hộ này cho Tống Trọng Đồng ở, cô ta có vẻ không hay dọn dẹp, dấu vết cuộc sống của cô ta ở khắp nơi.

 

Căn hộ này khi Tạ Hành Vân mua về, vì bận quay phim nên tôi là người từng chút một giúp anh ta trang trí.

 

Tôi nhìn xung quanh, trên ghế sofa thấy áo khoác của Tạ Hành Vân và quần áo của Tống Trọng Đồng vứt lẫn lộn.

 

Một bầu không khí gia đình ấm áp mập mờ.

 

Tôi là người lạnh lùng và dễ tính, vốn không hay tức giận, bởi vì trong quan niệm của tôi, mọi vấn đề đều có thể giải quyết, đã có cách giải quyết thì cảm xúc dư thừa là không cần thiết.

 

Nhưng đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy ghê tởm và buồn nôn.

 

Tôi có thể kiểm soát cảm xúc, nhưng không thể kiểm soát phản ứng sinh lý trực quan nhất.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Tôi muốn nôn.

 

Tôi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, chờ cảm giác khó chịu lắng xuống, rồi vô cảm đóng cửa lại, sau đó đặt vé máy bay đến thành phố của Tạ Hành Vân.

 

Tôi hạ cánh đã là buổi chiều, lúc đó Tạ Hành Vân đang quay phim.

 

Người trong đoàn phim đều rất quen thuộc với tôi, lịch sự chào hỏi.

 

Tôi mỉm cười gật đầu, cho đến khi phó đạo diễn bước tới. Tôi và anh ta cũng coi như là quen biết cũ, trong giới giải trí, điều quan trọng nhất là tài nguyên và quan hệ. Anh ta hàn huyên với tôi một chút, sau đó len lén dò hỏi:

 

"Kim Hòa, cô nói thật đi, cô gái lên hot search cùng với Tạ Hành Vân là ai thế? Cô ta ở đoàn phim suốt ngày, tôi thấy Tiểu Tạ đối với cô ta không bình thường đâu."

 

Tôi cười, mập mờ đánh lảng: "Chỉ là trợ lý sinh hoạt thôi."

 

Phó đạo diễn nhìn tôi cười, cũng nói: "Tôi cũng thấy vậy. Không phải nói cô ấy không tốt, chỉ là hơi nông nổi. Tôi nghĩ Tiểu Tạ cũng không đến mức không có mắt nhìn như thế."

 

Tôi cười, sau đó đi theo anh ta đến xe chuyên dụng của Tạ Hành Vân.

 

Kéo cửa xe ra, tôi dừng lại một chút, bên trong có gói khoai tây chiên đã mở, hộp nước trái cây uống dở, trên ghế còn vắt một chiếc áo khoác màu hồng của Tống Trọng Đồng.

 

Tôi không lên xe mà đi sang phía bên kia.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Đầu Chóng Phai

Số ký tự: 0