Tiệm Cầm Đồ Tà Vật: Tôi Chỉ Tính Mệnh Đại Hung
Cục diện ngũ qu...
Trương Tự Đạo
2025-03-05 10:15:01
Lộc béo theo tôi vào tiệm, phát hiện tôi mới thu mua "trang sức đời Thanh", cậu ta vừa khóc vừa nhảy.
Khi đó dù cậu ta có nói gì, tôi cũng chẳng nghe rõ.
Hết cách, cậu ta ra ngoài gọi thêm mấy người vào cùng đưa tôi đến Trân Bảo Trai.
Triệu Chính Trung vén áo tôi lên, phát hiện ở vị trí xương quai xanh của tôi, hai bên trái phải đều có một mảnh xương màu hồng gắn vào.
Da tôi nhanh chóng teo lại như sắp bị xương quai xanh hút cạn sinh khí.
Để cứu tôi, Triệu Chính Trung đã đốt chín sừng tê giác.
Trong làn khói mờ ảo, tôi nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo cưới màu đỏ đang đè trên lưng mình.
Ông không dám ra tay nên nhờ người mờ Hồng Môn đến xử lý.
Hồng Môn ra giá 100.000 NDT một ngày.
Cứu người như cứu hỏa, họ lập tức đến Trân Bảo Trai, rắc một loại bột thuốc lên người tôi. Sau đó da tôi bắt đầu có vô số giò bọ chui ra.
Rồi họ trói tôi lại,dùng cách gì đó xương quai xanh Yêu Cơ ra khỏi cơ thể tôi.
Nghe nói xương quai xanh Yêu Cơ là một yêu quái thời cổ đại, nửa người hồng nửa người xanh, mắt đỏ ngầu, đi giày thêu màu đỏ, cực kỳ hung dữ.
Họ phải mất ba ngày ba đêm mới bắt được con yêu này.
Lý do kéo dài lâu như vậy là vì Triệu Chính Trung yêu cầu giữ lại "tà tính" của xương quai xanh Yêu Cơ.
Về nguồn gốc của xương quai xanh Yêu Cơ, nghe qua tuy nó và xương quai xanh Bồ Tát giống nhau nhưng bản thân lại hoàn toàn trái ngược.
Bồ Tát có tấm lòng từ bi, độ hóa chúng sinh.
Còn Yêu Cơ thì ngược lại, nó là ma quỷ sinh ra từ dụng vọng tham lam, chuyên dụ dỗ người ta phạm tội, chủ động tiếp cận đàn ông. Bất kỳ ai gần gũi với nó đều sẽ đánh mất lương tri, biến thành dã thú hai chân.
Tôi thật sự không hiểu tại sao Vương Bảo Bảo lại lừa mình.
Về tiệm cầm đồ Nguyên Cát, Lộc béo nói với tôi: "Ông nội tôi bảo nếu cậu muốn quay lại Trân Bảo Trai, chuyện năm xưa sẽ xí xóa. Cậu có thể tiếp tục làm quản lý, ngoài ra sẽ được nhận lại 30% cổ phần của ông nội cậu."
Tôi cũng muốn đồng ý nhưng lại sợ ngày nào đó ông nội về sẽ giết tôi.
Bố tôi nợ 30.000.000 NDT từ Trân Bảo Trai.
Người ta đồng ý xóa nợ, nhưng ông nội tôi thì không.
Tôi thở dài: "Tôi, cảm ơn ý tốt của cậu. Nhưng chỗ cậu lớn quá, tôi không quen. Tôi sẽ trả nợ từ từ, đến đâu hay đến đó."
Xuống xe, tôi vào nhà nghỉ ngơi.
Mẹ nó, suýt thì xương quai xanh Yêu Cơ hút cạn sinh khí của tôi rồi!
Món đồ chơi này đúng là đáng sợ!
Tôi lê cơ thể yếu ớt đi nấu canh thịt dê để bồi bổ.
Tôi ăn uống no nê, ngủ một ngày một đêm mới dần hồi phục.
Còn về xương quai xanh Yêu Cơ, nếu tôi không nhầm thì Triệu Quỷ Tử sẽ mài nó thành trang sức, bán cho minh tinh giới giải trí hoặc các streamer.
Hiện quả nhân duyên của Yêu Cơ chắc chắn không phải tà vật bình thường nào cũng có.
Nếu là xương quai xanh Bồ Tát, nó sẽ khiến dục vọng của con người phai nhạt.
Nhưng xương quai xanh Yêu Cơ thì khác, một khi hấu thụ năng lượng của nó, dục vọng sẽ trở nên cực kỳ mãnh liệt.
Tôi đang ngủ say thì nghe tiếng gõ cửa rầm rầm. Tôi lật người, gào lên: "Hôm nay nghỉ làm!"
"Trương Nguyên Cát, là tôi, Vương Bảo Bảo!"
Nghe tiếng, tôi mắng thầm: Cô còn mặt mũi đến đây hả!
Nếu không phải tôi đánh phụ nữ, cô ta còn nợ tôi 300.000 NDT, tôi đã cho cô ta một trận.
Tôi đi mở cửa, Vương Bảo Bảo cười nói: "Hôm qua tôi đến tìm cậu nhưng cửa hàng đóng cửa. Chưa kịp nói với cậu câu cảm ơn."
"Dạo này tôi bận lắm. À phải, cô tìm tôi có việc gì?"
Rốt cuộc là cô ta đến để xem tôi chết chưa hay thực sự không biết gì về xương quai xanh Yêu Cơ?
"Không phải cậu bảo chỉ cần tìm được mộ tổ tiên, cậu sẽ giúp tôi giải mệnh khắc phu sao? Cậu nuốt lời hả Nguyên Cát?"
Trước đây tôi xem mệnh cho cô ta, khi đó không biết cô ta nuôi linh đồng làm thế thân, nên mới đề nghị giúp. Nhớ lại việc suýt bị cô ta hại chết, tôi chỉ muốn đá một cái vào mặt cô ta.
Tôi nói: "Hôm đó tôi giúp cô giải quyết linh đồng, chúng ta coi như thanh toán xong. vả lại vấn đề thế thân của cô chẳng phải xong rồi sao?"
Hai tay cô ta chống eo, bĩu môi: "Tôi thấy cậu muốn quỵt nợ thì có! 300.000 NDT đấy, cậu chưa lấy được đồng nào mà! Hơn nữa con quỷ đó đâu phải do cậu giải quyết, tận mắt tôi thấy nó bị mảnh xương kia hút mất!"
Nói xong, cô ta còn khiêu khích nhiều tôi. Dù cô ta nói không sai nhưng tôi vẫn tức.
Sợ nhiều người vây xem ảnh hưởng đến danh tiếng của tiệm cầm đồ Nguyên Bảo, tôi chỉ đành nói: "Thôi được, nể tình bạn cũ, tôi giúp cô lần nữa, nhưng đây là lần cuối!"
"Tôi biết mà, lúc quan trọng vẫn phải nhờ bạn bè."
Vương Bảo Bảo định ôm tôi nhưng tôi đã né đi, cô ta lại nhìn tôi đầy oán trách.
Tôi vào phòng thay đồ, lấy la bàn, thước, nến đỏ, đinh quan tài và một số cần thiết rồi khóa cửa tiệm, lên chiếc BMW X& không biển số của cô ta.
Vương Bảo Bảo hỏi: "Xe không tệ chứ?"
"Cũng tạm, nhưng không thoải mái bằng xe điện của tôi."
Cô ta cười: "Cậu đúng là cứng miệng. Nguyên Cát à, nếu cậu thay đổi được phong thủy nhà tôi, chúng ta thành đôi được không? Chồng trước để lại cho tôi nhiều tiền lắm."
Tôi lắc đầu như trống bỏi, nghĩ bụng: Ông đây có nguyên tắc riêng, giàu sang không thể lung lay.
Vương Bảo Bảo không nói nữa, chúng tôi ngồi xe khoảng một tiếng rưỡi đến khu mộ tổ nhà cô ta. Đó là một vùng ngoại ô, mộ phần nằm rải rác, không ngay ngắn như nghĩa trang công cộng.
Mấy hôm trước mưa lớn, đường lầy lội, giày chúng tôi dính đầy bùn đất. Vương Bảo Bảo chỉ vào ngôi mộ không bia cạnh cây du già: "Đó là mộ tổ nhà tôi, nghe bố tôi nói trong đó chôn bà cố."
"Ông cố không ở đây hả?"
"Nghe nói cụ bị trúng đạn khi lẩn trốn, nổ tung từ lâu rồi."
Tổ tiên chết không toàn thây sẽ ảnh hưởng đến phong thủy của hậu duệ. Số khắc phu của Vương Bảo Bảo có thể cũng liên quan đến điều này.
Tôi dùng la bàn xác định phương hướng, phát hiện phía bắc ngôi mộ có một con suối, cách mộ khoảng 20 mét thì tách thành năm nhánh. Năm nay ngay thời kỳ Tam nguyên cửu vận thứ tám. Trong phong thủy, "tám" tượng trưng cho Cấn cung, đại diện cho núi.
Tuy nhiên, năm khe nước lại chia thành tám, tạo thành thế cục "Sơn long" đổ xuống nước. Theo phong thủy đây là sự đảo ngược.
Tôi đi mấy bước đến chỗ khe nước quan sát, một luồng khí lạnh tanh tưởi xộc thẳng vào mặt: "Chết tiệt, đây là cục diện 'Ngũ quỷ chia núi'!"
Khi đó dù cậu ta có nói gì, tôi cũng chẳng nghe rõ.
Hết cách, cậu ta ra ngoài gọi thêm mấy người vào cùng đưa tôi đến Trân Bảo Trai.
Triệu Chính Trung vén áo tôi lên, phát hiện ở vị trí xương quai xanh của tôi, hai bên trái phải đều có một mảnh xương màu hồng gắn vào.
Da tôi nhanh chóng teo lại như sắp bị xương quai xanh hút cạn sinh khí.
Để cứu tôi, Triệu Chính Trung đã đốt chín sừng tê giác.
Trong làn khói mờ ảo, tôi nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo cưới màu đỏ đang đè trên lưng mình.
Ông không dám ra tay nên nhờ người mờ Hồng Môn đến xử lý.
Hồng Môn ra giá 100.000 NDT một ngày.
Cứu người như cứu hỏa, họ lập tức đến Trân Bảo Trai, rắc một loại bột thuốc lên người tôi. Sau đó da tôi bắt đầu có vô số giò bọ chui ra.
Rồi họ trói tôi lại,dùng cách gì đó xương quai xanh Yêu Cơ ra khỏi cơ thể tôi.
Nghe nói xương quai xanh Yêu Cơ là một yêu quái thời cổ đại, nửa người hồng nửa người xanh, mắt đỏ ngầu, đi giày thêu màu đỏ, cực kỳ hung dữ.
Họ phải mất ba ngày ba đêm mới bắt được con yêu này.
Lý do kéo dài lâu như vậy là vì Triệu Chính Trung yêu cầu giữ lại "tà tính" của xương quai xanh Yêu Cơ.
Về nguồn gốc của xương quai xanh Yêu Cơ, nghe qua tuy nó và xương quai xanh Bồ Tát giống nhau nhưng bản thân lại hoàn toàn trái ngược.
Bồ Tát có tấm lòng từ bi, độ hóa chúng sinh.
Còn Yêu Cơ thì ngược lại, nó là ma quỷ sinh ra từ dụng vọng tham lam, chuyên dụ dỗ người ta phạm tội, chủ động tiếp cận đàn ông. Bất kỳ ai gần gũi với nó đều sẽ đánh mất lương tri, biến thành dã thú hai chân.
Tôi thật sự không hiểu tại sao Vương Bảo Bảo lại lừa mình.
Về tiệm cầm đồ Nguyên Cát, Lộc béo nói với tôi: "Ông nội tôi bảo nếu cậu muốn quay lại Trân Bảo Trai, chuyện năm xưa sẽ xí xóa. Cậu có thể tiếp tục làm quản lý, ngoài ra sẽ được nhận lại 30% cổ phần của ông nội cậu."
Tôi cũng muốn đồng ý nhưng lại sợ ngày nào đó ông nội về sẽ giết tôi.
Bố tôi nợ 30.000.000 NDT từ Trân Bảo Trai.
Người ta đồng ý xóa nợ, nhưng ông nội tôi thì không.
Tôi thở dài: "Tôi, cảm ơn ý tốt của cậu. Nhưng chỗ cậu lớn quá, tôi không quen. Tôi sẽ trả nợ từ từ, đến đâu hay đến đó."
Xuống xe, tôi vào nhà nghỉ ngơi.
Mẹ nó, suýt thì xương quai xanh Yêu Cơ hút cạn sinh khí của tôi rồi!
Món đồ chơi này đúng là đáng sợ!
Tôi lê cơ thể yếu ớt đi nấu canh thịt dê để bồi bổ.
Tôi ăn uống no nê, ngủ một ngày một đêm mới dần hồi phục.
Còn về xương quai xanh Yêu Cơ, nếu tôi không nhầm thì Triệu Quỷ Tử sẽ mài nó thành trang sức, bán cho minh tinh giới giải trí hoặc các streamer.
Hiện quả nhân duyên của Yêu Cơ chắc chắn không phải tà vật bình thường nào cũng có.
Nếu là xương quai xanh Bồ Tát, nó sẽ khiến dục vọng của con người phai nhạt.
Nhưng xương quai xanh Yêu Cơ thì khác, một khi hấu thụ năng lượng của nó, dục vọng sẽ trở nên cực kỳ mãnh liệt.
Tôi đang ngủ say thì nghe tiếng gõ cửa rầm rầm. Tôi lật người, gào lên: "Hôm nay nghỉ làm!"
"Trương Nguyên Cát, là tôi, Vương Bảo Bảo!"
Nghe tiếng, tôi mắng thầm: Cô còn mặt mũi đến đây hả!
Nếu không phải tôi đánh phụ nữ, cô ta còn nợ tôi 300.000 NDT, tôi đã cho cô ta một trận.
Tôi đi mở cửa, Vương Bảo Bảo cười nói: "Hôm qua tôi đến tìm cậu nhưng cửa hàng đóng cửa. Chưa kịp nói với cậu câu cảm ơn."
"Dạo này tôi bận lắm. À phải, cô tìm tôi có việc gì?"
Rốt cuộc là cô ta đến để xem tôi chết chưa hay thực sự không biết gì về xương quai xanh Yêu Cơ?
"Không phải cậu bảo chỉ cần tìm được mộ tổ tiên, cậu sẽ giúp tôi giải mệnh khắc phu sao? Cậu nuốt lời hả Nguyên Cát?"
Trước đây tôi xem mệnh cho cô ta, khi đó không biết cô ta nuôi linh đồng làm thế thân, nên mới đề nghị giúp. Nhớ lại việc suýt bị cô ta hại chết, tôi chỉ muốn đá một cái vào mặt cô ta.
Tôi nói: "Hôm đó tôi giúp cô giải quyết linh đồng, chúng ta coi như thanh toán xong. vả lại vấn đề thế thân của cô chẳng phải xong rồi sao?"
Hai tay cô ta chống eo, bĩu môi: "Tôi thấy cậu muốn quỵt nợ thì có! 300.000 NDT đấy, cậu chưa lấy được đồng nào mà! Hơn nữa con quỷ đó đâu phải do cậu giải quyết, tận mắt tôi thấy nó bị mảnh xương kia hút mất!"
Nói xong, cô ta còn khiêu khích nhiều tôi. Dù cô ta nói không sai nhưng tôi vẫn tức.
Sợ nhiều người vây xem ảnh hưởng đến danh tiếng của tiệm cầm đồ Nguyên Bảo, tôi chỉ đành nói: "Thôi được, nể tình bạn cũ, tôi giúp cô lần nữa, nhưng đây là lần cuối!"
"Tôi biết mà, lúc quan trọng vẫn phải nhờ bạn bè."
Vương Bảo Bảo định ôm tôi nhưng tôi đã né đi, cô ta lại nhìn tôi đầy oán trách.
Tôi vào phòng thay đồ, lấy la bàn, thước, nến đỏ, đinh quan tài và một số cần thiết rồi khóa cửa tiệm, lên chiếc BMW X& không biển số của cô ta.
Vương Bảo Bảo hỏi: "Xe không tệ chứ?"
"Cũng tạm, nhưng không thoải mái bằng xe điện của tôi."
Cô ta cười: "Cậu đúng là cứng miệng. Nguyên Cát à, nếu cậu thay đổi được phong thủy nhà tôi, chúng ta thành đôi được không? Chồng trước để lại cho tôi nhiều tiền lắm."
Tôi lắc đầu như trống bỏi, nghĩ bụng: Ông đây có nguyên tắc riêng, giàu sang không thể lung lay.
Vương Bảo Bảo không nói nữa, chúng tôi ngồi xe khoảng một tiếng rưỡi đến khu mộ tổ nhà cô ta. Đó là một vùng ngoại ô, mộ phần nằm rải rác, không ngay ngắn như nghĩa trang công cộng.
Mấy hôm trước mưa lớn, đường lầy lội, giày chúng tôi dính đầy bùn đất. Vương Bảo Bảo chỉ vào ngôi mộ không bia cạnh cây du già: "Đó là mộ tổ nhà tôi, nghe bố tôi nói trong đó chôn bà cố."
"Ông cố không ở đây hả?"
"Nghe nói cụ bị trúng đạn khi lẩn trốn, nổ tung từ lâu rồi."
Tổ tiên chết không toàn thây sẽ ảnh hưởng đến phong thủy của hậu duệ. Số khắc phu của Vương Bảo Bảo có thể cũng liên quan đến điều này.
Tôi dùng la bàn xác định phương hướng, phát hiện phía bắc ngôi mộ có một con suối, cách mộ khoảng 20 mét thì tách thành năm nhánh. Năm nay ngay thời kỳ Tam nguyên cửu vận thứ tám. Trong phong thủy, "tám" tượng trưng cho Cấn cung, đại diện cho núi.
Tuy nhiên, năm khe nước lại chia thành tám, tạo thành thế cục "Sơn long" đổ xuống nước. Theo phong thủy đây là sự đảo ngược.
Tôi đi mấy bước đến chỗ khe nước quan sát, một luồng khí lạnh tanh tưởi xộc thẳng vào mặt: "Chết tiệt, đây là cục diện 'Ngũ quỷ chia núi'!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro