Chương 5
Đang cập nhật
2025-03-15 14:17:02
Điều khiến tôi không ngờ là thế giới này vậy mà nhỏ bé đến thế, luật sư mà Cố Ngôn giới thiệu lại chính là người mà tôi đã từng gặp thoáng qua một lần.
Chính là anh chàng người Đông Bắc đã hóng hớt chuyện tôi và Lâm Hải cãi nhau ở quán cà phê lần trước.
6
Anh chàng luật sư kia thấy tôi cũng hơi ngạc nhiên, sau đó bắt đầu ra sức uống nước để gắng nhịn cười giữ hình tượng lạnh lùng của luật sư một cách đầy chiến thuật, tôi mặt không cảm xúc nói:
"Muốn cười thì cứ cười đi, không cần phải nhịn đâu."
Anh chàng luật sư ho sặc sụa mấy tiếng mới miễn cưỡng giữ được vẻ chuyên nghiệp của mình:
"Chào cô Tống, tôi là Lý Trạch, cô Cố Ngôn đã từng kể về cô với tôi rồi."
Tôi mang theo tâm trạng vô cùng lúng túng nhanh chóng kể lại đầu đuôi câu chuyện dây dưa với Lâm Hải và tình hình hiện tại cho Lý Trạch nghe.
Không khỏi cảm thán một câu Lý Trạch đúng là chuyên nghiệp, anh ấy căn cứ vào tình hình của tôi mà phân tích các điều khoản luật pháp tương ứng.
Dựa vào kinh nghiệm làm việc của mình, anh ấy đã ân cần nhắc nhở tôi:
"Cô Tống, theo như những gì cô kể và những gì tôi thấy, có lẽ bạn trai cũ của cô sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này đâu. Cô nên cẩn thận hơn."
Chuyện tình cảm của người hiện đại hợp tan vốn là lẽ thường tình. Tình cảm có thể không ở bên ta mãi mãi, nhưng sự nghiệp thì luôn là chỗ dựa vững chắc. Sau khi đòi lại được tiền, tôi hoàn toàn xem Lâm Hải như một quá khứ đã khép lại, dồn hết tâm sức vào công việc khởi nghiệp cùng Cố Ngôn.
Công ty của chúng tôi khai trương thuận lợi. Nhờ lượng khách hàng tích lũy từ trước và đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, việc kinh doanh phát triển rất tốt. Mỗi ngày tôi đều bù đầu vào công việc, bận rộn đến mức tối tăm mặt mũi.
Tôi từng muốn có thật nhiều tình yêu. Nếu không có được, vậy thì tôi sẽ có thật nhiều tiền cũng tốt.
Khi tôi đang đi công tác ở thành phố khác, Cố Ngôn đột nhiên gọi điện, bảo tôi xem hot search trên mạng. Tôi ngạc nhiên mở ra xem thì thấy hot search đã nổ tung!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
[Vô lương tâm! Cô gái vong ơn bội nghĩa, lừa gạt 120 nghìn tệ của ân nhân cưu mang ăn học đại học]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi bấm vào video thì thấy Lâm Hải và mẹ anh ta đang khóc lóc thảm thiết, kể lể rằng tôi là trẻ mồ côi, nhà Lâm Hải thấy tôi đáng thương nên đã tằn tiện chi tiêu, giúp tôi học xong đại học, rồi còn định cưới tôi làm vợ. Thế nhưng tôi lại lừa lấy 120 nghìn tệ tiền sính lễ của nhà họ, sau đó vong ơn bội nghĩa chia tay Lâm Hải…
Phải thừa nhận rằng chiêu này của bọn họ quả thật rất cao tay, đánh trúng điểm yếu của xã hội hiện tại. Vốn dĩ quan hệ nam nữ bây giờ đã rất nhạy cảm, chuyện này vừa xảy ra, mạng xã hội lập tức bùng nổ.
Phải nói rằng mẹ Lâm Hải diễn kịch đúng là không ai nhận ra bà ta từng là một mụ đàn bà chanh chua đanh đá. Trong video, mẹ Lâm Hải trông hiền lành khắc khổ, lại có chút ấm ức của một người phụ nữ nông thôn, hoàn toàn không còn dáng vẻ vênh váo hống hách, muốn dằn mặt tôi trong lễ đính hôn ngày hôm đó.
Lâm Hải thì khỏi phải nói, đeo kính thư sinh, nho nhã lịch sự, trước ống kính thì cố nén nước mắt, ra vẻ hiền lành chất phác… Nếu không phải bọn họ đang vu khống tôi, chắc chắn tôi đã vỗ tay khen ngợi rồi!
Diễn hay, kịch bản tốt, dàn dựng công phu! Câu nào câu nấy không nhắc đến ấm ức, nhưng câu nào cũng đầy ấm ức. Trước đây sao tôi không phát hiện ra anh ta có tố chất trà xanh đến vậy nhỉ?
Tôi lướt xem bình luận, quả nhiên đúng như dự đoán, toàn những lời khó nghe:
"Con nhỏ này vô lương tâm thật! Người ta nuôi nó lớn, cho ăn học đàng hoàng, vậy mà nó lại đối xử với người ta như thế."
"Học đại học xong, có tương lai tươi sáng rồi thì trở mặt không nhận người ta luôn. Sao có thể như vậy được chứ? Bà cụ trong video tốt bụng quá, còn chịu cưu mang một đứa không m.á.u mủ ruột rà, lại còn muốn gả con trai cho nó nữa."
Chuyện này xảy ra chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến công ty mới khởi nghiệp của chúng tôi. Công việc cũng không thể tiến hành được, tôi đành đặt vé máy bay, bay về trong đêm.
Về đến công ty, Cố Ngôn đóng cửa lại, nổi trận lôi đình, mắng xối xả nhà họ Lâm:
"Cậu xem đi, đám người trên mạng này ăn nói khó nghe đến mức nào. Họ có hiểu rõ chân tướng sự việc đâu mà đã vu khống cậu như vậy!"
Tôi vốn tưởng mình sẽ tức đến phát điên, nhưng sự việc bày ra trước mắt lại khiến tôi vô cùng bình tĩnh. Vừa trấn an Cố Ngôn, tôi vừa gọi điện cho Lý Trạch, chuẩn bị thu thập chứng cứ kiện bọn họ.
Chính là anh chàng người Đông Bắc đã hóng hớt chuyện tôi và Lâm Hải cãi nhau ở quán cà phê lần trước.
6
Anh chàng luật sư kia thấy tôi cũng hơi ngạc nhiên, sau đó bắt đầu ra sức uống nước để gắng nhịn cười giữ hình tượng lạnh lùng của luật sư một cách đầy chiến thuật, tôi mặt không cảm xúc nói:
"Muốn cười thì cứ cười đi, không cần phải nhịn đâu."
Anh chàng luật sư ho sặc sụa mấy tiếng mới miễn cưỡng giữ được vẻ chuyên nghiệp của mình:
"Chào cô Tống, tôi là Lý Trạch, cô Cố Ngôn đã từng kể về cô với tôi rồi."
Tôi mang theo tâm trạng vô cùng lúng túng nhanh chóng kể lại đầu đuôi câu chuyện dây dưa với Lâm Hải và tình hình hiện tại cho Lý Trạch nghe.
Không khỏi cảm thán một câu Lý Trạch đúng là chuyên nghiệp, anh ấy căn cứ vào tình hình của tôi mà phân tích các điều khoản luật pháp tương ứng.
Dựa vào kinh nghiệm làm việc của mình, anh ấy đã ân cần nhắc nhở tôi:
"Cô Tống, theo như những gì cô kể và những gì tôi thấy, có lẽ bạn trai cũ của cô sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này đâu. Cô nên cẩn thận hơn."
Chuyện tình cảm của người hiện đại hợp tan vốn là lẽ thường tình. Tình cảm có thể không ở bên ta mãi mãi, nhưng sự nghiệp thì luôn là chỗ dựa vững chắc. Sau khi đòi lại được tiền, tôi hoàn toàn xem Lâm Hải như một quá khứ đã khép lại, dồn hết tâm sức vào công việc khởi nghiệp cùng Cố Ngôn.
Công ty của chúng tôi khai trương thuận lợi. Nhờ lượng khách hàng tích lũy từ trước và đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, việc kinh doanh phát triển rất tốt. Mỗi ngày tôi đều bù đầu vào công việc, bận rộn đến mức tối tăm mặt mũi.
Tôi từng muốn có thật nhiều tình yêu. Nếu không có được, vậy thì tôi sẽ có thật nhiều tiền cũng tốt.
Khi tôi đang đi công tác ở thành phố khác, Cố Ngôn đột nhiên gọi điện, bảo tôi xem hot search trên mạng. Tôi ngạc nhiên mở ra xem thì thấy hot search đã nổ tung!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
[Vô lương tâm! Cô gái vong ơn bội nghĩa, lừa gạt 120 nghìn tệ của ân nhân cưu mang ăn học đại học]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi bấm vào video thì thấy Lâm Hải và mẹ anh ta đang khóc lóc thảm thiết, kể lể rằng tôi là trẻ mồ côi, nhà Lâm Hải thấy tôi đáng thương nên đã tằn tiện chi tiêu, giúp tôi học xong đại học, rồi còn định cưới tôi làm vợ. Thế nhưng tôi lại lừa lấy 120 nghìn tệ tiền sính lễ của nhà họ, sau đó vong ơn bội nghĩa chia tay Lâm Hải…
Phải thừa nhận rằng chiêu này của bọn họ quả thật rất cao tay, đánh trúng điểm yếu của xã hội hiện tại. Vốn dĩ quan hệ nam nữ bây giờ đã rất nhạy cảm, chuyện này vừa xảy ra, mạng xã hội lập tức bùng nổ.
Phải nói rằng mẹ Lâm Hải diễn kịch đúng là không ai nhận ra bà ta từng là một mụ đàn bà chanh chua đanh đá. Trong video, mẹ Lâm Hải trông hiền lành khắc khổ, lại có chút ấm ức của một người phụ nữ nông thôn, hoàn toàn không còn dáng vẻ vênh váo hống hách, muốn dằn mặt tôi trong lễ đính hôn ngày hôm đó.
Lâm Hải thì khỏi phải nói, đeo kính thư sinh, nho nhã lịch sự, trước ống kính thì cố nén nước mắt, ra vẻ hiền lành chất phác… Nếu không phải bọn họ đang vu khống tôi, chắc chắn tôi đã vỗ tay khen ngợi rồi!
Diễn hay, kịch bản tốt, dàn dựng công phu! Câu nào câu nấy không nhắc đến ấm ức, nhưng câu nào cũng đầy ấm ức. Trước đây sao tôi không phát hiện ra anh ta có tố chất trà xanh đến vậy nhỉ?
Tôi lướt xem bình luận, quả nhiên đúng như dự đoán, toàn những lời khó nghe:
"Con nhỏ này vô lương tâm thật! Người ta nuôi nó lớn, cho ăn học đàng hoàng, vậy mà nó lại đối xử với người ta như thế."
"Học đại học xong, có tương lai tươi sáng rồi thì trở mặt không nhận người ta luôn. Sao có thể như vậy được chứ? Bà cụ trong video tốt bụng quá, còn chịu cưu mang một đứa không m.á.u mủ ruột rà, lại còn muốn gả con trai cho nó nữa."
Chuyện này xảy ra chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến công ty mới khởi nghiệp của chúng tôi. Công việc cũng không thể tiến hành được, tôi đành đặt vé máy bay, bay về trong đêm.
Về đến công ty, Cố Ngôn đóng cửa lại, nổi trận lôi đình, mắng xối xả nhà họ Lâm:
"Cậu xem đi, đám người trên mạng này ăn nói khó nghe đến mức nào. Họ có hiểu rõ chân tướng sự việc đâu mà đã vu khống cậu như vậy!"
Tôi vốn tưởng mình sẽ tức đến phát điên, nhưng sự việc bày ra trước mắt lại khiến tôi vô cùng bình tĩnh. Vừa trấn an Cố Ngôn, tôi vừa gọi điện cho Lý Trạch, chuẩn bị thu thập chứng cứ kiện bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro