Chương 6
Đang cập nhật
2025-03-15 14:17:02
Tôi mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng. Mẹ Lâm Hải thì đúng là ngu ngốc thật, nhưng Lâm Hải thì không hề ngu. Anh ta biết rõ trong tay tôi có đầy đủ chứng cứ mà vẫn chọn làm như vậy, chẳng lẽ anh ta quá tin vào sức mạnh của dư luận trên mạng sao?
Trực giác mách bảo tôi, mục đích của anh ta có lẽ không chỉ đơn giản là đòi lại 120 nghìn tệ.
Tôi và Cố Ngôn bàn bạc một chút, quyết định tạm dừng hoạt động kinh doanh của công ty, tập trung xử lý chuyện này trước đã.
Tôi và Lý Trạch bắt đầu thu thập chứng cứ, trong quá trình thu thập tài liệu, tôi còn tìm thấy báo cáo kiểm tra sức khỏe tiền hôn nhân năm đó. Lúc đó, chúng tôi vẫn còn là cặp đôi tình nhân ân ái, chắc chắn không thể ngờ rằng bây giờ lại thành ra thế này.
Dư luận trên mạng ngày càng gay gắt, cư dân mạng thần thông quảng đại đã tìm ra công ty và tài khoản Weibo của tôi. Mỗi ngày đều có vô số người đến chửi mắng tôi, nói tôi là con gái hám tiền, nói tôi vô lương tâm, nói tôi táng tận thiên lương, độc ác, nhẫn tâm).
Cố Ngôn luôn ở bên cạnh tôi, sợ tôi bị áp lực đè bẹp. Sự quan tâm của cậu ấy khiến tôi cảm động và cũng giúp tôi có thêm sức mạnh.
Từ nhỏ tôi đã là trẻ mồ côi, những điều tồi tệ trong cuộc sống, tôi đã trải qua quá nhiều trong hai mươi năm đầu đời. Chỉ cần bản thân tôi thật sự không để ý, thì sẽ không ai có thể làm tổn thương tôi được. Tôi không may mắn bằng người khác, không có ai che mưa chắn gió cho tôi, vậy thì tôi sẽ cố gắng trở thành thành trì kiên cố của chính mình!
7
Sự việc trên mạng ngày càng lan rộng, thậm chí còn có một tổ chương trình hòa giải tìm đến tôi. Nhà sản xuất chương trình mời tôi và nhà Lâm Hải cùng tham gia một chương trình hòa giải, xem có thể hóa giải hiểu lầm giữa chúng tôi hay không.
Ngay từ lúc tổ chương trình tìm đến tôi, tôi đã biết đây chắc chắn là chủ ý của Lâm Hải! Tại sao anh ta dám mời tôi? Đó là vì anh ta chắc chắn rằng tôi sẽ không dám đến!
Do hoàn cảnh gia đình, tôi của lúc đó vừa tự ti, lại vừa tự cao. Tự ti về gia cảnh của mình, tự cao về năng lực cá nhân. Lòng tự trọng đối với tôi năm đó còn quan trọng hơn cả tính mạng. Anh ta biết tôi không có đủ dũng khí để vạch trần vết sẹo của mình trước mặt bao nhiêu người. Vậy thì phải trái đúng sai đương nhiên sẽ do một mình anh ta định đoạt rồi!
Nhưng lần này anh ta đã tính sai rồi. Tôi đã không còn là Tống Nguyên bề ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong lại yếu đuối và nhạy cảm ngày xưa nữa. Tôi ngược lại muốn đến xem thử đám yêu ma quỷ quái, si mị vọng lượng đó là cái thá gì!
Đến ngày ghi hình chương trình, vì sự việc này vẫn luôn giữ độ nóng cao, nên có rất nhiều người đến xem. Vừa bước ra sân khấu, khi MC giới thiệu xong thân phận của tôi, khán giả bên dưới đã bắt đầu xôn xao bàn tán. Thậm chí còn có những khán giả kích động chỉ thẳng mặt tôi mắng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Sao cô trơ trẽn vậy hả? Người ta đã cho cô ăn học đàng hoàng, kết quả cô lại hủy hôn, còn lừa tiền tích cóp của người ta nữa. Con gái con đứa làm việc phải có lương tâm thì mới không bị trời phạt!"
Đối diện với đám đông đầy ác ý dưới khán đài, tôi bình tĩnh thản nhiên mở miệng nói:
"Thưa quý vị khán giả, hôm nay tôi đã dám đến đây thì có nghĩa là tôi không hổ thẹn với lương tâm. Tôi rất đồng ý với vị khán giả vừa rồi, làm người phải có lương tâm thì mới không bị trời phạt. Nhưng tôi dám đảm bảo người bị trời phạt chắc chắn không phải là Tống Nguyên tôi!"
Nói xong, tôi quay đầu nhìn thẳng vào mắt mẹ con nhà Lâm Hải, bọn họ bắt đầu có chút né tránh.
Vội gì chứ, màn hay còn ở phía sau!
Buổi hòa giải bắt đầu. Người lên sân khấu đầu tiên là màn trình diễn của mẹ Lâm Hải. Chỉ thấy bà ta vẻ mặt tiều tụy, khóe mắt ngấn lệ, mang theo vài phần rụt rè, vài phần đáng thương:
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Con bé à, bác không có ý làm khó con, chỉ là số tiền đó là tiền dưỡng già của bác… Con không thích Lâm Hải cũng được thôi, nhưng có thể trả lại tiền cho bác được không? Con đừng học đòi làm người xấu, con gái con lứa quan trọng nhất là thanh bạch!"
Một màn quan tâm ân cần tha thiết, vừa lên đã chụp cho tôi một cái mũ bẩn thỉu. MC Chu Lập Thâm cũng lập tức thừa nước đục thả câu, hướng ống kính về phía tôi:
"Cô Tống, trước sự quan tâm tha thiết của người lớn tuổi, cô có điều gì muốn nói không?"
"Cô có thật sự lấy 120 nghìn tệ của người lớn tuổi không? Nếu có lấy thì lương tâm của cô để đâu?"
"Rốt cuộc là do tâm lý gì mà cô có thể phụ tấm lòng của một người lớn tuổi đối với cô như vậy? Cô phải biết rằng, có được sự quan tâm của người lớn tuổi là phúc khí của cô đó!"
Trực giác mách bảo tôi, mục đích của anh ta có lẽ không chỉ đơn giản là đòi lại 120 nghìn tệ.
Tôi và Cố Ngôn bàn bạc một chút, quyết định tạm dừng hoạt động kinh doanh của công ty, tập trung xử lý chuyện này trước đã.
Tôi và Lý Trạch bắt đầu thu thập chứng cứ, trong quá trình thu thập tài liệu, tôi còn tìm thấy báo cáo kiểm tra sức khỏe tiền hôn nhân năm đó. Lúc đó, chúng tôi vẫn còn là cặp đôi tình nhân ân ái, chắc chắn không thể ngờ rằng bây giờ lại thành ra thế này.
Dư luận trên mạng ngày càng gay gắt, cư dân mạng thần thông quảng đại đã tìm ra công ty và tài khoản Weibo của tôi. Mỗi ngày đều có vô số người đến chửi mắng tôi, nói tôi là con gái hám tiền, nói tôi vô lương tâm, nói tôi táng tận thiên lương, độc ác, nhẫn tâm).
Cố Ngôn luôn ở bên cạnh tôi, sợ tôi bị áp lực đè bẹp. Sự quan tâm của cậu ấy khiến tôi cảm động và cũng giúp tôi có thêm sức mạnh.
Từ nhỏ tôi đã là trẻ mồ côi, những điều tồi tệ trong cuộc sống, tôi đã trải qua quá nhiều trong hai mươi năm đầu đời. Chỉ cần bản thân tôi thật sự không để ý, thì sẽ không ai có thể làm tổn thương tôi được. Tôi không may mắn bằng người khác, không có ai che mưa chắn gió cho tôi, vậy thì tôi sẽ cố gắng trở thành thành trì kiên cố của chính mình!
7
Sự việc trên mạng ngày càng lan rộng, thậm chí còn có một tổ chương trình hòa giải tìm đến tôi. Nhà sản xuất chương trình mời tôi và nhà Lâm Hải cùng tham gia một chương trình hòa giải, xem có thể hóa giải hiểu lầm giữa chúng tôi hay không.
Ngay từ lúc tổ chương trình tìm đến tôi, tôi đã biết đây chắc chắn là chủ ý của Lâm Hải! Tại sao anh ta dám mời tôi? Đó là vì anh ta chắc chắn rằng tôi sẽ không dám đến!
Do hoàn cảnh gia đình, tôi của lúc đó vừa tự ti, lại vừa tự cao. Tự ti về gia cảnh của mình, tự cao về năng lực cá nhân. Lòng tự trọng đối với tôi năm đó còn quan trọng hơn cả tính mạng. Anh ta biết tôi không có đủ dũng khí để vạch trần vết sẹo của mình trước mặt bao nhiêu người. Vậy thì phải trái đúng sai đương nhiên sẽ do một mình anh ta định đoạt rồi!
Nhưng lần này anh ta đã tính sai rồi. Tôi đã không còn là Tống Nguyên bề ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong lại yếu đuối và nhạy cảm ngày xưa nữa. Tôi ngược lại muốn đến xem thử đám yêu ma quỷ quái, si mị vọng lượng đó là cái thá gì!
Đến ngày ghi hình chương trình, vì sự việc này vẫn luôn giữ độ nóng cao, nên có rất nhiều người đến xem. Vừa bước ra sân khấu, khi MC giới thiệu xong thân phận của tôi, khán giả bên dưới đã bắt đầu xôn xao bàn tán. Thậm chí còn có những khán giả kích động chỉ thẳng mặt tôi mắng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Sao cô trơ trẽn vậy hả? Người ta đã cho cô ăn học đàng hoàng, kết quả cô lại hủy hôn, còn lừa tiền tích cóp của người ta nữa. Con gái con đứa làm việc phải có lương tâm thì mới không bị trời phạt!"
Đối diện với đám đông đầy ác ý dưới khán đài, tôi bình tĩnh thản nhiên mở miệng nói:
"Thưa quý vị khán giả, hôm nay tôi đã dám đến đây thì có nghĩa là tôi không hổ thẹn với lương tâm. Tôi rất đồng ý với vị khán giả vừa rồi, làm người phải có lương tâm thì mới không bị trời phạt. Nhưng tôi dám đảm bảo người bị trời phạt chắc chắn không phải là Tống Nguyên tôi!"
Nói xong, tôi quay đầu nhìn thẳng vào mắt mẹ con nhà Lâm Hải, bọn họ bắt đầu có chút né tránh.
Vội gì chứ, màn hay còn ở phía sau!
Buổi hòa giải bắt đầu. Người lên sân khấu đầu tiên là màn trình diễn của mẹ Lâm Hải. Chỉ thấy bà ta vẻ mặt tiều tụy, khóe mắt ngấn lệ, mang theo vài phần rụt rè, vài phần đáng thương:
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Con bé à, bác không có ý làm khó con, chỉ là số tiền đó là tiền dưỡng già của bác… Con không thích Lâm Hải cũng được thôi, nhưng có thể trả lại tiền cho bác được không? Con đừng học đòi làm người xấu, con gái con lứa quan trọng nhất là thanh bạch!"
Một màn quan tâm ân cần tha thiết, vừa lên đã chụp cho tôi một cái mũ bẩn thỉu. MC Chu Lập Thâm cũng lập tức thừa nước đục thả câu, hướng ống kính về phía tôi:
"Cô Tống, trước sự quan tâm tha thiết của người lớn tuổi, cô có điều gì muốn nói không?"
"Cô có thật sự lấy 120 nghìn tệ của người lớn tuổi không? Nếu có lấy thì lương tâm của cô để đâu?"
"Rốt cuộc là do tâm lý gì mà cô có thể phụ tấm lòng của một người lớn tuổi đối với cô như vậy? Cô phải biết rằng, có được sự quan tâm của người lớn tuổi là phúc khí của cô đó!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro