Chương 4
Đang cập nhật
2025-03-15 14:17:02
5
Giải quyết xong chuyện của Lâm Hải, tôi cũng bắt đầu suy nghĩ đến công việc của mình, trong lòng tôi vẫn luôn ấp ủ một kế hoạch khởi nghiệp.
Vừa hay năm nay hợp đồng lao động với công ty cũng đến hạn, thế là mặc cho lãnh đạo ra sức níu kéo, tôi vẫn nộp đơn xin thôi việc.
Khởi nghiệp là một việc rất vất vả và phiền phức, tôi chỉ mải mê cùng bạn thân Cố Ngôn lo chuyện công ty, thậm chí quên luôn cả thời hạn mười ngày mà mình đã đưa ra cho Lâm Hải.
Đến khi cảnh sát đến tận cửa tìm tôi, tôi vẫn còn hơi ngơ ngác, lúc này mới biết thì ra là Lâm Hải và mẹ hắn đã báo cảnh sát, nội dung báo án là tôi tống tiền.
Thật đúng là bà già chui vào chăn, đúng là nực cười hết sức, tôi chưa từng thấy ai mặt dày vô liêm sỉ đến mức này!
Tôi lấy hóa đơn trước đây đưa cho cảnh sát.
Lâm Hải và mẹ hắn ngồi đối diện tôi, ánh mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tôi nở một nụ cười ngọt ngào với bọn họ.
Quả nhiên thấy mẹ Lâm Hải tức đến mức mặt mày tái mét, chẳng thèm để ý đến hoàn cảnh xung quanh mà bắt đầu chửi rủa tôi om sòm:
"Con nhỏ khốn nạn này! Tôi biết ngay là mày tiếp cận Lâm Hải nhà tao là vì tiền của nhà tao mà thôi."
Cố Ngôn đi cùng tôi đến đây cũng không nhịn được cười, mở miệng nói:
"Lúc mới quen Nguyên Nguyên nhà chúng tôi, đến tiền học phí còn phải dựa vào vay vốn sinh viên đấy."
"Sau này đi làm thì đúng là có tiền hơn, nhưng hắn ta lại bảo tiền của mình phải để dành mua nhà cưới vợ. Mấy năm nay chi tiêu đều là Tống Nguyên bỏ ra, bà còn dám trắng trợn nói ngược lại là Nguyên Nguyên vì tiền nhà bà!"
"Tặng quà cho Nguyên Nguyên nhà chúng tôi chưa bao giờ quá hai trăm tệ, đến nhà bà ăn mười ba cái sủi cảo cũng phải ghi sổ, bà tính là cái thá gì chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nói đến đây Cố Ngôn hận rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn tôi một cái, tiếp tục nói: "Cũng tại Tống Nguyên nhà tôi lúc đó bị mù mắt vì yêu, rõ ràng bản thân có năng lực thế kia lại cứ phải để ý đến cái loại con trai vô tích sự như anh, không thì với cái loại não tàn như con trai bà, có mà chạy hết tốc lực cũng chẳng đuổi kịp cô ấy đâu!"
Tôi đứng bên cạnh xem mà phải thán phục, vô cùng cảm khái đúng là người từng tham gia câu lạc bộ lý luận ở đại học có khác, cái miệng lưỡi này đúng là khiến tôi phải cúi đầu bái phục!
Lười biếng chẳng muốn đôi co với hai mẹ con nhà này nữa, tôi quay sang nhìn viên cảnh sát: "Chú cảnh sát ơi nếu cháu nhớ không nhầm thì loại này có thể tính là gây rối trật tự công cộng và vu khống đúng không ạ."
"Sau khi chia tay cháu chẳng qua chỉ muốn lấy lại những thứ thuộc về mình, bọn họ vậy mà lại nói cháu tống tiền, như vậy có tính là vu khống danh dự của cháu không ạ?"
Sau khi làm rõ mọi chuyện, cảnh sát đã nghiêm khắc phê bình hai mẹ con kia.
Bà lão kia vậy mà còn dám ở đồn cảnh sát nói cảnh sát nhận tiền hối lộ của tôi.
Trong quá trình tranh chấp còn cào cấu làm bị thương cảnh sát, sau khi bị xử phạt hành chính giam giữ vì tội cản trở người thi hành công vụ mới chịu ngoan ngoãn.
Lúc tôi và Cố Ngôn cùng nhau ra khỏi đồn cảnh sát, Lâm Hải ở phía sau gọi tôi, hắn nhanh chân đuổi theo, nghiến răng nghiến lợi cố gắng kìm nén cơn giận, gằn giọng nói: "Tống Nguyên, dù sao chúng ta cũng đã từng quen nhau lâu như vậy rồi, em nhất định phải làm đến mức tuyệt tình như thế sao!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nghe hắn ta kể công lao tình nghĩa với tôi, tôi chỉ thấy buồn cười, vừa thấy giở trò vô lại không được, kiếm chác không ra tiền thì bắt đầu kể công lao tình nghĩa!
"Lâm Hải, làm ơn anh làm ơn làm phước hiểu rõ ràng một chút đi, rốt cuộc là ai mới là người ngay từ đầu đã muốn tính toán chi li với nhau, mẹ con anh muốn ra oai phủ đầu tôi, cho tôi một bài học, bây giờ anh lại kể công lao tình nghĩa với tôi đấy à, giỏi giả vờ đấy, còn biết xấu hổ không hả?"
"Anh cứ chờ nhận giấy báo tòa đi, mười hai vạn tệ anh nợ tôi một xu cũng đừng hòng thiếu!"
Không đợi tôi báo án khởi kiện, ngày hôm sau hắn đã đối chiếu từng khoản một trong hóa đơn mà tôi đã gửi cho hắn rồi chuyển khoản đủ số tiền vào tài khoản của tôi.
Chuyện này cũng nhắc nhở tôi, bất kể là công việc hay chuyện riêng tư, tôi đều nên có một luật sư chuyên nghiệp hợp tác.
Thế là, qua giới thiệu của Cố Ngôn, tôi chuẩn bị mời một luật sư về làm cố vấn pháp lý cho mình.
Giải quyết xong chuyện của Lâm Hải, tôi cũng bắt đầu suy nghĩ đến công việc của mình, trong lòng tôi vẫn luôn ấp ủ một kế hoạch khởi nghiệp.
Vừa hay năm nay hợp đồng lao động với công ty cũng đến hạn, thế là mặc cho lãnh đạo ra sức níu kéo, tôi vẫn nộp đơn xin thôi việc.
Khởi nghiệp là một việc rất vất vả và phiền phức, tôi chỉ mải mê cùng bạn thân Cố Ngôn lo chuyện công ty, thậm chí quên luôn cả thời hạn mười ngày mà mình đã đưa ra cho Lâm Hải.
Đến khi cảnh sát đến tận cửa tìm tôi, tôi vẫn còn hơi ngơ ngác, lúc này mới biết thì ra là Lâm Hải và mẹ hắn đã báo cảnh sát, nội dung báo án là tôi tống tiền.
Thật đúng là bà già chui vào chăn, đúng là nực cười hết sức, tôi chưa từng thấy ai mặt dày vô liêm sỉ đến mức này!
Tôi lấy hóa đơn trước đây đưa cho cảnh sát.
Lâm Hải và mẹ hắn ngồi đối diện tôi, ánh mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tôi nở một nụ cười ngọt ngào với bọn họ.
Quả nhiên thấy mẹ Lâm Hải tức đến mức mặt mày tái mét, chẳng thèm để ý đến hoàn cảnh xung quanh mà bắt đầu chửi rủa tôi om sòm:
"Con nhỏ khốn nạn này! Tôi biết ngay là mày tiếp cận Lâm Hải nhà tao là vì tiền của nhà tao mà thôi."
Cố Ngôn đi cùng tôi đến đây cũng không nhịn được cười, mở miệng nói:
"Lúc mới quen Nguyên Nguyên nhà chúng tôi, đến tiền học phí còn phải dựa vào vay vốn sinh viên đấy."
"Sau này đi làm thì đúng là có tiền hơn, nhưng hắn ta lại bảo tiền của mình phải để dành mua nhà cưới vợ. Mấy năm nay chi tiêu đều là Tống Nguyên bỏ ra, bà còn dám trắng trợn nói ngược lại là Nguyên Nguyên vì tiền nhà bà!"
"Tặng quà cho Nguyên Nguyên nhà chúng tôi chưa bao giờ quá hai trăm tệ, đến nhà bà ăn mười ba cái sủi cảo cũng phải ghi sổ, bà tính là cái thá gì chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nói đến đây Cố Ngôn hận rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn tôi một cái, tiếp tục nói: "Cũng tại Tống Nguyên nhà tôi lúc đó bị mù mắt vì yêu, rõ ràng bản thân có năng lực thế kia lại cứ phải để ý đến cái loại con trai vô tích sự như anh, không thì với cái loại não tàn như con trai bà, có mà chạy hết tốc lực cũng chẳng đuổi kịp cô ấy đâu!"
Tôi đứng bên cạnh xem mà phải thán phục, vô cùng cảm khái đúng là người từng tham gia câu lạc bộ lý luận ở đại học có khác, cái miệng lưỡi này đúng là khiến tôi phải cúi đầu bái phục!
Lười biếng chẳng muốn đôi co với hai mẹ con nhà này nữa, tôi quay sang nhìn viên cảnh sát: "Chú cảnh sát ơi nếu cháu nhớ không nhầm thì loại này có thể tính là gây rối trật tự công cộng và vu khống đúng không ạ."
"Sau khi chia tay cháu chẳng qua chỉ muốn lấy lại những thứ thuộc về mình, bọn họ vậy mà lại nói cháu tống tiền, như vậy có tính là vu khống danh dự của cháu không ạ?"
Sau khi làm rõ mọi chuyện, cảnh sát đã nghiêm khắc phê bình hai mẹ con kia.
Bà lão kia vậy mà còn dám ở đồn cảnh sát nói cảnh sát nhận tiền hối lộ của tôi.
Trong quá trình tranh chấp còn cào cấu làm bị thương cảnh sát, sau khi bị xử phạt hành chính giam giữ vì tội cản trở người thi hành công vụ mới chịu ngoan ngoãn.
Lúc tôi và Cố Ngôn cùng nhau ra khỏi đồn cảnh sát, Lâm Hải ở phía sau gọi tôi, hắn nhanh chân đuổi theo, nghiến răng nghiến lợi cố gắng kìm nén cơn giận, gằn giọng nói: "Tống Nguyên, dù sao chúng ta cũng đã từng quen nhau lâu như vậy rồi, em nhất định phải làm đến mức tuyệt tình như thế sao!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nghe hắn ta kể công lao tình nghĩa với tôi, tôi chỉ thấy buồn cười, vừa thấy giở trò vô lại không được, kiếm chác không ra tiền thì bắt đầu kể công lao tình nghĩa!
"Lâm Hải, làm ơn anh làm ơn làm phước hiểu rõ ràng một chút đi, rốt cuộc là ai mới là người ngay từ đầu đã muốn tính toán chi li với nhau, mẹ con anh muốn ra oai phủ đầu tôi, cho tôi một bài học, bây giờ anh lại kể công lao tình nghĩa với tôi đấy à, giỏi giả vờ đấy, còn biết xấu hổ không hả?"
"Anh cứ chờ nhận giấy báo tòa đi, mười hai vạn tệ anh nợ tôi một xu cũng đừng hòng thiếu!"
Không đợi tôi báo án khởi kiện, ngày hôm sau hắn đã đối chiếu từng khoản một trong hóa đơn mà tôi đã gửi cho hắn rồi chuyển khoản đủ số tiền vào tài khoản của tôi.
Chuyện này cũng nhắc nhở tôi, bất kể là công việc hay chuyện riêng tư, tôi đều nên có một luật sư chuyên nghiệp hợp tác.
Thế là, qua giới thiệu của Cố Ngôn, tôi chuẩn bị mời một luật sư về làm cố vấn pháp lý cho mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro