Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 173

Y Dao

2025-03-22 14:33:13

Lê Kiến Mộc đặt chén trà xuống, giọng điềm đạm: "Người trẻ tuổi dương khí nặng, không sao đâu. Cứ phơi nắng nhiều một chút là được."

Cô ngừng lại một chút, liếc nhìn Tôn Hỉ đang nằm trên giường, rồi bổ sung: "Vận động hợp lý có lợi cho việc hồi phục sức khỏe."

Ý tứ rất rõ ràng—đừng giả bệnh nữa, nằm mãi ra đó làm gì.

Tôn Hỉ chột dạ, đưa tay sờ mũi.

Vợ chồng nhà họ Tôn gật đầu lia lịa, cam đoan sẽ giám sát con trai họ vận động đầy đủ.

Mẹ Tôn ngập ngừng một lúc rồi lên tiếng: "À… đại sư này, dì có nghe người ta nói rằng người từng bị quỷ nhập sẽ dễ bị thứ đó theo dõi lần nữa, chuyện này có thật không?"

"Không." Lê Kiến Mộc lắc đầu. "Những người có bát tự nhẹ mới dễ bị quỷ ám, Tôn Hỉ không thuộc dạng đó."

Nghe vậy, hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau, trông có vẻ vẫn chưa yên tâm lắm. Một lát sau, mẹ Tôn cười ngượng nghịu:

"Dì vẫn hơi lo. Dì với chú ấy chỉ có một đứa con, thật sự không muốn nó gặp chuyện gì nữa. Lê đại sư, chỗ cháu còn bùa chú nào không? Có thể đưa cho nó phòng thân không?"

Hóa ra là muốn mua bùa.

Lê Kiến Mộc bình thản đáp: "Cháu có mấy lá bùa bình an, có thể tặng một lá."

Mẹ Tôn lập tức nói: "Ba lá đi!"

Thấy Lê Kiến Mộc nhìn sang, bà ấy vội vàng giải thích: "Dì với chú ấy cũng lớn tuổi rồi, cũng sợ có ngày gặp chuyện chẳng lành… Lấy một cái để phòng thân nữa."

Thôi được.

Cuối cùng, Lê Kiến Mộc đưa cho họ ba lá bùa. Vợ chồng Tôn gia cũng không phải kiểu người bủn xỉn, trực tiếp chuyển khoản cho cô hai trăm vạn.

Nhận tiền xong, cô còn một khách hàng khác phải gặp, liền không nán lại lâu mà đứng dậy rời đi.

Vừa tới cửa, Tôn Hỉ vẫn luôn im lặng bỗng lên tiếng: "Đại sư, có thể cho tôi phương thức liên lạc không?"

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Lê Kiến Mộc quay đầu lại, đối diện với ánh mắt chân thành của anh ta, khẽ gật đầu: "Được."

Ra khỏi tầng 10, cô đi thẳng lên tầng 12.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nếu phòng bệnh đơn của Tôn Hỉ đã là cao cấp, thì tầng 12 mới thực sự là khu VIP đúng nghĩa.

Tầng này chỉ có ba phòng bệnh. Lê Kiến Mộc vừa bước ra khỏi thang máy đã thấy mấy người đàn ông mặc đồ đen đứng gác trước một phòng bệnh—rõ ràng là của nhà Khương Uy.

So với việc Tôn Hỉ giả bệnh để nằm chơi, Khương Trân Trân thực sự không ổn chút nào.

Trong phòng bệnh, cô gái trẻ ngồi co ro trên gối, dán sát người vào vách tường.

Bất chợt, dường như cô ấy cảm nhận được điều gì đó, ngẩng phắt đầu lên. Trên khuôn mặt là sự hoảng loạn tột cùng, toàn thân run rẩy.

Giây tiếp theo, cô ấy hét lên, lao vọt khỏi giường. Nhưng không chạy đi đâu, mà lại cuộn tròn người dưới gầm giường, cả cơ thể co rúm lại, hai tay siết chặt quanh đầu gối.

Tiêu Tề đứng bên cạnh Lê Kiến Mộc, bất đắc dĩ thở dài: "Từ lúc tỉnh lại, cô ấy vẫn trong trạng thái này. Không nói chuyện, không ngủ, chỉ ngồi co ro một góc như vậy, như thể đã chịu đả kích cực lớn."

Lê Kiến Mộc nhíu mày: "Đã tìm chuyên gia tâm lý chưa?"

"Đã rồi." Tiêu Tề cười khổ. "Khương Uy thuê toàn bộ chuyên gia tâm lý hàng đầu trong nước, nhưng vô dụng. Không ai có thể giao tiếp với cô ấy. Bất kể chúng tôi làm gì, cô ấy cũng không phản ứng, như thể trên đời này chẳng còn thứ gì có thể khiến cô ấy để tâm nữa."

Lê Kiến Mộc trầm ngâm trong giây lát.

Tiêu Tề siết chặt bàn tay, giọng nói thấp xuống: "Bây giờ tình hình rất khó xử. Lê đại sư, cô có cách nào giúp Khương Trân Trân không? Nếu cứ thế này, cô ấy sẽ không cầm cự được lâu nữa đâu."

Vụ án thôn Cây Liễu hiện tại do Tiêu Tề và Dư Tiểu Ngư phụ trách.

Đám thôn dân kia bị nghi ngờ liên quan đến hàng loạt tội danh như buôn người, g.i.ế.c người, tổ chức tà giáo… Nhưng để xác thực toàn bộ không phải chuyện một sớm một chiều. Chưa kể, vẫn còn nhiều t.h.i t.h.ể chưa xác định được danh tính. Những kẻ kia vẫn đang trong quá trình thẩm vấn, chưa thể kết tội ngay.

Mà cho dù bị kết án, cũng không thể nào xử tử hình tất cả bọn chúng.

Khương Uy đương nhiên không thể chấp nhận chuyện này.

Từ trước đến nay, ông ta là kẻ không sạch sẽ gì. Dù những năm gần đây đã "gác kiếm rửa tay", nhưng ai cũng biết, trên tay ông ta từng nhuốm máu.

Dạo gần đây, ông ta liên tục tạo áp lực lên phía cảnh sát.

Tiêu Tề cau mày: "Nếu tình trạng của Khương Trân Trân không khá hơn… tôi e rằng Khương Uy sẽ làm chuyện điên rồ."

Mấy ngày nay ông ta điên cuồng tạo áp lực cho cục cảnh sát, nếu Khương Trân Trân không tốt hơn, anh ta cảm thấy với trạng thái của Khương Uy trước mắt, đều có khả năng vác s.ú.n.g đến cục cảnh sát g.i.ế.c người.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Số ký tự: 0