Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ
Chương 519
Một Nha Đích Thỏ Tử
2025-03-05 09:48:08
Trời quá lạnh, Tần Chiêu Chiêu cùng mẹ quyết định vào trung tâm thương mại Nhân Dân Ngọc Sơn đối diện để tránh rét. Bên trong lúc nào cũng đông đúc, không khí ấm áp hơn hẳn nhờ hệ thống sưởi. Hai mẹ con chỉ dạo qua các cửa hàng chứ không mua gì vì không có nhiều tiền.
Khi lên đến tầng ba, bà Lý Lệ Hoa dừng chân trước quầy trang sức vàng, ánh mắt bị thu hút bởi một chiếc khóa vàng tinh xảo có giá 88 đồng. Bà ngắm nghía một lúc, lòng thầm nghĩ:
"Mua cho cháu ngoại một chiếc cũng không tệ nhỉ?"
Tần Chiêu Chiêu hiểu rõ ý mẹ. Trong quá khứ, nguyên chủ của thân thể này đã tiêu xài hoang phí, gần như làm cạn kiệt tài chính của bố mẹ. Giờ lại để mẹ tốn một khoản lớn mua chiếc khóa vàng, cô cảm thấy không thoải mái.
“Mẹ ơi, trẻ con dùng bạc sẽ tốt hơn. Chiếc khóa bạc này cũng rất đẹp, đợi khi con sinh con ra, mẹ mua cho cháu một chiếc bạc là được rồi.”
Bà Lý nhìn chiếc khóa bạc nhỏ, đúng là tinh xảo không kém gì khóa vàng. Nhưng bà vẫn cảm thấy màu vàng sẽ đẹp hơn. Hỏi nhân viên bán hàng thì biết chiếc khóa bạc này giá 88 đồng. Bà hiểu con gái ngại mình tốn tiền nên cũng tạm đồng ý:
“Được rồi, lần sau bố mẹ đến đây sẽ mua chiếc này.”
Nhân viên bán hàng nghe vậy liền nói:
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
“Có thể lần sau sẽ không còn đâu ạ, lỡ hết hàng thì khó tìm được mẫu y hệt.”
Bà Lý cười đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Chúng tôi muốn mua thật đấy, nhưng hôm nay không mang theo tiền.”
—
Chiếc xe cảnh sát không về thẳng đồn mà tạt qua bệnh viện để kiểm tra sức khỏe hai đứa trẻ. May mắn, cả hai chỉ bị sốt nhẹ, cần lưu lại bệnh viện theo dõi hai ngày. Bác sĩ biết tình hình nên đồng ý đảm bảo an toàn cho bọn trẻ. Sau khi thu xếp ổn thỏa, Hứa An Hoa mới đưa Lục Trầm quay về đồn, không chậm trễ chút nào.
Vừa bước vào, đội trưởng lập tức phân công một cảnh sát tới bệnh viện bảo vệ hai đứa trẻ, còn hai kẻ buôn người nhanh chóng bị đưa vào phòng thẩm vấn. Lục Trầm cũng làm tường trình. Khi Hứa An Hoa lái xe đưa anh quay lại công viên Ngọc Sơn, Lục Trầm chợt nhớ đến những lời Tần Chiêu Chiêu từng nói về Hứa An Hoa. Ngồi trên xe, anh bất chợt dò hỏi:
“Hứa An Hoa, cậu có bạn gái chưa?”
Hứa An Hoa ngạc nhiên trước câu hỏi đột ngột này. Hai người đâu thân thiết đến mức bàn chuyện riêng tư? Cậu đáp:
“Tôi mới đi làm năm nay, chưa có bạn gái đâu.”
Lục Trầm nghe vậy liền tỏ vẻ vui mừng:
“Trong lòng có ai thích không?”
Hứa An Hoa lắc đầu:
“Trường quân đội của tôi không có nữ sinh. Sao thế, anh định mai mối cho tôi à?” Cậu hỏi nửa đùa nửa thật.
Khi lên đến tầng ba, bà Lý Lệ Hoa dừng chân trước quầy trang sức vàng, ánh mắt bị thu hút bởi một chiếc khóa vàng tinh xảo có giá 88 đồng. Bà ngắm nghía một lúc, lòng thầm nghĩ:
"Mua cho cháu ngoại một chiếc cũng không tệ nhỉ?"
Tần Chiêu Chiêu hiểu rõ ý mẹ. Trong quá khứ, nguyên chủ của thân thể này đã tiêu xài hoang phí, gần như làm cạn kiệt tài chính của bố mẹ. Giờ lại để mẹ tốn một khoản lớn mua chiếc khóa vàng, cô cảm thấy không thoải mái.
“Mẹ ơi, trẻ con dùng bạc sẽ tốt hơn. Chiếc khóa bạc này cũng rất đẹp, đợi khi con sinh con ra, mẹ mua cho cháu một chiếc bạc là được rồi.”
Bà Lý nhìn chiếc khóa bạc nhỏ, đúng là tinh xảo không kém gì khóa vàng. Nhưng bà vẫn cảm thấy màu vàng sẽ đẹp hơn. Hỏi nhân viên bán hàng thì biết chiếc khóa bạc này giá 88 đồng. Bà hiểu con gái ngại mình tốn tiền nên cũng tạm đồng ý:
“Được rồi, lần sau bố mẹ đến đây sẽ mua chiếc này.”
Nhân viên bán hàng nghe vậy liền nói:
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
“Có thể lần sau sẽ không còn đâu ạ, lỡ hết hàng thì khó tìm được mẫu y hệt.”
Bà Lý cười đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Chúng tôi muốn mua thật đấy, nhưng hôm nay không mang theo tiền.”
—
Chiếc xe cảnh sát không về thẳng đồn mà tạt qua bệnh viện để kiểm tra sức khỏe hai đứa trẻ. May mắn, cả hai chỉ bị sốt nhẹ, cần lưu lại bệnh viện theo dõi hai ngày. Bác sĩ biết tình hình nên đồng ý đảm bảo an toàn cho bọn trẻ. Sau khi thu xếp ổn thỏa, Hứa An Hoa mới đưa Lục Trầm quay về đồn, không chậm trễ chút nào.
Vừa bước vào, đội trưởng lập tức phân công một cảnh sát tới bệnh viện bảo vệ hai đứa trẻ, còn hai kẻ buôn người nhanh chóng bị đưa vào phòng thẩm vấn. Lục Trầm cũng làm tường trình. Khi Hứa An Hoa lái xe đưa anh quay lại công viên Ngọc Sơn, Lục Trầm chợt nhớ đến những lời Tần Chiêu Chiêu từng nói về Hứa An Hoa. Ngồi trên xe, anh bất chợt dò hỏi:
“Hứa An Hoa, cậu có bạn gái chưa?”
Hứa An Hoa ngạc nhiên trước câu hỏi đột ngột này. Hai người đâu thân thiết đến mức bàn chuyện riêng tư? Cậu đáp:
“Tôi mới đi làm năm nay, chưa có bạn gái đâu.”
Lục Trầm nghe vậy liền tỏ vẻ vui mừng:
“Trong lòng có ai thích không?”
Hứa An Hoa lắc đầu:
“Trường quân đội của tôi không có nữ sinh. Sao thế, anh định mai mối cho tôi à?” Cậu hỏi nửa đùa nửa thật.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro