Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 233

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

Lục Trầm đồng ý, định cầm bát rượu lên thử một chút thì bị cô ngăn lại:

"Uống khi bụng đói không tốt cho dạ dày đâu. Ăn chút gì đó lót dạ trước đã rồi hẵng uống."

Nghe vậy, Lục Trầm đặt bát rượu xuống ngay, gật gù:

"Em nói đúng, vậy ăn trước đi."

Tần Chiêu Chiêu lấy một chiếc bánh bao, bẻ đôi, đưa một nửa cho anh rồi giữ lại một nửa cho mình.

Cô thử từng món anh nấu, mỗi món đều đậm đà, vừa miệng. Không quá mặn, cũng không quá nhạt, hương vị hơn hẳn đồ ăn ngoài hàng.

Cô không tiếc lời khen ngợi:

"Ngon lắm! Thật sự còn ngon hơn cả đồ ăn nhà hàng. Với tay nghề này, anh có thể mở một quán ăn rồi đấy!"

Lục Trầm nghe vậy, khóe môi cong lên thành nụ cười thỏa mãn. Anh nhìn cô đầy cưng chiều:

"Anh không mở quán đâu. Anh chỉ muốn nấu cho em ăn thôi. Cả đời này, anh sẽ là đầu bếp riêng của em."

Tần Chiêu Chiêu đỏ mặt, liếc anh một cái:

"Miệng anh ngọt thật đấy. Trước đây em không biết anh cũng biết dỗ dành người khác như vậy."

Lục Trầm nhìn cô, ánh mắt sâu lắng, giọng nói trầm ấm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Hồi trước là do anh không biết trân trọng, không thấy được những điều tốt đẹp của em. Còn làm nhiều chuyện khiến em giận. Nhưng từ nay về sau, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em."

Dưới ánh đèn dầu lay động, không gian dường như trở nên ấm áp hơn.

"Được, đây là lời anh nói đấy nhé. Em sẽ nhớ kỹ. Nếu sau này anh không giữ lời, em sẽ không tha cho anh đâu." Tần Chiêu Chiêu nhìn thẳng vào mắt Lục Trầm, giọng điệu nửa như đùa, nửa như nghiêm túc.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Lục Trầm bật cười, ánh mắt chân thành: "Anh nói là làm. Sau này em cứ chờ xem." Anh nhìn cô chăm chú, ánh mắt kiên định đến mức dường như chỉ thiếu một lời thề long trọng nữa mà thôi.

Tần Chiêu Chiêu khẽ mỉm cười, nâng bát rượu lên: "Được, em tin anh."

Lục Trầm cũng nâng bát rượu lên, nhẹ nhàng chạm vào bát của cô, giọng nói trầm ấm vang lên: "Anh sẽ không để em phải hối hận khi lấy anh."

Hai người cùng uống một ngụm. Chỉ một giây sau, mặt Lục Trầm nhăn lại vì vị cay nồng của rượu, cổ họng bỏng rát.

Nhìn thấy phản ứng của anh, Tần Chiêu Chiêu không nhịn được mà bật cười, nhưng cô nhanh chóng nhận ra mặt anh đang đỏ lên một cách bất thường.

"Anh có sao không?" Cô lo lắng hỏi.

Lục Trầm lắc đầu, giọng có chút khàn: "Không sao, chỉ hơi ngấm rượu một chút."

Tần Chiêu Chiêu phì cười: "Được rồi, uống một chút là được rồi. Chúng ta ăn cơm thôi."

Lục Trầm có chút ngại ngùng, nhưng vẫn cứng miệng: "Không sao đâu, anh còn uống thêm được."

"Thôi đi, rượu này nặng quá. Lần sau chúng ta mua loại nhẹ hơn để uống." Tần Chiêu Chiêu vươn tay định lấy bát rượu khỏi tay anh.

Lục Trầm giữ chặt bát, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô: "Lúc kết hôn chúng ta đã uống rượu giao bôi, hôm nay anh muốn uống với em thêm một lần nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0