Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 232

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

Tiểu Bảo hào hứng vỗ tay:

"Tuyệt quá! Mẹ ơi, con sẽ để dành đồ ăn ngon ở nhà cho em trai!"

Trương Mỹ Phượng vui vẻ hôn lên trán con một lần nữa, giọng nói đầy yêu thương:

"Tiểu Bảo của mẹ ngoan quá! Bây giờ con chơi một mình nhé, để mẹ vào bếp nấu cơm."

Tiểu Bảo gật đầu thật mạnh:

"Dạ! Mẹ cứ nấu đi, Tiểu Bảo tự chơi được!"

...

Tần Chiêu Chiêu cầm chai "Nhị Oa Đầu" về phòng bếp.

Lúc này, Lục Trầm đang ngồi bên bếp lò, thêm củi vào đốt cho lửa lớn hơn. Nhìn thấy cô bước vào, anh ngẩng đầu lên cười:

"Em cầm gì trên tay thế?"

"Nhị Oa Đầu. Hôm nay chúng ta uống vài ly."

Lục Trầm thoáng ngạc nhiên, đôi mắt sáng lên:

"Nhà mình từ khi nào có rượu vậy?"

Tần Chiêu Chiêu cười tinh nghịch:

"Không phải nhà mình có, mà là em mượn của chị Mỹ Phượng. Anh Lý Đại Hải thích uống rượu, nhà chị ấy lúc nào cũng có sẵn."

Lục Trầm nhớ lại, rồi nhìn cô đầy hứng thú:

"Ngày cưới em từng nói không biết uống rượu, bây giờ lại biết rồi à?"

"Đúng là em không biết, nhưng hôm nay vui mà, sao có thể thiếu rượu được? Nếu không uống được nhiều, chúng ta nhấp môi một chút thôi."

Lục Trầm bật cười, gật đầu:

"Được, vậy uống ít một chút."

Tần Chiêu Chiêu đặt chai rượu lên bếp, nhìn xung quanh định tìm ly uống rượu.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Cô lục lọi một hồi mà không thấy, đành lấy hai chiếc bát nhỏ, mỗi bát có thể chứa khoảng 150ml rượu. Cầm bát lên, cô giơ ra trước mặt Lục Trầm:

"Nhà mình không có ly rượu, dùng cái này được không?"

Lục Trầm nhìn qua rồi gật đầu:

"Được chứ."

"Vậy thì dùng nó nhé." Cô mỉm cười, mang bát đi rửa sạch.

Quay lại phòng bếp, cô mở nắp chai rượu. Mùi rượu nồng đượm nhanh chóng lan tỏa trong không gian.

Cô cẩn thận nhìn nhãn mác trên chai, phát hiện đây là rượu có nồng độ 52%.

Rót một chút vào bát, cô thử nhấp một ngụm nhỏ. Hương rượu cay nồng, vị thơm từ lúa gạo lên men đọng lại trong miệng. Dù có chút tê nơi đầu lưỡi, nhưng không gây cảm giác rát cổ, mà còn để lại vị ngọt nhẹ sau khi nuốt xuống. Đây chắc chắn là rượu nguyên chất, được chưng cất từ gạo thật.

Bên cạnh, Lục Trầm cũng vừa nấu cháo xong.

Anh múc cháo ra tô, mang vào phòng khách.

Tần Chiêu Chiêu bước tới đón lấy, đặt tô cháo lên bàn.

Cô ngửi thấy mùi rượu vẫn còn thoảng trong không khí, liền bật cười:

"Mùi rượu thơm quá nhỉ?"

Lục Trầm kéo ghế ngồi xuống, nhìn cô đầy thích thú:

"Tửu lượng của em thế nào?"

Tần Chiêu Chiêu mím môi suy nghĩ một chút rồi thành thật đáp:

"Tửu lượng em không tốt lắm, cùng lắm chỉ uống được ba chén thôi, nhiều hơn chắc chịu không nổi."

Lục Trầm nghe vậy thì hơi ngại ngùng.

Anh vốn dĩ cũng không giỏi uống rượu, mỗi khi tụ tập với anh em trong doanh trại, ai cũng uống khá hơn anh. Lý Đại Hải còn thường trêu chọc anh về khoản này.

Tần Chiêu Chiêu rót cho anh nửa bát, giọng điệu nhẹ nhàng:

"Vậy uống ít thôi. Rượu này có nồng độ 52%, mạnh lắm đấy. Em cũng không uống được nhiều, chúng ta nhấm nháp thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0