Thập Niên 70: Tôi Trồng Rau Nuôi Cá
Chương 20
Nhiếp Chính Vương
2025-03-29 07:17:37
Cuộc sống ở làng quê ngày càng khấm khá, nhưng Lưu Phi Phi không bao giờ ngủ quên trên chiến thắng. Cô luôn trăn trở tìm cách phát triển kinh tế, nâng cao đời sống cho bà con. Nhận thấy nguồn nông sản dồi dào, Lưu Phi Phi nảy ra ý tưởng mở rộng sản xuất, chế biến nông sản để tăng giá trị sản phẩm.
"Mẹ, con nghĩ mình nên tìm cách chế biến nông sản, thay vì chỉ bán nông sản tươi." Lưu Phi Phi chia sẻ ý tưởng với mẹ trong một buổi tối.
Bà mẹ hơi ngạc nhiên. “Chế biến nông sản? Ý con là làm mứt, làm tương, làm dưa muối… à?”
“Đúng vậy mẹ. Mình có thể làm mứt từ các loại quả như mơ, mận, dâu… Làm tương từ đậu nành, làm dưa muối từ các loại rau củ… Như vậy vừa bảo quản được nông sản lâu hơn, vừa bán được giá hơn.” Lưu Phi Phi hào hứng giải thích.
Bà mẹ gật gù. “Ý kiến hay đấy con ạ. Nhưng mà mình có biết làm không?”
“Con sẽ học mẹ ạ. Con sẽ tìm hiểu, học hỏi kinh nghiệm từ những người biết làm.” Lưu Phi Phi tự tin đáp.
Sáng hôm sau, Lưu Phi Phi đến tìm bà Năm, người nổi tiếng khéo tay hay làm trong làng, để học hỏi kinh nghiệm làm mứt, làm tương.
"Bà Năm ơi, cháu muốn học làm mứt, làm tương. Bà có thể dạy cháu được không ạ?" Lưu Phi Phi hỏi.
Bà Năm mỉm cười hiền hậu. "Được chứ cháu. Cháu muốn học làm loại nào trước?"
"Dạ, cháu muốn học làm mứt mơ ạ." Lưu Phi Phi đáp.
Bà Năm tận tình hướng dẫn Lưu Phi Phi cách chọn mơ, cách sơ chế, cách ướp đường, cách sên mứt… Lưu Phi Phi chăm chú lắng nghe, ghi nhớ từng chi tiết.
Sau buổi học với bà Năm, Lưu Phi Phi về nhà bắt tay vào làm mứt mơ. Cô làm theo đúng hướng dẫn của bà Năm, cẩn thận từng công đoạn. Lần đầu tiên làm nên không tránh khỏi những sai sót, mẻ mứt đầu tiên của cô không được ngon lắm. Nhưng Lưu Phi Phi không nản lòng. Cô tiếp tục thử nghiệm, rút kinh nghiệm, và cuối cùng cũng làm được mẻ mứt mơ thơm ngon, đẹp mắt.
Cô mang mứt mơ đến cho bà Năm nếm thử.
"Ngon quá cháu! Cháu học nhanh thật đấy." Bà Năm khen ngợi.
Lưu Phi Phi cười tươi. "Cũng nhờ bà dạy dỗ tận tình ạ."
Sau khi thành công với mứt mơ, Lưu Phi Phi tiếp tục học làm mứt mận, mứt dâu… Cô còn học làm tương, làm dưa muối… Cô tận dụng nguồn nông sản dồi dào của hợp tác xã để chế biến thành nhiều sản phẩm khác nhau.
Lưu Phi Phi không giấu giếm bí quyết của mình. Cô chia sẻ kinh nghiệm làm mứt, làm tương… cho các hộ gia đình khác trong hợp tác xã. Cô còn tổ chức các lớp học miễn phí để hướng dẫn mọi người cách chế biến nông sản.
Dần dần, nhiều hộ gia đình trong hợp tác xã cũng bắt đầu chế biến nông sản. Họ làm mứt, làm tương, làm dưa muối… để bán ra thị trường. Sản phẩm của hợp tác xã ngày càng phong phú, đa dạng.
Lưu Phi Phi còn liên kết với các cửa hàng, siêu thị ở thành phố để tiêu thụ sản phẩm cho hợp tác xã. Cô xây dựng thương hiệu riêng cho sản phẩm của hợp tác xã, đảm bảo chất lượng và uy tín.
Nhờ vậy, thu nhập của hợp tác xã ngày càng tăng cao. Người dân trong làng có cuộc sống ấm no, hạnh phúc hơn. Họ rất biết ơn Lưu Phi Phi, người đã mang lại cho họ một cuộc sống mới.
Một hôm, có một đoàn khách du lịch đến thăm làng. Họ rất thích hứng với những sản phẩm nông nghiệp và thủ công mỹ nghệ của hợp tác xã. Họ mua rất nhiều sản phẩm để làm quà.
"Sản phẩm ở đây rất ngon và chất lượng nhé!" Một du khách khen ngợi.
Lưu Phi Phi mỉm cười. "Cảm ơn quý khách đã ủng hộ ạ."
Cô nhận thấy rằng, phát triển du lịch cũng là một hướng đi tiềm năng cho hợp tác xã. Cô bắt đầu suy nghĩ về việc xây dựng các điểm du lịch sinh thái, giới thiệu văn hóa, ẩm thực địa phương… để thu hút khách du lịch.
"Mẹ, con nghĩ mình nên tìm cách chế biến nông sản, thay vì chỉ bán nông sản tươi." Lưu Phi Phi chia sẻ ý tưởng với mẹ trong một buổi tối.
Bà mẹ hơi ngạc nhiên. “Chế biến nông sản? Ý con là làm mứt, làm tương, làm dưa muối… à?”
“Đúng vậy mẹ. Mình có thể làm mứt từ các loại quả như mơ, mận, dâu… Làm tương từ đậu nành, làm dưa muối từ các loại rau củ… Như vậy vừa bảo quản được nông sản lâu hơn, vừa bán được giá hơn.” Lưu Phi Phi hào hứng giải thích.
Bà mẹ gật gù. “Ý kiến hay đấy con ạ. Nhưng mà mình có biết làm không?”
“Con sẽ học mẹ ạ. Con sẽ tìm hiểu, học hỏi kinh nghiệm từ những người biết làm.” Lưu Phi Phi tự tin đáp.
Sáng hôm sau, Lưu Phi Phi đến tìm bà Năm, người nổi tiếng khéo tay hay làm trong làng, để học hỏi kinh nghiệm làm mứt, làm tương.
"Bà Năm ơi, cháu muốn học làm mứt, làm tương. Bà có thể dạy cháu được không ạ?" Lưu Phi Phi hỏi.
Bà Năm mỉm cười hiền hậu. "Được chứ cháu. Cháu muốn học làm loại nào trước?"
"Dạ, cháu muốn học làm mứt mơ ạ." Lưu Phi Phi đáp.
Bà Năm tận tình hướng dẫn Lưu Phi Phi cách chọn mơ, cách sơ chế, cách ướp đường, cách sên mứt… Lưu Phi Phi chăm chú lắng nghe, ghi nhớ từng chi tiết.
Sau buổi học với bà Năm, Lưu Phi Phi về nhà bắt tay vào làm mứt mơ. Cô làm theo đúng hướng dẫn của bà Năm, cẩn thận từng công đoạn. Lần đầu tiên làm nên không tránh khỏi những sai sót, mẻ mứt đầu tiên của cô không được ngon lắm. Nhưng Lưu Phi Phi không nản lòng. Cô tiếp tục thử nghiệm, rút kinh nghiệm, và cuối cùng cũng làm được mẻ mứt mơ thơm ngon, đẹp mắt.
Cô mang mứt mơ đến cho bà Năm nếm thử.
"Ngon quá cháu! Cháu học nhanh thật đấy." Bà Năm khen ngợi.
Lưu Phi Phi cười tươi. "Cũng nhờ bà dạy dỗ tận tình ạ."
Sau khi thành công với mứt mơ, Lưu Phi Phi tiếp tục học làm mứt mận, mứt dâu… Cô còn học làm tương, làm dưa muối… Cô tận dụng nguồn nông sản dồi dào của hợp tác xã để chế biến thành nhiều sản phẩm khác nhau.
Lưu Phi Phi không giấu giếm bí quyết của mình. Cô chia sẻ kinh nghiệm làm mứt, làm tương… cho các hộ gia đình khác trong hợp tác xã. Cô còn tổ chức các lớp học miễn phí để hướng dẫn mọi người cách chế biến nông sản.
Dần dần, nhiều hộ gia đình trong hợp tác xã cũng bắt đầu chế biến nông sản. Họ làm mứt, làm tương, làm dưa muối… để bán ra thị trường. Sản phẩm của hợp tác xã ngày càng phong phú, đa dạng.
Lưu Phi Phi còn liên kết với các cửa hàng, siêu thị ở thành phố để tiêu thụ sản phẩm cho hợp tác xã. Cô xây dựng thương hiệu riêng cho sản phẩm của hợp tác xã, đảm bảo chất lượng và uy tín.
Nhờ vậy, thu nhập của hợp tác xã ngày càng tăng cao. Người dân trong làng có cuộc sống ấm no, hạnh phúc hơn. Họ rất biết ơn Lưu Phi Phi, người đã mang lại cho họ một cuộc sống mới.
Một hôm, có một đoàn khách du lịch đến thăm làng. Họ rất thích hứng với những sản phẩm nông nghiệp và thủ công mỹ nghệ của hợp tác xã. Họ mua rất nhiều sản phẩm để làm quà.
"Sản phẩm ở đây rất ngon và chất lượng nhé!" Một du khách khen ngợi.
Lưu Phi Phi mỉm cười. "Cảm ơn quý khách đã ủng hộ ạ."
Cô nhận thấy rằng, phát triển du lịch cũng là một hướng đi tiềm năng cho hợp tác xã. Cô bắt đầu suy nghĩ về việc xây dựng các điểm du lịch sinh thái, giới thiệu văn hóa, ẩm thực địa phương… để thu hút khách du lịch.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro