Sự Thiên Vị Của Ba Mẹ

Chương 9

Đang cập nhật

2025-03-13 21:48:22

Tôi ra khỏi phòng bệnh, đến nhà bà nội.

Mấy thầy cô đến chúc mừng tôi cũng đến nhà bà.

Bà nội vui đến nỗi miệng cười ngoác tận mang tai: "Tôi biết ngay là Hạ Hạ nhà mình sẽ học giỏi mà."

"Tiếc là cháu không đỗ thủ khoa ạ."

Bà nội vỗ vai tôi: "Không đỗ thủ khoa thì thôi! Cháu chỉ cần cố gắng hơn ngày hôm qua là được rồi."

Tôi cũng cười, đúng vậy, tôi chỉ cần so sánh với chính bản thân mình là được rồi.

Tôi không còn là đá kê chân cho Lâm Tâm nữa.

Tên của tôi sẽ phải xuất hiện một cách độc lập, tôi không phải là chị gái của Lâm Tâm, tôi không cần cái hào quang bố thí của nó.

------------------------

Kỳ nghỉ hè trôi qua vùn vụt.

Trước khi tôi lên đường đi học đại học, bà nội và họ hàng đã tổ chức một bữa tiệc mừng cho tôi.

Trong bữa tiệc, có một chuyện ngoài dự kiến đã xảy ra.

Lâm Tâm muốn tổ chức tiệc chung với tôi. 

Tuy nó đã nhận được thư mời nhập học nhưng dù sao cũng không phải đi du học theo diện được cử đi công tác, ba tôi lại vừa bị thương, cần phải tiết kiệm chi phí.

Họ hàng đều không đồng ý, mọi người nói đó là bữa tiệc của riêng tôi.

Mẹ tôi muốn dùng đạo đức để ép buộc tôi nhưng bất thành.

Trong bữa tiệc, tôi, người vốn luôn bị xem nhẹ, lại trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý.

Có người nói: "Sao tôi thấy Hạ Hạ xinh xắn thế nhỉ, có tiềm năng hơn con bé kia nhiều."

"Cùng là con của một ba mẹ sinh ra thì nhan sắc cũng không đến nỗi khác biệt nhau quá nhiều đâu. Có câu nói rất hay, phần lớn mọi người đều chưa đến lúc phải so bì về thiên phú."

"Chuẩn không cần chỉnh! Sau này Hạ Hạ cứ mặc kệ nhà đó, tự mình sống tốt là được rồi."

Tôi mỉm cười nhận lấy những lời chúc phúc của mọi người, tự tin bước đi trên con đường của mình.

Đại học là bước khởi đầu mới, tôi nỗ lực hơn kiếp trước rất nhiều. 

Tôi đã tạo dựng cho bản thân một nền tảng vững chắc hơn, kiến thức cũng rộng mở hơn so với kiếp trước.

Chưa đầy hai năm, tôi đã cùng với một vài người bạn học trong lớp hợp tác mở một studio. 

Studio của tôi đã nắm bắt được thời cơ phát triển của những người nổi tiếng trên mạng, đào tạo ra một số người dẫn chương trình trực tuyến nổi tiếng.

Studio của tôi được một công ty truyền thông lớn để mắt đến. 

Sau này dù là bị công ty đó mua lại hay tự mình phát triển độc lập thì tương lai cũng rất rộng mở.

Tương lai của tôi đang rộng mở phía trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Một lần nữa trở về quê nhà thăm bà nội, tôi mới biết được Lâm Tâm đã vào tù.

Tôi kinh ngạc đến mức nhảy dựng lên: "Sao lại như vậy được ạ!"

Bà nội không ngừng thở dài, từ từ kể lại đầu đuôi câu chuyện cho tôi nghe.

Hóa ra, Lâm Tâm chẳng nhận được thư mời nhập học của trường đại học quốc tế nào cả. 

Nó bị bạn bè cô lập, bị đám người theo đuổi tên hotboy kia bắt nạt đến mức sắp phát điên rồi.

Kết quả một vài kỳ thi bị tụt dốc không phanh nhưng nó không dám nói với ba mẹ.

Nó sợ tôi cướp mất cơ hội của nó.

Còn tên hotboy duy nhất ủng hộ nó thì vì không thể chống lại gia đình nên đã chuyển trường.

Hai người chỉ còn cách liên lạc với nhau qua QQ.

Lâm Tâm nảy ra ý định làm giả giấy tờ. 

Nó làm giả đến mức chính nó cũng tin là thật. 

Nó cầm tiền của ba mẹ tôi ra nước ngoài, ăn chơi một vòng, đến khi hết tiền thì bắt đầu nghĩ cách lừa đảo.

Ban đầu nó chỉ lừa người nhà, đến khi người nhà chẳng còn gì để cho nó lừa nữa thì lại chuyển sang lừa đảo qua điện thoại.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Sau khi lừa được vài người, nó càng ngày càng liều, dám lừa cả một cậu ấm con nhà giàu.

Cậu ấm này cũng không phải dạng vừa, coi nó như một trò tiêu khiển, cứ dây dưa qua lại với nó.

Sau một thời gian qua lại, Lâm Tâm lại yêu cậu ấm này. 

Nó chủ động tiết lộ ngoại hình thật và tên thật của mình cho cậu ta biết.

Cậu ấm kia giả vờ như bị nó mê hoặc đến thần hồn điên đảo rồi tiện tay báo cảnh sát.

Không ngờ Lâm Tâm lại thật sự quay về nước.

Vừa xuống sân bay là bị bắt ngay tại chỗ.

Tôi nghe mà há hốc mồm kinh ngạc, phải nói là cuộc đời của em gái mình đúng là quá kịch tính.

"Ba mẹ cháu phản ứng thế nào ạ?"

"Còn phản ứng thế nào được nữa, tự lừa mình dối người thôi!” 

“Cảnh sát tìm đến tận cửa, họ vẫn khăng khăng nói rằng họ nhận nhầm người. Bây giờ ai hỏi thì họ đều nói cô con gái rượu của họ vẫn đang du học ở nước ngoài..."

"Họ có gọi điện cho cháu không?"

Tôi gật đầu, ba mẹ có gọi cho tôi, nhưng mỗi lần định nói chuyện với họ thì tôi lại thôi. 

Tôi bận lắm, không muốn đôi co với họ nên tôi cúp máy luôn.

Bà nội định nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ vỗ vỗ tay tôi: "Cháu sống tốt là được rồi. Cũng chỉ trách là họ quá thiên vị cho Lâm Tâm thôi."

Bà cháu tôi ngầm hiểu ý nhau, không ai nhắc đến ba mẹ tôi nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Thiên Vị Của Ba Mẹ

Số ký tự: 0