Sự Thiên Vị Của Ba Mẹ

Chương 1

Đang cập nhật

2025-03-13 21:48:22

Khi em gái lay lay cánh tay tôi, hỏi dồn dập "tiền phúng viếng đám tang của ông sẽ là bao nhiêu", tôi biết mình đã sống lại.

Trở lại thời điểm hai chị em tôi học cấp ba, vào đêm trước đám tang của ông nội.

Tôi cười lạnh: "Em gái, nếu em đã biết ông mất rồi thì cùng chị và ba mẹ đi viếng ông đi!"

Em gái lập tức buông tay: "Em không đi đâu, ba mẹ đã nói rồi, sắp tới em có một cuộc thi quan trọng, không được để bất cứ chuyện gì ảnh hưởng đến việc học hành."

Nó đang nói đến cuộc thi Olympic Toán của mình, một tuần nữa là đến vòng chung kết rồi.

Ba mẹ tôi là người bình thường, họ không trọng nam khinh nữ, nhưng lại rất coi trọng việc học hành.

Sự coi trọng này đạt đến đỉnh điểm khi em gái tình cờ kiểm tra được chỉ số IQ là 145.

Cả nhà bắt đầu tiết kiệm chi tiêu, nhường nhịn mọi thứ vì việc học của em gái.

Tôi chỉ hơn nó hai tuổi, nhưng không được đi học thêm, thịt trên bàn ăn và sữa bổ dưỡng cũng đều không có phần của tôi.

Nếu không phải vì chúng tôi học trường công lập tốt nhất thành phố, học phí lại rẻ, thì có khi họ đã bắt tôi chuyển đến một ngôi trường kém hơn để tạo điều kiện cho em gái rồi.

Hôm qua, người ông yêu quý em gái nhất đã qua đời, ba mẹ giấu không cho nó biết, sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của nó trong kỳ thi.

Ai ngờ đâu, em gái đã biết chuyện này từ lâu rồi.

“Trước kia em không biết thì thôi, giờ em đã biết rồi, không đi tham dự e là không ổn đâu."

Trong mắt em gái thoáng hiện vẻ chán ghét: "Chị à, tham gia đám tang phải quỳ cả đêm đấy, một đêm đó đủ để em làm bao nhiêu bài tập rồi?"

"Nhưng mà ông rất thương em, em chỉ cần xuất..."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Mẹ... mẹ ơi!"

"Sao vậy con?"

"Chị nói với con là ông nội mất rồi, có thật không mẹ? Mẹ dẫn con đi gặp ông lần cuối đi, hu hu hu, ông thương con nhất mà."

Mẹ giáng một cái tát vào vai tôi: "Cái con bé c.h.ế.t tiệt này, mẹ đã bảo con đừng nói với em con biết rồi mà, sao con cứ phải ảnh hưởng đến nó hả?” 

“Nó chính là hy vọng của cả nhà mình đấy! Con đang cản trở nhà họ Lâm chúng ta có một đứa con học Thanh Hoa Bắc Đại đấy. Con không cần phải đi, cứ ở nhà học bài cho mẹ."

Vai tôi đau đến tê dại, nhưng lòng tôi còn lạnh lẽo hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Em gái tôi nháy mắt với tôi sau lưng mẹ, vẻ mặt đắc ý vô cùng.

Cái gì mà hy vọng của cả nhà chứ, nó chỉ là một con sói mắt trắng thôi.

Mẹ mắng tôi một trận rồi nhốt tôi vào nhà kho, để tôi tự kiểm điểm.

Tôi cười lạnh, lấy điện thoại ra, tìm kiếm tài khoản mạng xã hội của em gái.

Đây là thứ tôi phát hiện ra ở kiếp trước, sau khi em gái ra nước ngoài.

Trên đó, em gái liên tục đăng bài chỉ trích nền giáo dục thi cử, chỉ trích ba mẹ đã biến nó thành một cái máy học.

Nó khao khát được ra nước ngoài du học, khao khát một nền giáo dục vui vẻ, thoải mái hơn.

Nó căn bản không muốn học trường cấp ba bình thường, nó muốn học trường quốc tế với học phí 30 vạn tệ một năm.

Bài đăng mới nhất của nó hỏi mọi người rằng nếu ba mẹ không cho đi du học thì phải làm sao.

Nó còn cẩn thận tính toán tiền lương hàng năm và tiền thưởng cuối năm của ba mẹ, hai người cộng lại được ba mươi vạn tệ.

Có người bình luận: "Em gái, tiền lương hàng năm của ba mẹ em không đủ để em đi du học đâu, du học ở châu Âu, một năm ít nhất cũng phải bảy tám mươi vạn tệ đấy."

Em gái Lâm Tâm trả lời: "Ba mẹ tôi đều đã đi làm mười mấy năm rồi, chắc chắn phải có tiền tiết kiệm chứ. Cùng lắm thì còn có di sản của ông nội mà! Họ chỉ là không muốn cho tôi đi thôi."

Những lời khuyên nhủ bên dưới nó đều bỏ ngoài tai, chỉ chăm chăm lắng nghe những người nói du học ở đâu thì chi phí thấp, rồi bàn bạc với họ cách thức để ra nước ngoài.

Nó không đi đám tang của ông, vậy mà lại cứ nhớ đến tài sản thừa kế của ông.

Tôi chụp ảnh màn hình tất cả những bình luận đó lại.

Ở nhà ông nội, cô tôi thấy Lâm Tâm không đến, liền nói bóng gió: "Ồ, Lâm Tâm quả là người bận rộn đấy nhỉ! Ông nội yêu quý nó nhất qua đời mà nó cũng không đến nhìn mặt lần cuối sao?"

Mẹ tôi vội giải thích: "Tâm Tâm tuần sau phải thi rồi, nếu vào được top 3 thì cơ hội được tuyển thẳng vào đại học sẽ cao hơn. Ba còn sống cũng mong con bé có tiền đồ."

Sắc mặt bà nội vốn đang ảm đạm dần dần dịu lại: "Tâm Tâm cũng là đứa có chí tiến thủ. Chút nữa lúc liệm, vẫn nên để con bé đến một chuyến, sau đó thì không cần phải tham gia nữa."

"Vâng, lát nữa con sẽ gọi cho nó. Sau này Tâm Tâm thành đạt, nhất định sẽ hiếu thuận với bà nội."

Bà nội hài lòng gật đầu, để mẹ tôi đi gọi điện.

Nhưng tôi biết em gái sẽ không đến đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Thiên Vị Của Ba Mẹ

Số ký tự: 0