Sự Cứu Rỗi Là Lưỡi Dao Sắc Bén Nhất
Chương 9
Đang cập nhật
2025-03-30 08:00:35
Ngoại truyện Tiêu Cảnh
1
Ta tên là Tiêu Cảnh, là Thất hoàng tử của đương triều. Nhưng bởi vì sinh mẫu của ta chỉ là một cung nữ, nên ta không được sủng ái.
Thái tử mời ta đến Đông cung làm khách, điều này khiến ta có phần kinh ngạc.
Trước nay bọn họ chưa từng đặt ta vào mắt, ngay cả khi thái tử bị phế truất cũng chưa từng nhìn đến ta một lần.
Nghe nói là nhờ có Lý gia giúp đỡ, hắn mới giành lại được vị trí thái tử.
Bọn họ bảo ta đến chờ ở hồ nước sau viện.
Ta không muốn đi, nhưng nếu không đi thì sẽ bị đánh.
Ta sợ bị đánh, nhưng cũng giữ lại một chút phòng bị, bèn tìm một chỗ trốn.
Từ trong bóng tối, ta trông thấy đích nữ phủ Thừa tướng, Dư Uyển Uyển đi cùng một nữ tử khác.
Trong lòng ta chấn động, trực giác mách bảo có chuyện không hay sắp xảy ra.
Quả nhiên, vừa đến bờ hồ, ta tận mắt thấy Dư Uyển Uyển đẩy nữ tử kia xuống nước!
Thái tử xuất hiện, bảo ta nhảy xuống cứu người. Ta vốn không muốn làm vậy, nhưng Thái tử nói với ta rằng, nữ tử kia chính là cô nhi của Lý gia, Lý Như Ý.
Lúc ấy, ta biết cơ hội đổi đời của mình đã đến.
Ta đồng ý.
Khi thái tử cùng một đám người kéo đến, ta đang ôm lấy Lý Như Ý, từ trong nước chật vật bò lên.
Mọi người không ngừng giễu cợt nàng.
Ta biết, nàng nhất định sẽ phải gả cho ta.
Ban đầu, ta vốn không xứng với nàng.
Nhưng bây giờ, ta xứng đáng rồi.
2
Bọn ta thành thân, nàng trở thành Thất hoàng tử phi của ta.
Nhờ có nàng, phụ hoàng cũng ban cho ta một chức quan trong triều.
Đêm tân hôn, nàng nói với ta: "Từ nay về sau, chàng chính là phu quân của Lý Như Ý ta. Nếu chàng có người trong lòng, có thể nạp nàng ta làm thiếp, nhưng tuyệt đối không được bỏ ta."
Ta đồng ý.
Để nàng an lòng, ta còn thề trước trời đất rằng nhất định không phụ nàng.
Phải rồi, nếu không có nàng, phụ hoàng sao có thể nhớ đến một đứa con do cung nữ sinh ra như ta chứ?
Để lấy lòng nàng, ta bắt đầu quan tâm nàng, còn tự mình mang bánh bao đến cho nàng.
Nàng dường như xem ta là cọng rơm cứu mạng, mỗi đêm đều chờ ta.
Nhưng ta chưa từng cùng nàng viên phòng.
Thân thể nàng yếu ớt, hơn nữa ta không có tình cảm với nàng, ta chỉ lợi dụng nàng mà thôi.
Một đêm nọ, ta mượn rượu làm càn, xông vào phòng nàng, hứa hẹn cả đời này chỉ có nàng.
Vậy mà nàng lại thực sự muốn giao phó bản thân cho ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ta cự tuyệt. Bởi vì khi nhìn thấy dáng vẻ vừa yếu ớt vừa cố tỏ ra mạnh mẽ của nàng, ta không xuống tay được.
3
Ta muốn cưới Sở Sở làm thê tử, ta cảm thấy ta đã yêu nàng ta.
Ta ép Lý Như Ý dùng thân phận di mệnh của mình để cầu xin phụ hoàng ban cho Sở Sở danh phận bình thê.
Kỳ thực ta chỉ muốn thử nàng, ta muốn biết nàng có thật lòng với ta hay không.
Nàng thực sự đã đi cầu xin.
Nhưng không hiểu sao, ta lại không hề đắc ý như ta nghĩ.
Ta bắt đầu nghĩ, có phải ta đã quá đáng lắm không?
Nhưng Sở Sở nói, nữ nhi thế gia chẳng ai coi trọng một hoàng tử không được sủng ái như ta.
Trong mắt các nàng, ta chẳng khác nào con ch.ó nhà có tang.
Chính vì thế, Lý Như Ý mới chấp nhận để ta nạp Sở Sở làm bình thê, vì trong thâm tâm, nàng vốn đã khinh thường ta.
Ta vô cùng căm hận.
Dựa vào đâu mà khinh thường ta?
Ta đường đường là hoàng tử!
Ta biết hôm ấy nàng có lẽ thực sự đã bị sốt cao.
Nhưng vậy thì sao?
Nữ nhi thế gia không phải rất cao quý ư?
Vậy thì ta cứ phải đoạt đi đại phu, để xem các nàng còn có thể làm gì!
Nhưng ta không ngờ, nàng lại mê man đến hai ngày liền.
Hôm sau ta đến thăm nàng, vậy mà nha hoàn của nàng lại dám cãi lại ta?
Hừ, đúng là chủ nào tớ nấy.
Ngay cả một nha hoàn của nàng cũng dám lớn tiếng với ta, chứng tỏ ngày thường nàng vốn xem thường ta!
4
Lý Như Ý c.h.ế.t rồi.
Ta không tin, ta liều mạng tìm kiếm chứng cứ chứng minh nàng còn sống.
Ta cứ nghĩ nàng đang giận ta, muốn dằn mặt ta.
Tại sao?
Tại sao, ta tìm hoài mà không thấy?
Nàng còn sai nha hoàn đưa cho ta một phong thư hòa ly.
Mơ đi! Đừng hòng!
Nàng nghĩ rằng nàng là thiên kim thế gia thì có thể đơn phương bỏ ta sao? Ta là hoàng tử!
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ta là hoàng tử!
Nhưng tại sao… Lý Như Ý c.h.ế.t rồi, mà tim ta lại đau đến vậy?
1
Ta tên là Tiêu Cảnh, là Thất hoàng tử của đương triều. Nhưng bởi vì sinh mẫu của ta chỉ là một cung nữ, nên ta không được sủng ái.
Thái tử mời ta đến Đông cung làm khách, điều này khiến ta có phần kinh ngạc.
Trước nay bọn họ chưa từng đặt ta vào mắt, ngay cả khi thái tử bị phế truất cũng chưa từng nhìn đến ta một lần.
Nghe nói là nhờ có Lý gia giúp đỡ, hắn mới giành lại được vị trí thái tử.
Bọn họ bảo ta đến chờ ở hồ nước sau viện.
Ta không muốn đi, nhưng nếu không đi thì sẽ bị đánh.
Ta sợ bị đánh, nhưng cũng giữ lại một chút phòng bị, bèn tìm một chỗ trốn.
Từ trong bóng tối, ta trông thấy đích nữ phủ Thừa tướng, Dư Uyển Uyển đi cùng một nữ tử khác.
Trong lòng ta chấn động, trực giác mách bảo có chuyện không hay sắp xảy ra.
Quả nhiên, vừa đến bờ hồ, ta tận mắt thấy Dư Uyển Uyển đẩy nữ tử kia xuống nước!
Thái tử xuất hiện, bảo ta nhảy xuống cứu người. Ta vốn không muốn làm vậy, nhưng Thái tử nói với ta rằng, nữ tử kia chính là cô nhi của Lý gia, Lý Như Ý.
Lúc ấy, ta biết cơ hội đổi đời của mình đã đến.
Ta đồng ý.
Khi thái tử cùng một đám người kéo đến, ta đang ôm lấy Lý Như Ý, từ trong nước chật vật bò lên.
Mọi người không ngừng giễu cợt nàng.
Ta biết, nàng nhất định sẽ phải gả cho ta.
Ban đầu, ta vốn không xứng với nàng.
Nhưng bây giờ, ta xứng đáng rồi.
2
Bọn ta thành thân, nàng trở thành Thất hoàng tử phi của ta.
Nhờ có nàng, phụ hoàng cũng ban cho ta một chức quan trong triều.
Đêm tân hôn, nàng nói với ta: "Từ nay về sau, chàng chính là phu quân của Lý Như Ý ta. Nếu chàng có người trong lòng, có thể nạp nàng ta làm thiếp, nhưng tuyệt đối không được bỏ ta."
Ta đồng ý.
Để nàng an lòng, ta còn thề trước trời đất rằng nhất định không phụ nàng.
Phải rồi, nếu không có nàng, phụ hoàng sao có thể nhớ đến một đứa con do cung nữ sinh ra như ta chứ?
Để lấy lòng nàng, ta bắt đầu quan tâm nàng, còn tự mình mang bánh bao đến cho nàng.
Nàng dường như xem ta là cọng rơm cứu mạng, mỗi đêm đều chờ ta.
Nhưng ta chưa từng cùng nàng viên phòng.
Thân thể nàng yếu ớt, hơn nữa ta không có tình cảm với nàng, ta chỉ lợi dụng nàng mà thôi.
Một đêm nọ, ta mượn rượu làm càn, xông vào phòng nàng, hứa hẹn cả đời này chỉ có nàng.
Vậy mà nàng lại thực sự muốn giao phó bản thân cho ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ta cự tuyệt. Bởi vì khi nhìn thấy dáng vẻ vừa yếu ớt vừa cố tỏ ra mạnh mẽ của nàng, ta không xuống tay được.
3
Ta muốn cưới Sở Sở làm thê tử, ta cảm thấy ta đã yêu nàng ta.
Ta ép Lý Như Ý dùng thân phận di mệnh của mình để cầu xin phụ hoàng ban cho Sở Sở danh phận bình thê.
Kỳ thực ta chỉ muốn thử nàng, ta muốn biết nàng có thật lòng với ta hay không.
Nàng thực sự đã đi cầu xin.
Nhưng không hiểu sao, ta lại không hề đắc ý như ta nghĩ.
Ta bắt đầu nghĩ, có phải ta đã quá đáng lắm không?
Nhưng Sở Sở nói, nữ nhi thế gia chẳng ai coi trọng một hoàng tử không được sủng ái như ta.
Trong mắt các nàng, ta chẳng khác nào con ch.ó nhà có tang.
Chính vì thế, Lý Như Ý mới chấp nhận để ta nạp Sở Sở làm bình thê, vì trong thâm tâm, nàng vốn đã khinh thường ta.
Ta vô cùng căm hận.
Dựa vào đâu mà khinh thường ta?
Ta đường đường là hoàng tử!
Ta biết hôm ấy nàng có lẽ thực sự đã bị sốt cao.
Nhưng vậy thì sao?
Nữ nhi thế gia không phải rất cao quý ư?
Vậy thì ta cứ phải đoạt đi đại phu, để xem các nàng còn có thể làm gì!
Nhưng ta không ngờ, nàng lại mê man đến hai ngày liền.
Hôm sau ta đến thăm nàng, vậy mà nha hoàn của nàng lại dám cãi lại ta?
Hừ, đúng là chủ nào tớ nấy.
Ngay cả một nha hoàn của nàng cũng dám lớn tiếng với ta, chứng tỏ ngày thường nàng vốn xem thường ta!
4
Lý Như Ý c.h.ế.t rồi.
Ta không tin, ta liều mạng tìm kiếm chứng cứ chứng minh nàng còn sống.
Ta cứ nghĩ nàng đang giận ta, muốn dằn mặt ta.
Tại sao?
Tại sao, ta tìm hoài mà không thấy?
Nàng còn sai nha hoàn đưa cho ta một phong thư hòa ly.
Mơ đi! Đừng hòng!
Nàng nghĩ rằng nàng là thiên kim thế gia thì có thể đơn phương bỏ ta sao? Ta là hoàng tử!
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ta là hoàng tử!
Nhưng tại sao… Lý Như Ý c.h.ế.t rồi, mà tim ta lại đau đến vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro