Sống Sót Trong Tận Thế

Chương 13

A Giang

2025-03-27 09:01:47

Hôm nay, một nhóm người tự xưng là tổ chức cứu trợ xuất hiện. 

Lưu Kim Kim cảm thấy có gì đó không ổn, không muốn đi. 

Nhưng Trần Hà quyết tâm đến khu an toàn, còn muốn mang theo đồ đạc.

Lưu Kim Kim lén giấu một ít đồ đạc, nghĩ rằng dù hắn ta đi rồi mình vẫn sống được. 

Nhưng đúng lúc đó, Trần Hà vốn dĩ ngốc nghếch bỗng dưng khôn ra, thấy cô ta không khóc lóc, không đòi đồ đạc thì biết ngay có vấn đề. 

Quả nhiên, hắn ta tìm thấy chỗ Lưu Kim Kim giấu đồ. 

Biết mình cầm chắc cái chết, Lưu Kim Kim cầm d.a.o lao vào đánh nhau với Trần Hà.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Nhưng cô ta không thể nào chống lại sức mạnh vũ phu của hắn. 

Một cơn đau buốt nhói từ bụng dưới truyền đến, con d.a.o đã đ.â.m sâu vào bụng Lưu Kim Kim.

Máu tươi trào ra, sinh lực nhanh chóng tuột khỏi cơ thể cô ta. 

Giống như những nạn nhân bị chúng sát hại, cô ta đang tiến gần đến cái chết.

Trong đôi mắt mờ dần, bóng lưng Trần Hà vội vã rời đi với đống đồ đạc phản chiếu lại. 

Lưu Kim Kim bất lực nhếch môi cười khẩy.

Bọn chúng, tuyệt đối không phải người tốt!

Đi c.h.ế.t đi! Trần Hà!

Nhà tôi đang theo dõi sát sao mọi động tĩnh dưới lầu. 

Rõ ràng Trần Hà giữ được mạng là nhờ tờ giấy hắn ta đưa ra.

Kẻ cầm đầu đoàn xe là một gã đàn ông vạm vỡ, tay cầm s.ú.n.g chỉ huy đàn em chuyển nốt số đồ còn lại trong kho.

Hắn ta quay sang hỏi Trần Hà: "Ý anh là, danh sách này ghi lại vị trí những người sống sót trong khu dân cư?"

"Đúng vậy!" Trần Hà gật đầu chắc nịch: "Tôi thống kê từ lúc xác sống mới xuất hiện! Chắc chắn không sai!"

"Anh thống kê?" Gã kia cười khẩy. Chữ viết trong danh sách thanh tú như vậy, sao có thể là của gã đàn ông cao to lực lưỡng này được.

Trần Hà run rẩy: "Là... là bạn gái tôi. Nhưng cô ấy c.h.ế.t rồi."

Kẻ cầm đầu rút s.ú.n.g chĩa vào Trần Hà, hỏi hắn ta sống ở đâu. Hắn ta lắp bắp khai báo.

Kẻ cầm đầu liếc mắt, đàn em hiểu ý, lập tức chạy ra ngoài, lát sau quay lại.

"Đúng là có một người phụ nữ chết. Nhưng mấy nhà trong tòa nhà đó cũng c.h.ế.t rồi, bị người giết... thịt trên người cũng không còn."

Người chết, thịt bị ăn mất, cộng thêm tờ danh sách. 

Kẻ cầm đầu còn lạ gì nữa.

"Ghê tởm thật. Đến tao còn không ăn thịt người." 

Dứt lời, một tiếng s.ú.n.g vang lên.

Trần Hà c.h.ế.t rồi, tôi thấy hả hê phần nào, nhất là khi chứng kiến hắn ta c.h.ế.t ngay trước mắt. 

Nhưng nguy cơ vẫn còn đó, tôi không thể lơ là.

Sau khi Trần Hà bị giết, tên cầm đầu bắt đầu lục soát từng nhà, rất nhanh đã lôi ra một người đang trốn.

Rõ ràng là họ hành động có chủ đích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Có lẽ Trần Hà đã giao cho họ danh sách người sống sót.

Nhưng bọn họ cũng không hoàn toàn suôn sẻ. 

Gia đình tích trữ nhiều đồ lúc đầu đã biến mất không dấu vết.

Họ tìm kỹ cả hai dãy nhà trong tòa nhà đó mà không thấy ai.

Tên cầm đầu tức giận, nhưng đành bất lực, b.ắ.n mấy phát s.ú.n.g lên trời rồi dẫn người đi lục soát tòa khác.

May mà nhà tôi ở sâu bên trong, họ chưa thể đến nhanh được. 

Nhưng có danh sách rồi, chắc họ cũng không tìm đến nhà tôi đâu.

"Nhưng nếu chúng thấy cửa các tầng bị khóa, chắc sẽ đoán ra trên này có người." Mặt Hạ Dương trắng bệch. Không ngờ những biện pháp phòng bị của chúng tôi lại trở thành tín hiệu nguy hiểm, vạch trần chúng tôi.

Hạ Dương định xuống mở khóa cửa, nhưng người sống sót duy nhất trong tòa nhà lại không ra ngoài. 

Nếu giờ chúng tôi ra ngoài, sợ rằng sẽ bị những người còn lại dưới lầu phát hiện.

 

Mẹ thì định xuống vào tạm một nhà nào đó, thử đánh lừa bọn kia rằng trên này không có ai.

Nhưng tôi không đồng ý với ý kiến nào cả.

“Nhất định có cách, nhất định có cách!" 

Tôi tự nhủ phải bình tĩnh, chắc chắn có cách.

Lúc này, tiếng s.ú.n.g lại vang lên từ dưới lầu. 

Tiếng s.ú.n.g lớn như vậy đã thu hút hai con xác sống từ xa. 

Nhưng chúng chưa kịp đến gần thì đã bị đám cướp kia b.ắ.n hạ. 

Tôi nhớ đến mấy con xác sống có vẻ có trí khôn, một kế hoạch táo bạo nảy ra trong đầu. 

Phải dụ chúng quay lại sớm! 

Đám người kia không tiếp tục lục soát, chỉ bận rộn buổi sáng rồi nghỉ ngơi. 

Đằng nào ưu thế cũng thuộc về họ, họ thích làm gì thì làm. 

Thế là cả buổi chiều họ chìm trong hoan lạc. 

Thỉnh thoảng lại có hai xác phụ nữ trần truồng bị vứt ra ngoài. 

Buổi tối, họ nướng thịt xiên, vừa nướng thịt vừa nấu canh. 

Cả nhà tôi chỉ dám ngồi túm tụm nhai mì tôm sống. 

Đèn ngủ cũng không dám bật, mọi hành động phải nhẹ nhàng hết sức, sợ bị phát hiện. 

Tôi và Hạ Dương tụm lại, rạch tay lấy m.á.u bôi lên mấy miếng thịt lợn. 

Bôi xong, mẹ liền vội vàng băng bó cho chúng tôi, vô cùng xót xa. 

Gắn miếng thịt dính m.á.u lên máy bay không người lái, em trai xung phong lái máy bay đi dụ xác sống. 

Tôi thì tìm chai nước hoa bốc mùi mốc meo đã mua từ lâu, xịt để át mùi m.á.u tanh trong nhà. 

Chúng tôi thả máy bay ở hướng sau nhà, tránh mặt bọn kia. 

Hạ Dương lái máy bay bay thấp men theo đường, rời khỏi khu dân cư.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sống Sót Trong Tận Thế

Số ký tự: 0