Sau Khi Tráo Đổi Với Ta, A Tỷ Hối Hận Rồi
Phần 1
Nguyên Bảo Cẩu
2025-02-28 08:23:57
1
Sau khi ta uống chén rượu thanh mai mẹ đưa thì ngất đi.
Khi tỉnh lại, xiêm y lộng lẫy đã bị cởi bỏ, đồ trang sức cũng bị tháo xuống, tay chân bị trói như tù nhân.
Còn a tỷ, mặc xiêm y của ta, đeo đồ trang sức của ta, cao ngạo nhìn xuống ta.
"A tỷ, ngươi định làm gì vậy?" Ta nghi hoặc hỏi.
A tỷ đắc ý: "Muội muội, từ nay ta sẽ là sủng phi, còn ngươi thì thay ta cưới gã què đó đi."
Ta lập tức hiểu ra, ta đã bị cha mẹ và a tỷ tính kế!
Mẹ đã cho ta uống thuốc mê, a tỷ giả dạng ta vào cung, hưởng vinh hoa vốn thuộc về ta!
Nàng ta và ta là sinh đôi, diện mạo gần như giống hệt, chỉ cần mặc quần áo giống nhau, không ai có thể phân biệt được.
A tỷ nói tiếp: "Đừng không cam lòng, vị trí sủng phi vốn là của ta, còn gã què đó vốn là vị hôn phu của ngươi. Bây giờ chỉ là vật về chủ cũ mà thôi."
Những gì a tỷ nói cũng không sai.
Vị trí sủng phi, vốn thuộc về nàng ta.
Cha ta là Thừa tướng, Hứa gia song xu, lớn sẽ vào cung làm phi, nhỏ sẽ gả cho Tiểu Hầu gia của Trần Hầu phủ.
Chỉ là Hoàng đế đã gần sáu mươi tuổi, lại tàn bạo vô thường. Còn Tiểu Hầu gia, là vị công tử tuấn tú, tuổi còn nhỏ đã lập được chiến công hiển hách, có thể thấy tiền đồ vô lượng.
A tỷ không muốn gả cho Hoàng đế, vậy nên muốn đổi với ta.
A tỷ không muốn, ta làm sao có thể muốn gả cho lão Hoàng đế đó?
Tuy nhiên, mẹ chỉ nói một câu đã chặn đứng sự không cam lòng của ta: "Đàn Đàn, a tỷ ngươi thân thể không tốt, ngươi phải nhường a tỷ một chút."
Lúc đó, trong lòng ta không có chút gợn sóng nào, bởi vì từ nhỏ đến lớn, mẹ vẫn luôn như vậy.
Bất kể chuyện gì, ta đều phải nhường a tỷ.
Dù là a tỷ đẩy ta xuống nước, cướp đàn sư phụ tặng ta, chỉ cần a tỷ khóc, bọn họ đều vội vàng đi an ủi a tỷ, bỏ mặc ta - người thực sự bị thương ở một bên.
A tỷ bệnh, cha mẹ mời đại phu giỏi nhất đến khám, không ngại đường xa trăm dặm cầu phúc cho nàng ta.
Còn ta bệnh, mẹ thậm chí không phát hiện ra, toàn nhờ ta tự chịu đựng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Từ nhỏ đến lớn, ta đã quen rồi.
Ta không có lựa chọn, chỉ có thể thay a tỷ vào cung, trở thành phi tử của Hoàng đế.
Tuy nhiên, số phận trêu ngươi.
Hoàng đế thường xuyên đến cung của ta, chỉ nhìn ta, không làm gì khác, như thể nhìn xuyên qua ta để thấy một người khác.
Dù sao đi nữa, ta đã trở thành sủng phi, hưởng vinh hoa phú quý cả đời.
Còn Tiểu Hầu gia, khi chinh chiến bị ngã ngựa, tuy cứu được mạng về nhưng chân đã gãy, trở thành người què, tiền đồ tan nát.
Cũng vì thế, a tỷ hối hận, muốn đổi lại!
Nhưng mà, dựa vào cái gì chứ?
2
"Ngươi không sợ ta vạch trần ngươi sao?" Ta lạnh lùng nói.
A tỷ khinh miệt cười: "Chẳng ai phân biệt được ngươi và ta, những người duy nhất có tiếng nói là cha mẹ, bọn họ đều sẽ giúp ta."
Đúng vậy, chỉ cần cha mẹ cắn chặt từ đầu đến cuối rằng người gả cho Hoàng đế là a tỷ, người khác còn có thể nói gì?
Hoàng đế nghi ngờ, a tỷ cũng có thể giả ngốc, hơn nữa, điều Hoàng đế quan tâm vốn chỉ là khuôn mặt này.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Cho dù ông ta phát hiện ra, cũng chẳng sao.
"Ta sẽ vào cung ngay. Ngày mai là ngày ngươi thành thân với gã què đó, ngươi với gã què sống tốt với nhau nhé."
A tỷ nói xong, xoay người thướt tha rời đi.
Ta thì bị giam trong căn phòng này, có lẽ cha mẹ bận rộn cung tiễn Quý phi nương nương, hoàn toàn quên mất ta.
Ta không ăn cơm trưa, đói thẳng đến chiều tối.
Chiều tối, mẹ đến.
Bà nhìn ta với ánh mắt có chút áy náy.
"Tiểu Hầu gia đã tàn phế, bị hầu phủ lạnh nhạt, a tỷ ngươi đi, chắc chắn không chịu được khổ này."
"Mẹ, vậy người nghĩ, ta có thể chịu được khổ này sao?" Ta không nhịn được hỏi lại.
"Từ nhỏ ngươi đã mạnh mẽ, chút khổ này không là gì." Mẹ nói.
Sau khi ta uống chén rượu thanh mai mẹ đưa thì ngất đi.
Khi tỉnh lại, xiêm y lộng lẫy đã bị cởi bỏ, đồ trang sức cũng bị tháo xuống, tay chân bị trói như tù nhân.
Còn a tỷ, mặc xiêm y của ta, đeo đồ trang sức của ta, cao ngạo nhìn xuống ta.
"A tỷ, ngươi định làm gì vậy?" Ta nghi hoặc hỏi.
A tỷ đắc ý: "Muội muội, từ nay ta sẽ là sủng phi, còn ngươi thì thay ta cưới gã què đó đi."
Ta lập tức hiểu ra, ta đã bị cha mẹ và a tỷ tính kế!
Mẹ đã cho ta uống thuốc mê, a tỷ giả dạng ta vào cung, hưởng vinh hoa vốn thuộc về ta!
Nàng ta và ta là sinh đôi, diện mạo gần như giống hệt, chỉ cần mặc quần áo giống nhau, không ai có thể phân biệt được.
A tỷ nói tiếp: "Đừng không cam lòng, vị trí sủng phi vốn là của ta, còn gã què đó vốn là vị hôn phu của ngươi. Bây giờ chỉ là vật về chủ cũ mà thôi."
Những gì a tỷ nói cũng không sai.
Vị trí sủng phi, vốn thuộc về nàng ta.
Cha ta là Thừa tướng, Hứa gia song xu, lớn sẽ vào cung làm phi, nhỏ sẽ gả cho Tiểu Hầu gia của Trần Hầu phủ.
Chỉ là Hoàng đế đã gần sáu mươi tuổi, lại tàn bạo vô thường. Còn Tiểu Hầu gia, là vị công tử tuấn tú, tuổi còn nhỏ đã lập được chiến công hiển hách, có thể thấy tiền đồ vô lượng.
A tỷ không muốn gả cho Hoàng đế, vậy nên muốn đổi với ta.
A tỷ không muốn, ta làm sao có thể muốn gả cho lão Hoàng đế đó?
Tuy nhiên, mẹ chỉ nói một câu đã chặn đứng sự không cam lòng của ta: "Đàn Đàn, a tỷ ngươi thân thể không tốt, ngươi phải nhường a tỷ một chút."
Lúc đó, trong lòng ta không có chút gợn sóng nào, bởi vì từ nhỏ đến lớn, mẹ vẫn luôn như vậy.
Bất kể chuyện gì, ta đều phải nhường a tỷ.
Dù là a tỷ đẩy ta xuống nước, cướp đàn sư phụ tặng ta, chỉ cần a tỷ khóc, bọn họ đều vội vàng đi an ủi a tỷ, bỏ mặc ta - người thực sự bị thương ở một bên.
A tỷ bệnh, cha mẹ mời đại phu giỏi nhất đến khám, không ngại đường xa trăm dặm cầu phúc cho nàng ta.
Còn ta bệnh, mẹ thậm chí không phát hiện ra, toàn nhờ ta tự chịu đựng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Từ nhỏ đến lớn, ta đã quen rồi.
Ta không có lựa chọn, chỉ có thể thay a tỷ vào cung, trở thành phi tử của Hoàng đế.
Tuy nhiên, số phận trêu ngươi.
Hoàng đế thường xuyên đến cung của ta, chỉ nhìn ta, không làm gì khác, như thể nhìn xuyên qua ta để thấy một người khác.
Dù sao đi nữa, ta đã trở thành sủng phi, hưởng vinh hoa phú quý cả đời.
Còn Tiểu Hầu gia, khi chinh chiến bị ngã ngựa, tuy cứu được mạng về nhưng chân đã gãy, trở thành người què, tiền đồ tan nát.
Cũng vì thế, a tỷ hối hận, muốn đổi lại!
Nhưng mà, dựa vào cái gì chứ?
2
"Ngươi không sợ ta vạch trần ngươi sao?" Ta lạnh lùng nói.
A tỷ khinh miệt cười: "Chẳng ai phân biệt được ngươi và ta, những người duy nhất có tiếng nói là cha mẹ, bọn họ đều sẽ giúp ta."
Đúng vậy, chỉ cần cha mẹ cắn chặt từ đầu đến cuối rằng người gả cho Hoàng đế là a tỷ, người khác còn có thể nói gì?
Hoàng đế nghi ngờ, a tỷ cũng có thể giả ngốc, hơn nữa, điều Hoàng đế quan tâm vốn chỉ là khuôn mặt này.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Cho dù ông ta phát hiện ra, cũng chẳng sao.
"Ta sẽ vào cung ngay. Ngày mai là ngày ngươi thành thân với gã què đó, ngươi với gã què sống tốt với nhau nhé."
A tỷ nói xong, xoay người thướt tha rời đi.
Ta thì bị giam trong căn phòng này, có lẽ cha mẹ bận rộn cung tiễn Quý phi nương nương, hoàn toàn quên mất ta.
Ta không ăn cơm trưa, đói thẳng đến chiều tối.
Chiều tối, mẹ đến.
Bà nhìn ta với ánh mắt có chút áy náy.
"Tiểu Hầu gia đã tàn phế, bị hầu phủ lạnh nhạt, a tỷ ngươi đi, chắc chắn không chịu được khổ này."
"Mẹ, vậy người nghĩ, ta có thể chịu được khổ này sao?" Ta không nhịn được hỏi lại.
"Từ nhỏ ngươi đã mạnh mẽ, chút khổ này không là gì." Mẹ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro