Sau Khi Tráo Đổi Với Ta, A Tỷ Hối Hận Rồi

Chương 5

Nguyên Bảo Cẩu

2025-02-28 08:23:57

"À phải rồi, dù gì ta cũng là tiểu thư Thừa tướng phủ, đám hạ nhân này toàn cho ta ăn màn thầu nguội. Ta không muốn chuyện này xảy ra lần thứ hai, nếu không, ta sẽ làm ầm ĩ cho cả thành đều biết."

Nói xong, ta đẩy xe lăn của Trần Tương ra khỏi viện.

Chẳng bao lâu sau, nghe thấy tiếng đập phá đồ đạc giận dữ từ phía sau.

8

"Nương tử thật là đanh đá." Giọng Trần Tương đầy ý trêu đùa.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Sợ rồi sao?" Ta thuận miệng nói theo: "Sợ cũng chẳng có cách nào, chàng đã cưới ta về rồi."

Trần Tương cười, ánh nắng rơi trên người hắn, như phủ một tầng hào quang.

Ta nhìn đến ngẩn người.

Gần như có thể tưởng tượng được, khi chân hắn còn tốt, chàng thiếu niên lang y phục rực rỡ cưỡi ngựa oai phong, phong thái tự tại tiêu sái biết nhường nào, uy phong lẫm liệt biết nhường nào.

Giây phút đó, ta chợt nảy ra một ý nghĩ.

Nếu có thể chữa lành chân cho Trần Tương thì tốt biết mấy.

Chỉ là, của hồi môn cha nương cho ta, tuy trông có vẻ nhiều nhưng thực ra chẳng đáng giá gì.

Ta thiếu tiền.

Ba ngày sau về thăm nhà.

Trần Tương đi cùng ta về Thừa tướng phủ.

Cha nương không thương ta.

Còn Trần Tương, đối với họ, vừa là phế tế, lại còn là nỗi nhục.

Ta và Trần Tương ngồi trong đại sảnh, đợi hồi lâu, nương mới chậm rãi đến.

Vội vàng chạm mặt một cái, rồi bà đi lo việc của mình.

Cha thậm chí còn không xuất hiện.

Ta không để tâm.

Ta không hiểu sao lòng người lại có thể thiên vị đến thế, chỉ đành quen dần.

Nếu họ đã lạnh nhạt với ta, thì ta cũng lạnh nhạt với họ.

Ta dẫn Trần Tương đến khuê phòng của mình.

Khuê phòng vẫn như cũ, chưa động đến.

Ta đem những khoản tiền dành dụm trước đây và một số trang sức có giá trị bỏ vào trong người.

"Chuyến này không đi uổng." Ta vui vẻ nói.

Trần Tương nhìn đến ngây người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Có tiền rồi, ta đi khắp nơi dò hỏi danh y.

Trời không phụ lòng người, cuối cùng ta cũng tìm được một người.

Vị đại phu kia họ Quách, hành y ở vùng Giang Nam, y thuật cao minh, nhưng vì cách làm việc không giống người thường nên tiếng tăm phân hóa thành hai cực.

Đúng lúc, ta dò la được Quách đại phu gần đây sẽ về kinh thành thăm người thân.

Biết được chỗ nghỉ chân của Quách đại phu, ta liền đến thăm.

Nào ngờ, vị đại phu này tính tình cũng kỳ quặc lắm.

"Không chữa."

Ta lấy ra một tờ ngân phiếu.

"Ta suy nghĩ đã."

Ta lại lấy ra thêm vài tờ nữa, cộng lại đủ cả nghìn lượng.

"Cũng không phải không được." Quách đại phu nhận lấy ngân phiếu.

Trong lòng ta lập tức mừng rỡ.

Quách đại phu trợn mắt, ném trả lại cả xấp ngân phiếu cho ta.

"Ngươi thật sự tưởng lão phu tham tiền sao, lão phu là không muốn dính vào sóng gió. Can thiệp chuyện người khác, khó sống lâu."

Ta cứ tưởng vị Quách đại phu này không hỏi chuyện đời, thực ra ông ấy thông suốt lắm.

Đôi chân gãy của Trần Tương, đối với nhiều người mà nói là chuyện đáng mừng.

Ví như Thái tử.

Mẫu tộc của Thái tử, cũng là tướng môn.

Trần Tương quá xuất sắc, đã được Hoàng đế để mắt đến, nếu cho thêm thời gian, trở thành đại tướng, Hoàng đế giao phó binh quyền, tất nhiên mẫu tộc của Thái tử sẽ suy yếu.

Chân của Trần Tương, không phải là không thể cứu chữa, chỉ là có người ngăn cản mà thôi.

Nghĩ đến kiếp trước, ta đã chết, hồn phách phiêu đãng đến gần Trần Tương.

Lúc đó, Trần Tương đã là đại tướng quân nắm giữ trọng quyền.

Cũng từng mời vô số danh y đến, muốn chữa trị chân của mình, cuối cùng đều nhận được cái lắc đầu.

"Nếu chữa trị sớm hơn thì tốt rồi." Các đại phu đều cảm thán, thời cơ chữa trị đã qua.

Ta không từ bỏ: "Quách đại phu, ông cứu một mình Trần Tương, có lẽ chính là cứu cả ngàn vạn người, đó là công đức lớn.

"Vậy ngươi có từng hỏi, Trần Tương có muốn được cứu không?"

Ta lập tức không nói nên lời.

Lúc này, Trần Tương quả thực không muốn được cứu.

Việc gãy chân của Trần Tương, thực ra cũng là một cách để bảo toàn tính mạng, ẩn náu chờ thời cơ đến, sẽ có thể lấy lại vinh quang ngày trước.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Tráo Đổi Với Ta, A Tỷ Hối Hận Rồi

Số ký tự: 0