Sau Khi Nhà Tôi Phá Sản, Oan Gia Bao Nuôi Tôi

Chương 10

Đang cập nhật

2025-03-19 14:17:00

19.



Lão già kia là con rể ở rể, còn người mẹ đã mất của tôi là một nghệ sĩ theo chủ nghĩa lãng mạn.



Tất nhiên, cách miêu tả như vậy chỉ là một sự tô điểm xuất phát từ lòng hiếu thảo.



Nói theo cách hiện đại, có lẽ là mê luyến não tàn, Vương Bảo Xuyến trong hào môn.



Cả đời bà đều đắm chìm trong giấc mộng đẹp giả dối mà lão già kia vẽ ra, thậm chí ngay cả doanh nghiệp gia tộc cũng đổi chủ đổi tên.



Mẹ tôi cho rằng đó đều là vật ngoài thân, chỉ cần lão già kia yêu bà là được.



Vì vậy, sau khi tiểu tam tiểu tứ mang con riêng đăng đường nhập thất, mẹ tôi vẫn mỉm cười tiếp nhận từng người một.



Bởi vì bà sợ lão già kia sẽ nói bà không đủ độ lượng, bà sợ lão già kia sẽ vì vậy mà không yêu bà.



"Anh cũng có thể cho rằng đó là do ảnh hưởng từ gia đình nguyên sinh của tôi."



Khi nói những chuyện này với Hạ Ngôn Tẫn, giọng tôi rất bình tĩnh.



Tôi mỉm cười với anh: "Hạ Ngôn Tẫn, tôi vẫn tin vào tình yêu. Nhưng thứ đó đối với tôi mà nói, không quan trọng đến thế."



"Tiết Tuyết có thể an phận làm một tiểu thư nhà giàu, rồi kết hôn thương mại với người khác, trở thành phu nhân của ai đó. Cho nên cô ta không cần phải tranh giành thứ gì, con đường của cô ta đã được trải sẵn rồi."



"Thẩm Tư Mộc cũng giống mẹ cô ta, luôn đặt hy vọng vào đàn ông. Họ là những cây tơ hồng yếu đuối, vì vậy họ đã học được cách nhẫn nhịn chịu đựng từ rất sớm."



"Nhưng tôi khác với họ."



Tôi đưa tay chạm vào dái tai nóng bừng của Hạ Ngôn Tẫn, có chút buồn cười: "Tôi có tham vọng, tôi muốn đứng trên đỉnh cao được người người ngưỡng mộ. Tôi sẽ không đặt kỳ vọng vào người khác. Người tôi có thể tin tưởng, từ đầu đến cuối chỉ có chính mình."



"Hạ Ngôn Tẫn, anh thật sự thích tôi sao?"



Câu hỏi của tôi khiến Hạ Ngôn Tẫn hoàn hồn.



Thực ra từ thái độ của Hạ Ngôn Tẫn, tôi đã sớm có được câu trả lời.



Nhưng đây không phải là điều tôi muốn.



Vì vậy, tôi không đợi Hạ Ngôn Tẫn mở miệng: "Hay nói cách khác, sau khi anh hiểu được con người thật của tôi, anh vẫn sẽ thích tôi sao?"



"Con người thật của em?"



Ánh mắt Hạ Ngôn Tẫn lại trở nên mơ hồ.



Anh theo bản năng nắm lấy tay tôi, không chịu buông ra.



Tôi mặc kệ hành động của anh, tiếp tục nói:



"Chính tôi đã khiến Thẩm gia phá sản, cũng là tôi dùng thủ đoạn cướp đi dự án vốn nên thuộc về anh. Hạ Ngôn Tẫn, tôi là một thương nhân, có thể dùng mọi thủ đoạn để leo lên."



Thực ra Thẩm gia phá sản là chuyện sớm muộn, lão già đó không giỏi kinh doanh, tập đoàn trong tay ông ta đã sớm mục ruỗng.



Dự án khu đất phía tây thành phố tuy lợi nhuận cao, nhưng rủi ro cũng rất lớn, sơ sẩy một chút là thân bại danh liệt. Với năng lực của Hạ Ngôn Tẫn, căn bản không thể nuốt trôi.



Nhưng những điều này tôi sẽ không nói.



Tôi chỉ nói sự việc theo chiều hướng xấu nhất.



Tôi quen dùng thủ đoạn, cũng quen dùng suy nghĩ xấu xa nhất để phỏng đoán suy nghĩ của mỗi người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



Tôi mong chờ câu trả lời của Hạ Ngôn Tẫn, nhưng lại không quá mong chờ.



Lực tay Hạ Ngôn Tẫn nắm lấy tay tôi dần dần yếu đi.



Điều này cũng nằm trong dự liệu của tôi, nên thực ra tôi không quá buồn.



Tôi im lặng nhìn Hạ Ngôn Tẫn, chuẩn bị đợi anh hoàn toàn buông tay tôi ra.



Nhưng giây tiếp theo, anh lại đột ngột siết chặt tay.



"Vậy em có thích tôi không?"



Tôi không biết Hạ Ngôn Tẫn làm thế nào mà chuyển sang chủ đề này, nhưng khi đối diện với đôi mắt đột nhiên sáng long lanh của người này, tôi phát hiện mình không thể nói dối.

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]



"Thích."



Vẻ vui mừng trong mắt anh càng rõ ràng hơn, khiến tôi lại không nhịn được muốn phá hủy chút vui vẻ thuần khiết này.



"Nhưng chưa đến mức không thể thiếu anh."



Khuôn mặt Hạ Ngôn Tẫn lập tức xụ xuống, nhưng tâm trạng tôi lại vui vẻ hơn không ít.



Vì vậy tôi nói với Hạ Ngôn Tẫn: "Nhưng xem như anh đã khiến tâm trạng tôi tốt lên, tôi cho phép anh hỏi tôi một câu, tôi sẽ thành thật trả lời câu hỏi đó."



Mắt Hạ Ngôn Tẫn sáng lên.



Ngay lúc tôi tưởng anh sẽ hỏi một câu hỏi mang tính thăm dò, thì người này lại trầm mặt xuống, hùng hổ nói: "Vậy rốt cuộc em và Trần Cảnh là chuyện gì!"



Tôi: "???"



Một lúc lâu sau, cuối cùng tôi vẫn không nhịn được, thành khẩn nói:



"Hạ Ngôn Tẫn, trước đây sao tôi không phát hiện ra anh là một kẻ mù quáng trong tình yêu vậy?"



20.



Trần Cảnh là một tấm khiên chắn.



Tác dụng cũng giống Hứa Bạch, dùng để chắn lão già và Thẩm Tư Thịnh.



Lão già muốn giao tập đoàn cho Thẩm Tư Thịnh và Thẩm Tư Mộc, nên ông ta không muốn tôi quá ưu tú.



Còn tình cảm của Thẩm Tư Thịnh dành cho tôi đã biến thái đến mức dị dạng, cậu ta sẽ ra tay với những người đàn ông bên cạnh tôi, không từ thủ đoạn.



Hạ Ngôn Tẫn hoàn toàn không phải đối thủ của Thẩm Tư Thịnh.



Anh thậm chí còn ngây thơ coi Thẩm Tư Thịnh là anh em tốt của mình khi Thẩm Tư Thịnh tiếp cận với mục đích rõ ràng.



Nghĩ đến đây, tôi lại không nhịn được hướng về phía đóa hoa ngây thơ trước mặt này một ánh mắt đồng tình.



Hạ Ngôn Tẫn mặt đen lại, một lúc lâu sau mới nghiến răng nói ra một chữ "Ồ".



"Nhưng không sao, dù sao em thích là tôi."



Giây tiếp theo, người này lại đắc ý vênh váo, khiến tôi không nhịn được thở dài, thật sự hoài nghi việc tôi tìm anh nói rõ tối nay có phải là một lựa chọn đúng đắn hay không.



—— Dù sao người này trông như thể hoàn toàn không để những lời tôi nói vào tai vậy.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Nhà Tôi Phá Sản, Oan Gia Bao Nuôi Tôi

Số ký tự: 0