Quay Lại Tuổi 17 Để Cứu Rỗi Chính Mình
Tỏ tình
Hwaji
2025-03-22 10:45:36
Buổi tối, lại quây quần bên bài vở. Hai mắt tôi bỗng nhoè đi, vừa viết số 5 lại thành số 8. Chắc do tôi đã quá căng thẳng, đầu óc đau điếng khó tập trung thêm nổi. Tôi men theo cầu thang, xuống dưới tìm thuốc đau đầu, cả nhà đã đi ngủ rồi. Vừa nãy mệt quá nên thiếp đi một chút, đã hơn 12 giờ đêm, tôi mới cầm vào điện thoại.
Năm cuộc gọi nhỡ từ Hoàng Hải Đăng. Gì vậy?
Tút tút. Tiếng tút liên hồi vang lên giữa đêm khuya tĩnh mịch, tim tôi cũng vô thức đập loạn theo.
"Alo." Chất giọng khàn đặc như say rượu từ đầu dây bên kia.
Tôi lo lắng: "Sao đấy? Ốm à?"
"Không. Uống chút rượu thôi. Vừa đi ăn với đội bóng."
"Lại đi với mấy ông đấy. Chưa đủ tuổi mà cứ uống linh tinh. Về nhà chưa?" Tôi không thích anh cứ uống say khướt rồi cứ lèo nhèo như thế này.
"Chưa về."
Tôi nói liên hồi cáu giận: "Đã bảo uống rượu thì phải bắt xe mà về. Có biết mấy giờ rồi không?"
Anh nín lặng. Tôi nhỏ nhẹ, khuyên nhủ: "Về thôi. Tao đặt xe cho nhé. Đọc địa chỉ đi."
"Đường 391, số nhà 23..."
Anh chưa nói xong, não tôi nảy số nhanh chóng. Không biết vì điều gì chắc chắn mà con tim mách bảo tôi bảo ra ban công ngay lúc này. Quả thật, dưới gốc cây gần cổng nhà tôi, có một tên say rượu, ngồi xổm một góc, trông như ăn trộm.
Tôi tắt máy, nhẹ nhàng mở cửa, rón rén nhẹ bẫng từng bước chân. Tiếng cửa cũ kêu ken két làm tôi giật bắn. Phải mất năm phút chật vật, tôi mới đứng được trước mặt anh.
Đăng uể oải đứng dậy, dang hai tay kéo tôi vào lòng. Tôi bất ngờ ngã thẳng vào người anh. Hai má nóng bừng, nhiệt độ cơ thể cả hai như hoà tan làm một. Tôi mạnh bạo đẩy ra: "Say quá hoá điên à?"
Đăng nhếch môi, cúi đầu dụi vào cổ tôi, nũng nịu: "Tao chóng mặt."
Tôi thấp hơn anh nhiều, chỉ đứng đến bả vai, nên anh cúi xuống phải khom lưng.
Tôi đưa tay chạm vào má anh, rồi đến trán. "Người nóng thế này. Sốt à?"
"Không. Uống rượu vào nên thế."
Tôi đẩy trán anh cho anh đứng thẳng dậy. Hai con ngươi đen láy lờ đờ, nhìn tôi đầy ám muội. Tôi ngại ngùng cúi xuống, chỉ biết lựa lời khác để xoá tan gượng gạo: "Không về nhà mà đến đây làm gì?"
"Nhớ mày."
Anh nói mà chẳng cần suy nghĩ, khiến đầu óc tôi rối bời. Những câu từ sai lệch nội dung như vậy, không nên được phát ra từ một kẻ say, vì khi đó họ như một con rối, mặc cho hoàn cảnh chi phối chính mình.
"Đúng là rượu vào làm cho người ta không biết mình đang làm gì."
Tôi giơ tay, vuốt mái của Đăng xuống như thường ngày. Hôm nay anh đặc biệt vuốt tóc, chia mái thành hai bên, bảnh trai vô cùng.
"Đừng vuốt tóc lên như này. Trông giống trapboy(1) lắm."
Đăng cười xuề xoà: "Tao thì trap(2) được ai?"
"Nhiều người lắm."
Đăng nghiêng nhẹ đầu, cúi sát xuống: "Trong đó có mày không?"
Tôi thuận nước đẩy thuyền: "Mày định trap tao à?" Mấy trò trêu đùa, tung hứng này, chúng tôi chơi quen rồi.
Đăng hơi bất ngờ với câu hỏi của tôi. Lúc sau đã lấy lại thế dẫn trước, liền ôm eo, kéo tôi lại, thì thầm: "Không trap, mà là yêu được không?"
Tôi quên không nói. Tôi chỉ quen với những trò đùa nửa vời của anh, chứ thật tâm bày tỏ thế này, lại là mới mẻ và gây sốc với tôi đấy.
Chú thích:
(1): thuật ngữ gen Z, ám chỉ những người con trai có ý định lừa gạt tình cảm, khiến đối phương mất niềm tin và đau khổ.
(2): ý nghĩa tương tự chú thích (1), nhưng ở dạng động từ.
Năm cuộc gọi nhỡ từ Hoàng Hải Đăng. Gì vậy?
Tút tút. Tiếng tút liên hồi vang lên giữa đêm khuya tĩnh mịch, tim tôi cũng vô thức đập loạn theo.
"Alo." Chất giọng khàn đặc như say rượu từ đầu dây bên kia.
Tôi lo lắng: "Sao đấy? Ốm à?"
"Không. Uống chút rượu thôi. Vừa đi ăn với đội bóng."
"Lại đi với mấy ông đấy. Chưa đủ tuổi mà cứ uống linh tinh. Về nhà chưa?" Tôi không thích anh cứ uống say khướt rồi cứ lèo nhèo như thế này.
"Chưa về."
Tôi nói liên hồi cáu giận: "Đã bảo uống rượu thì phải bắt xe mà về. Có biết mấy giờ rồi không?"
Anh nín lặng. Tôi nhỏ nhẹ, khuyên nhủ: "Về thôi. Tao đặt xe cho nhé. Đọc địa chỉ đi."
"Đường 391, số nhà 23..."
Anh chưa nói xong, não tôi nảy số nhanh chóng. Không biết vì điều gì chắc chắn mà con tim mách bảo tôi bảo ra ban công ngay lúc này. Quả thật, dưới gốc cây gần cổng nhà tôi, có một tên say rượu, ngồi xổm một góc, trông như ăn trộm.
Tôi tắt máy, nhẹ nhàng mở cửa, rón rén nhẹ bẫng từng bước chân. Tiếng cửa cũ kêu ken két làm tôi giật bắn. Phải mất năm phút chật vật, tôi mới đứng được trước mặt anh.
Đăng uể oải đứng dậy, dang hai tay kéo tôi vào lòng. Tôi bất ngờ ngã thẳng vào người anh. Hai má nóng bừng, nhiệt độ cơ thể cả hai như hoà tan làm một. Tôi mạnh bạo đẩy ra: "Say quá hoá điên à?"
Đăng nhếch môi, cúi đầu dụi vào cổ tôi, nũng nịu: "Tao chóng mặt."
Tôi thấp hơn anh nhiều, chỉ đứng đến bả vai, nên anh cúi xuống phải khom lưng.
Tôi đưa tay chạm vào má anh, rồi đến trán. "Người nóng thế này. Sốt à?"
"Không. Uống rượu vào nên thế."
Tôi đẩy trán anh cho anh đứng thẳng dậy. Hai con ngươi đen láy lờ đờ, nhìn tôi đầy ám muội. Tôi ngại ngùng cúi xuống, chỉ biết lựa lời khác để xoá tan gượng gạo: "Không về nhà mà đến đây làm gì?"
"Nhớ mày."
Anh nói mà chẳng cần suy nghĩ, khiến đầu óc tôi rối bời. Những câu từ sai lệch nội dung như vậy, không nên được phát ra từ một kẻ say, vì khi đó họ như một con rối, mặc cho hoàn cảnh chi phối chính mình.
"Đúng là rượu vào làm cho người ta không biết mình đang làm gì."
Tôi giơ tay, vuốt mái của Đăng xuống như thường ngày. Hôm nay anh đặc biệt vuốt tóc, chia mái thành hai bên, bảnh trai vô cùng.
"Đừng vuốt tóc lên như này. Trông giống trapboy(1) lắm."
Đăng cười xuề xoà: "Tao thì trap(2) được ai?"
"Nhiều người lắm."
Đăng nghiêng nhẹ đầu, cúi sát xuống: "Trong đó có mày không?"
Tôi thuận nước đẩy thuyền: "Mày định trap tao à?" Mấy trò trêu đùa, tung hứng này, chúng tôi chơi quen rồi.
Đăng hơi bất ngờ với câu hỏi của tôi. Lúc sau đã lấy lại thế dẫn trước, liền ôm eo, kéo tôi lại, thì thầm: "Không trap, mà là yêu được không?"
Tôi quên không nói. Tôi chỉ quen với những trò đùa nửa vời của anh, chứ thật tâm bày tỏ thế này, lại là mới mẻ và gây sốc với tôi đấy.
Chú thích:
(1): thuật ngữ gen Z, ám chỉ những người con trai có ý định lừa gạt tình cảm, khiến đối phương mất niềm tin và đau khổ.
(2): ý nghĩa tương tự chú thích (1), nhưng ở dạng động từ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro