Phu Quân Mang Về Một Muội Muội Trà Xanh
Chương 9
Hương Thái Đôn Đại Nga
2025-02-28 09:25:16
. . .
Tim từng chút từng chút lạnh đi, ta lặng lẽ nắm chặt tay.
Thật là đáng cười.
Kẻ hại c.h.ế.t tướng lĩnh Đại Chu không phải là Đột Quyết, mà lại là Hoàng đế nhà mình?
Nhà họ Tùng ta trung nghĩa đời đời, để bảo vệ Đại Chu không biết đã đổ bao nhiêu máu, c.h.ế.t bao nhiêu người.
Có thể nói, nửa giang sơn Đại Chu này đều là do Tùng gia ta đánh được.
Gia huấn Tùng gia còn nói, nhi lang Tùng gia, thà c.h.ế.t trận, không lùi một bước.
Bởi vì họ biết, phía sau lưng mình là bách tính Đại Chu.
Nhưng đổi lại được gì chứ?
Chỉ có sự nghi kỵ của Hoàng đế.
Ông ta lo lắng Tùng gia công cao lấn chủ, càng lo lắng ngôi vị Hoàng đế của mình như vật trang trí.
Cho nên ông ta đã thiết kế hại c.h.ế.t cha và ca ca ta, chỉ để lại mình ta là nữ nhi để khống chế cựu bộ Tùng gia.
Thật là giỏi mưu tính!
Sau khi về phòng, ta nhìn trăng bên cửa sổ trầm mặc hồi lâu.
Nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
Ta từng ngăn cản phụ tử Tùng gia, không để họ đi diệt sơn tặc chính là vì không muốn để họ c.h.ế.t dễ dàng như vậy, nhưng họ vẫn chết.
Cũng có nghĩa là, tình tiết trong kịch bản không bị thay đổi.
Nghĩ đến đây, ta vô thức run lên.
Vận mệnh của chúng ta, vô hình trung dường như đang bị một bàn tay lớn đẩy đi, bất kể ở giữa chúng ta giãy giụa thế nào, cuối cùng dường như đều sẽ chỉ về một kết quả.
Cốt truyện là thế nào nhỉ?
Cha và ca ca nữ chính c.h.ế.t trận, thanh mai trúc mã của nam chính cũng chết, lúc đó hắn ta mới chú ý đến điểm tốt của nữ chính, quay lại theo đuổi nàng, hai người tu thành chính quả.
Mà thanh mai trúc mã của nam chính.
Chính là Ôn Niệm Niệm.
13
Ta không dám tưởng tượng nếu Ôn Niệm Niệm c.h.ế.t ta có phát điên không, ta chỉ biết, nàng ấy là người đầu tiên sau khi ta đến thế giới này sẵn sàng che chở ta sau lưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phu-quan-mang-ve-mot-muoi-muoi-tra-xanh/phan-9.html.]
Ta bị bắt nạt, nàng ấy sẽ giúp ta đáp trả.
Ta không vui, nàng ấy sẽ nghĩ đủ cách để dỗ ta vui.
Ta vui mừng trong lòng, nàng ấy còn vui mừng hơn cả ta.
Sao nàng ấy có thể c.h.ế.t được?
Không biết từ khi nào, ta dường như đã không thể rời xa nàng ấy.
Ta sợ cốt truyện linh nghiệm, cũng muốn thuyết phục bản thân, có lẽ họa của Tùng gia chỉ là trùng hợp.
Cho đến ngày sinh thần của Niệm Niệm.
Ta đích thân làm cho Niệm Niệm một bát mì trường thọ, nên đi tìm nàng ấy hơi muộn một chút.
Nhưng vừa vào sân đã bị chặn lại.
Ta nhìn Phòng ma ma đứng đầu, trong lòng thầm có linh cảm không tốt.
"Phu nhân, Hầu gia và Ôn di nương đang bàn chuyện quan trọng trong phòng, ta khuyên phu nhân đừng vào làm gì, nhỡ đâu thấy điều gì không nên thấy thì không hay. Theo ta thấy, dù bình thường Ôn di nương đối xử với người tốt thế nào, trong lòng chắc chắn vẫn yêu mến Hầu gia. Ha ha ha, phu nhân mau về đi."
Nghe tiếng cười của Phòng ma ma và mấy người hầu, ta chỉ thấy buồn nôn, nhấc chân bước vào.
"Cút!"
Không ngờ Phòng ma ma vẫn không chịu buông tha, chống nạnh chắn trước mặt ta, giọng châm biếm:
"Phu nhân, ta gọi ngươi một tiếng phu nhân là nể mặt ngươi, không cho ngươi vào là mệnh lệnh của Hầu gia, lẽ nào ngươi không nghe lời Hầu gia nữa? Còn có quy củ nữa không?"
Quy củ?
Ta cười lạnh một tiếng, giơ tay tát Phòng ma ma một cái: "Quy củ chó má gì? Ta đến đây, ta chính là quy củ!"
Nói xong, ta lập tức xông vào đá tung cửa.
Vừa vào phòng, ta đã ngửi thấy mùi m.á.u tanh, còn có tiếng nấc nghẹn yếu ớt của nữ nhân.
Ta lập tức phát điên!
Trong đầu trống rỗng, ta rút d.a.o găm bên hông xông tới.
Xiêm y bị xé nát vứt trên đất.
Trên giường, trên chăn, toàn là máu.
Thân thể trắng như tuyết của Niệm Niệm đầy vết bầm tím, trên mặt còn in dấu tay, thoi thóp hấp hối.
Phía bên kia là Lạc Thần chỉ hơi xộc xệch y phục.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Đối diện với ánh mắt muốn g.i.ế.c người của ta, Lạc Thần đột nhiên tỏ ra hơi hoảng loạn.
Tim từng chút từng chút lạnh đi, ta lặng lẽ nắm chặt tay.
Thật là đáng cười.
Kẻ hại c.h.ế.t tướng lĩnh Đại Chu không phải là Đột Quyết, mà lại là Hoàng đế nhà mình?
Nhà họ Tùng ta trung nghĩa đời đời, để bảo vệ Đại Chu không biết đã đổ bao nhiêu máu, c.h.ế.t bao nhiêu người.
Có thể nói, nửa giang sơn Đại Chu này đều là do Tùng gia ta đánh được.
Gia huấn Tùng gia còn nói, nhi lang Tùng gia, thà c.h.ế.t trận, không lùi một bước.
Bởi vì họ biết, phía sau lưng mình là bách tính Đại Chu.
Nhưng đổi lại được gì chứ?
Chỉ có sự nghi kỵ của Hoàng đế.
Ông ta lo lắng Tùng gia công cao lấn chủ, càng lo lắng ngôi vị Hoàng đế của mình như vật trang trí.
Cho nên ông ta đã thiết kế hại c.h.ế.t cha và ca ca ta, chỉ để lại mình ta là nữ nhi để khống chế cựu bộ Tùng gia.
Thật là giỏi mưu tính!
Sau khi về phòng, ta nhìn trăng bên cửa sổ trầm mặc hồi lâu.
Nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
Ta từng ngăn cản phụ tử Tùng gia, không để họ đi diệt sơn tặc chính là vì không muốn để họ c.h.ế.t dễ dàng như vậy, nhưng họ vẫn chết.
Cũng có nghĩa là, tình tiết trong kịch bản không bị thay đổi.
Nghĩ đến đây, ta vô thức run lên.
Vận mệnh của chúng ta, vô hình trung dường như đang bị một bàn tay lớn đẩy đi, bất kể ở giữa chúng ta giãy giụa thế nào, cuối cùng dường như đều sẽ chỉ về một kết quả.
Cốt truyện là thế nào nhỉ?
Cha và ca ca nữ chính c.h.ế.t trận, thanh mai trúc mã của nam chính cũng chết, lúc đó hắn ta mới chú ý đến điểm tốt của nữ chính, quay lại theo đuổi nàng, hai người tu thành chính quả.
Mà thanh mai trúc mã của nam chính.
Chính là Ôn Niệm Niệm.
13
Ta không dám tưởng tượng nếu Ôn Niệm Niệm c.h.ế.t ta có phát điên không, ta chỉ biết, nàng ấy là người đầu tiên sau khi ta đến thế giới này sẵn sàng che chở ta sau lưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phu-quan-mang-ve-mot-muoi-muoi-tra-xanh/phan-9.html.]
Ta bị bắt nạt, nàng ấy sẽ giúp ta đáp trả.
Ta không vui, nàng ấy sẽ nghĩ đủ cách để dỗ ta vui.
Ta vui mừng trong lòng, nàng ấy còn vui mừng hơn cả ta.
Sao nàng ấy có thể c.h.ế.t được?
Không biết từ khi nào, ta dường như đã không thể rời xa nàng ấy.
Ta sợ cốt truyện linh nghiệm, cũng muốn thuyết phục bản thân, có lẽ họa của Tùng gia chỉ là trùng hợp.
Cho đến ngày sinh thần của Niệm Niệm.
Ta đích thân làm cho Niệm Niệm một bát mì trường thọ, nên đi tìm nàng ấy hơi muộn một chút.
Nhưng vừa vào sân đã bị chặn lại.
Ta nhìn Phòng ma ma đứng đầu, trong lòng thầm có linh cảm không tốt.
"Phu nhân, Hầu gia và Ôn di nương đang bàn chuyện quan trọng trong phòng, ta khuyên phu nhân đừng vào làm gì, nhỡ đâu thấy điều gì không nên thấy thì không hay. Theo ta thấy, dù bình thường Ôn di nương đối xử với người tốt thế nào, trong lòng chắc chắn vẫn yêu mến Hầu gia. Ha ha ha, phu nhân mau về đi."
Nghe tiếng cười của Phòng ma ma và mấy người hầu, ta chỉ thấy buồn nôn, nhấc chân bước vào.
"Cút!"
Không ngờ Phòng ma ma vẫn không chịu buông tha, chống nạnh chắn trước mặt ta, giọng châm biếm:
"Phu nhân, ta gọi ngươi một tiếng phu nhân là nể mặt ngươi, không cho ngươi vào là mệnh lệnh của Hầu gia, lẽ nào ngươi không nghe lời Hầu gia nữa? Còn có quy củ nữa không?"
Quy củ?
Ta cười lạnh một tiếng, giơ tay tát Phòng ma ma một cái: "Quy củ chó má gì? Ta đến đây, ta chính là quy củ!"
Nói xong, ta lập tức xông vào đá tung cửa.
Vừa vào phòng, ta đã ngửi thấy mùi m.á.u tanh, còn có tiếng nấc nghẹn yếu ớt của nữ nhân.
Ta lập tức phát điên!
Trong đầu trống rỗng, ta rút d.a.o găm bên hông xông tới.
Xiêm y bị xé nát vứt trên đất.
Trên giường, trên chăn, toàn là máu.
Thân thể trắng như tuyết của Niệm Niệm đầy vết bầm tím, trên mặt còn in dấu tay, thoi thóp hấp hối.
Phía bên kia là Lạc Thần chỉ hơi xộc xệch y phục.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Đối diện với ánh mắt muốn g.i.ế.c người của ta, Lạc Thần đột nhiên tỏ ra hơi hoảng loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro