Phu Quân Mang Về Một Muội Muội Trà Xanh
Chương 10
Hương Thái Đôn Đại Nga
2025-02-28 09:25:16
"Tùng Hoan, không phải như nàng nghĩ đâu, là nàng ta, là nàng ta quyến rũ ta trước. Hôm nay ta đến vốn muốn bàn chuyện hòa ly với nàng ta, trải qua thời gian dài ta mới biết, chỉ có nàng là thật lòng yêu ta, trước kia là ta sai, tin lời yêu phụ này, gần đây Hoàng thượng triệu kiến ta mấy lần, nói rõ đạo lý trong đó, ta mới tỉnh ngộ. Nhưng nàng ta không đồng ý, còn hạ độc ta, ta chống cự hết sức, mới xảy ra chuyện này. Ta biết nàng và Ôn di nương vốn thân thiết, ta cũng sợ nàng biết sự thật sẽ khó chịu nên mới bảo Phòng ma ma ngăn nàng. Tùng Hoan, nàng tin ta, ta. . ."
Sau đó hắn ta nói gì, ta đã không nghe được nữa, chỉ nói một câu "cút ra ngoài", không muốn nhìn hắn ta thêm một cái.
Hồi lâu sau, Lạc Thần không cam lòng rút lui.
Trước khi đi còn để lại một câu: "Tùng Hoan, nàng đừng tin mấy lời ma quỷ của nàng ta, nàng ta chỉ muốn ly gián tình cảm giữa chúng ta", nực cười biết bao.
14
Tình cảm?
Chúng ta có thể có tình cảm gì?
Chắc chỉ có tình cảm muốn trừ khử đối phương mới yên lòng thôi.
Nhìn mỹ nhân nằm trên giường tựa như đụng một cái là sẽ vỡ, ngay cả bước chân khi tiến đến gần, ta cũng phải thả nhẹ.
Chưa kịp chạm vào nàng ấy, Ôn Niệm Niệm đột nhiên co người lại, giọng nói tuyệt vọng uất ức:
"Tỷ tỷ, đừng chạm vào ta, ta bẩn lắm. . . Làm sao đây, ta đã không còn sạch sẽ nữa, tỷ tỷ đừng chán ghét ta, ta thật sự thật sự rất thích tỷ tỷ. . ."
Nước mắt lập tức làm đỏ hoe khóe mắt, ta cố nén nước mắt, ôm chặt Niệm Niệm.
"Không sao đâu, không sao, tỷ tỷ đến rồi. Niệm Niệm là sạch sẽ nhất, sao ta có thể chán ghét muội được. Rõ ràng, người ta thích nhất chính là muội mà."
Phải rồi.
Giây phút này, ta mới chợt hiểu, những rung động trong lòng trước đây có ý nghĩa gì.
Nàng ấy chưa từng là muội muội, bằng hữu của ta.
Mà là người ta thích.
Người ta nâng niu trong lòng bàn tay, sao có thể bị đối xử như vậy.
Người trong lòng được ta ôm chặt, nhưng hơi thở của nàng ấy càng lúc càng yếu.
Ta muốn gọi đại phu, nhưng bị Niệm Niệm kéo tay áo.
"Tỷ tỷ, ta buồn ngủ quá, đừng gọi đại phu. Thời gian cuối cùng, tỷ tỷ ở bên cạnh ta được không? Chỉ có hai chúng ta."
Ta ngừng lại, ở lại.
Giọng nàng ấy rất nhỏ, ta chỉ có thể áp sát tai mới nghe rõ lời nàng ấy nói.
Trong mơ màng, nàng ấy kể rất nhiều chuyện trước kia của chúng ta.
Chỉ là sau đó, hơi thở nàng ấy càng ngày càng yếu, ta không còn nghe rõ giọng nàng ấy nữa. Chỉ dựa vào khẩu hình, biết nàng ấy nói:
"Tỷ tỷ, tỷ có biết không? Ta thật sự. . . rất thích tỷ tỷ. . ."
"Biết, ta biết."
Người trong lòng dần dần không còn hơi thở.
Nhưng ta không muốn buông tay.
Hôm nay rõ ràng là sinh thần mười sáu tuổi của nàng ấy.
Nàng ấy còn chưa ăn mì trường thọ ta đích thân làm, ta còn muốn chúc nàng ấy sinh thần vui vẻ, nàng ấy còn chưa ước nguyện.
Đừng ngủ.
Xin muội, đừng ngủ.
15
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng Lạc Thần:
"Tùng Hoan, nàng đừng ở trong đó nữa, xui xẻo lắm, nàng. . ."
Chưa đợi hắn ta nói xong, ta đã đá tung cửa ra.
Dường như cảm nhận được sát ý trong mắt ta, Lạc Thần nheo mắt, lại nhìn d.a.o găm ta nắm chặt trong tay, đe dọa:
"Nàng muốn g.i.ế.c ta? Chậc, Tùng Hoan, đừng quên, ta là phu quân của nàng, nàng g.i.ế.c ta? Lẽ nào nàng muốn làm quả phụ sao? Hơn nữa ta là Hầu gia, quan triều đình, g.i.ế.c ta, nàng cũng không sống nổi. Nếu bây giờ nàng bỏ d.a.o xuống, ta còn có thể tha cho nàng một lần."
Tha cho ta một lần?
Nghe vậy, ta không nhịn được bật cười, rồi cất d.a.o găm đi.
Thấy thế, Lạc Thần đắc ý nhướn mày: "Không tệ, còn biết điều. Nếu nàng ngoan ngoãn hiểu chuyện, bổn Hầu về sau cũng sẽ sủng ái nàng nhiều hơn."
Nghe Lạc Thần nói, không biết vì sao, trong lòng đột nhiên lại cảm thấy hắn ta nói có lý.
Ta lắc đầu thật mạnh, nhưng cảm thấy tâm thần vẫn hơi mất kiểm soát.
Đúng lúc Lạc Thần nghĩ ta nhất định sẽ mềm lòng, ta đột nhiên nhếch môi cười.
Giây tiếp theo, Lạc Thần trợn tròn mắt.
Ta nhìn thanh kiếm đ.â.m vào tim hắn ta, trong lòng lại cảm thấy sảng khoái chưa từng có.
Cốt truyện?
Mệnh do trời định?
Ta không đấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phu-quan-mang-ve-mot-muoi-muoi-tra-xanh/phan-10.html.]
Tại sao hắn ta hại c.h.ế.t người bên cạnh ta, ta còn phải vui vẻ ở bên hắn ta?
Chỉ vì hắn ta là nam chính sao?
Nhìn ánh mắt không dám tin của hắn ta, ta từ từ tiến gần, kiếm càng lúc càng đ.â.m sâu hơn: "Ngươi tưởng ta bỏ d.a.o găm xuống là tin lời ma quỷ của ngươi sao?"
"Ta chỉ cảm thấy, đó là d.a.o găm ca ca tặng ta, mà ngươi, không xứng."
16
Từng ngụm từng ngụm m.á.u tươi trào ra từ miệng Lạc Thần, cho đến cuối cùng, hắn ta mới không cam lòng thốt ra một câu: "Không thể nào, ta rõ ràng là nam chính. . ."
Nghe vậy, ta sửng sốt.
Đột nhiên cả thế giới rơi vào tĩnh lặng, một giọng nói máy móc lạnh lẽo liên tục lặp lại bên tai:
"Cảnh báo cốt truyện sụp đổ! Cảnh báo cốt truyện sụp đổ! Phát hiện nữ chính thức tỉnh ý thức riêng, cản trở cốt truyện phát triển, thế giới này sắp sụp đổ."
Ngay sau đó, mắtta tối sầm lại, ngất đi.
(Từ đoạn này ngôi xưng của nhân vật chính sửa thành "tôi" do nvc xuyên về lại hiện đại)
Khi tỉnh lại, tôi nhìn màu trắng nhạt trước mắt, không nhịn được cử động.
Vừa động đậy, bên tai đã truyền đến tiếng ồn ào của một nhóm người.
"Tỉnh rồi! Tỉnh rồi! Hoan Hoan tỉnh rồi, đứa con gái đáng thương của mẹ, con suýt dọa c.h.ế.t mẹ rồi."
"Con nhóc thối, con có biết ba ngày con hôn mê suýt làm ba lo c.h.ế.t không."
"Tỉnh là tốt rồi, tỉnh là tốt rồi, em còn nhận ra anh trai không vậy?"
Tôi nhìn những người quen thuộc bên cạnh.
Tôi đây là, đã trở về?
Trong khoảng thời gian ngất đi, tôi mới biết, sau khi làm việc quá sức dẫn tới đột tử, tôi đáng lẽ phải chết.
Chính là Ôn Niệm Niệm đã ràng buộc với hệ thống, khiến tôi rơi vào thế giới trong sách, tôi chỉ có thể sống lại nếu thay đổi được kết cục của cốt truyện, nếu trong quá trình đó bị cốt truyện đồng hóa, sẽ không bao giờ tỉnh lại.
Ôn Niệm Niệm lấy bản thân làm đại giới, cũng tiến vào thế giới trong sách giúp tôi cùng thay đổi tuyến truyện, nếu thất bại, cô ấy cũng sẽ chết.
Mà Ôn Niệm Niệm, là em gái hàng xóm của tôi.
Chúng tôi cùng nhau lớn lên từ nhỏ, chỉ cách nhau ba tuổi.
Cô ấy đối xử với tôi rất tốt.
Cô ấy biết tôi thích đu dây, vì vậy đã dựng xích đu trong sân cho tôi. Chúng tôi sẽ cùng nằm trên xích đu ngắm sao, ngắm trăng vào ban đêm.
Cô ấy biết tôi bận rộn thường quên ăn cơm, luôn đặt sẵn một phần cháo nóng cho tôi.
Cô ấy còn biết tôi thích gì, thích ăn gì.
Cô ấy biết tất cả về tôi.
Không ai hiểu tôi hơn cô ấy.
Tôi cũng hiểu cô ấy như vậy.
Tôi luôn xem cô ấy như em gái của mình mà chăm sóc.
Nhưng sau trải nghiệm xuyên sách này, tôi mới hiểu câu nói của Niệm Niệm khi say rượu: "Có phải chị luôn xem em như em gái không? Nhưng em không muốn làm em gái của chị. . ." là có ý gì.
Nghĩ đến đây, ta bất chấp ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cầm điện thoại chạy ra khỏi bệnh viện.
Cô ấy không tiếc tất cả lao về phía tôi như vậy, sao tôi có thể như kẻ nhát gan trốn trong góc tối mãi?
Trong giây lát, trong đầu tôi chỉ còn hình bóng cô ấy.
Sau khi vội vã trở về nhà thuê, vừa vào hành lang, tôi đã thấy một bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc đang ngồi xổm trước cửa nhà tôi.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Nghe tiếng bước chân, cô ấy theo bản năng quay đầu lại.
Giây phút đó, trong mắt cô ấy tràn đầy vui mừng. Tiếp theo, cô ấy nháy mắt đáng yêu với tôi: "Làm sao đây? Bây giờ em vô gia cư rồi, chị có muốn thu nhận em không nào?"
Ta khẽ cười, khóe mắt lại chua xót: "Được."
"Đã nói rồi, thu nhận cả đời."
Hết
-------------------------------------------------------------------------
Dưới đây là phần giới thiệu của bộ truyện
Ta Thành Toàn Cho Vị Sư Huynh Thích Cảm Hóa Yêu Nữ đã đăng tải full trên Mọt Truyện, nếu như các bạn hứng thú có thể ấn vào tên truyện để đọc nhé!
Ngưu Lang trong thôn đã cưới một tiên nữ về làm tức phụ.
Đám nam nhân trong thôn đều đỏ mắt lên vì ghen tị.
Trượng phu ta càng ngày càng đánh đập ta dữ dội hơn, chê ta thô tục và xấu xí.
Sau khi bị đánh gãy xương lần nữa, ta tìm đến gặp Chức Nữ đang bị giam cầm nói:
"Ta sẽ giúp ngươi trở về thiên đình, ngươi dạy ta tu tiên, ta nguyện g.i.ế.c trượng phu để chứng đạo."
Theo dõi sốp tại page: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để đón đọc những bộ truyện hấp dẫn. Nếu thấy hay hãy cho sốp một like và một lượt theo dõi nhé!
Sau đó hắn ta nói gì, ta đã không nghe được nữa, chỉ nói một câu "cút ra ngoài", không muốn nhìn hắn ta thêm một cái.
Hồi lâu sau, Lạc Thần không cam lòng rút lui.
Trước khi đi còn để lại một câu: "Tùng Hoan, nàng đừng tin mấy lời ma quỷ của nàng ta, nàng ta chỉ muốn ly gián tình cảm giữa chúng ta", nực cười biết bao.
14
Tình cảm?
Chúng ta có thể có tình cảm gì?
Chắc chỉ có tình cảm muốn trừ khử đối phương mới yên lòng thôi.
Nhìn mỹ nhân nằm trên giường tựa như đụng một cái là sẽ vỡ, ngay cả bước chân khi tiến đến gần, ta cũng phải thả nhẹ.
Chưa kịp chạm vào nàng ấy, Ôn Niệm Niệm đột nhiên co người lại, giọng nói tuyệt vọng uất ức:
"Tỷ tỷ, đừng chạm vào ta, ta bẩn lắm. . . Làm sao đây, ta đã không còn sạch sẽ nữa, tỷ tỷ đừng chán ghét ta, ta thật sự thật sự rất thích tỷ tỷ. . ."
Nước mắt lập tức làm đỏ hoe khóe mắt, ta cố nén nước mắt, ôm chặt Niệm Niệm.
"Không sao đâu, không sao, tỷ tỷ đến rồi. Niệm Niệm là sạch sẽ nhất, sao ta có thể chán ghét muội được. Rõ ràng, người ta thích nhất chính là muội mà."
Phải rồi.
Giây phút này, ta mới chợt hiểu, những rung động trong lòng trước đây có ý nghĩa gì.
Nàng ấy chưa từng là muội muội, bằng hữu của ta.
Mà là người ta thích.
Người ta nâng niu trong lòng bàn tay, sao có thể bị đối xử như vậy.
Người trong lòng được ta ôm chặt, nhưng hơi thở của nàng ấy càng lúc càng yếu.
Ta muốn gọi đại phu, nhưng bị Niệm Niệm kéo tay áo.
"Tỷ tỷ, ta buồn ngủ quá, đừng gọi đại phu. Thời gian cuối cùng, tỷ tỷ ở bên cạnh ta được không? Chỉ có hai chúng ta."
Ta ngừng lại, ở lại.
Giọng nàng ấy rất nhỏ, ta chỉ có thể áp sát tai mới nghe rõ lời nàng ấy nói.
Trong mơ màng, nàng ấy kể rất nhiều chuyện trước kia của chúng ta.
Chỉ là sau đó, hơi thở nàng ấy càng ngày càng yếu, ta không còn nghe rõ giọng nàng ấy nữa. Chỉ dựa vào khẩu hình, biết nàng ấy nói:
"Tỷ tỷ, tỷ có biết không? Ta thật sự. . . rất thích tỷ tỷ. . ."
"Biết, ta biết."
Người trong lòng dần dần không còn hơi thở.
Nhưng ta không muốn buông tay.
Hôm nay rõ ràng là sinh thần mười sáu tuổi của nàng ấy.
Nàng ấy còn chưa ăn mì trường thọ ta đích thân làm, ta còn muốn chúc nàng ấy sinh thần vui vẻ, nàng ấy còn chưa ước nguyện.
Đừng ngủ.
Xin muội, đừng ngủ.
15
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng Lạc Thần:
"Tùng Hoan, nàng đừng ở trong đó nữa, xui xẻo lắm, nàng. . ."
Chưa đợi hắn ta nói xong, ta đã đá tung cửa ra.
Dường như cảm nhận được sát ý trong mắt ta, Lạc Thần nheo mắt, lại nhìn d.a.o găm ta nắm chặt trong tay, đe dọa:
"Nàng muốn g.i.ế.c ta? Chậc, Tùng Hoan, đừng quên, ta là phu quân của nàng, nàng g.i.ế.c ta? Lẽ nào nàng muốn làm quả phụ sao? Hơn nữa ta là Hầu gia, quan triều đình, g.i.ế.c ta, nàng cũng không sống nổi. Nếu bây giờ nàng bỏ d.a.o xuống, ta còn có thể tha cho nàng một lần."
Tha cho ta một lần?
Nghe vậy, ta không nhịn được bật cười, rồi cất d.a.o găm đi.
Thấy thế, Lạc Thần đắc ý nhướn mày: "Không tệ, còn biết điều. Nếu nàng ngoan ngoãn hiểu chuyện, bổn Hầu về sau cũng sẽ sủng ái nàng nhiều hơn."
Nghe Lạc Thần nói, không biết vì sao, trong lòng đột nhiên lại cảm thấy hắn ta nói có lý.
Ta lắc đầu thật mạnh, nhưng cảm thấy tâm thần vẫn hơi mất kiểm soát.
Đúng lúc Lạc Thần nghĩ ta nhất định sẽ mềm lòng, ta đột nhiên nhếch môi cười.
Giây tiếp theo, Lạc Thần trợn tròn mắt.
Ta nhìn thanh kiếm đ.â.m vào tim hắn ta, trong lòng lại cảm thấy sảng khoái chưa từng có.
Cốt truyện?
Mệnh do trời định?
Ta không đấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phu-quan-mang-ve-mot-muoi-muoi-tra-xanh/phan-10.html.]
Tại sao hắn ta hại c.h.ế.t người bên cạnh ta, ta còn phải vui vẻ ở bên hắn ta?
Chỉ vì hắn ta là nam chính sao?
Nhìn ánh mắt không dám tin của hắn ta, ta từ từ tiến gần, kiếm càng lúc càng đ.â.m sâu hơn: "Ngươi tưởng ta bỏ d.a.o găm xuống là tin lời ma quỷ của ngươi sao?"
"Ta chỉ cảm thấy, đó là d.a.o găm ca ca tặng ta, mà ngươi, không xứng."
16
Từng ngụm từng ngụm m.á.u tươi trào ra từ miệng Lạc Thần, cho đến cuối cùng, hắn ta mới không cam lòng thốt ra một câu: "Không thể nào, ta rõ ràng là nam chính. . ."
Nghe vậy, ta sửng sốt.
Đột nhiên cả thế giới rơi vào tĩnh lặng, một giọng nói máy móc lạnh lẽo liên tục lặp lại bên tai:
"Cảnh báo cốt truyện sụp đổ! Cảnh báo cốt truyện sụp đổ! Phát hiện nữ chính thức tỉnh ý thức riêng, cản trở cốt truyện phát triển, thế giới này sắp sụp đổ."
Ngay sau đó, mắtta tối sầm lại, ngất đi.
(Từ đoạn này ngôi xưng của nhân vật chính sửa thành "tôi" do nvc xuyên về lại hiện đại)
Khi tỉnh lại, tôi nhìn màu trắng nhạt trước mắt, không nhịn được cử động.
Vừa động đậy, bên tai đã truyền đến tiếng ồn ào của một nhóm người.
"Tỉnh rồi! Tỉnh rồi! Hoan Hoan tỉnh rồi, đứa con gái đáng thương của mẹ, con suýt dọa c.h.ế.t mẹ rồi."
"Con nhóc thối, con có biết ba ngày con hôn mê suýt làm ba lo c.h.ế.t không."
"Tỉnh là tốt rồi, tỉnh là tốt rồi, em còn nhận ra anh trai không vậy?"
Tôi nhìn những người quen thuộc bên cạnh.
Tôi đây là, đã trở về?
Trong khoảng thời gian ngất đi, tôi mới biết, sau khi làm việc quá sức dẫn tới đột tử, tôi đáng lẽ phải chết.
Chính là Ôn Niệm Niệm đã ràng buộc với hệ thống, khiến tôi rơi vào thế giới trong sách, tôi chỉ có thể sống lại nếu thay đổi được kết cục của cốt truyện, nếu trong quá trình đó bị cốt truyện đồng hóa, sẽ không bao giờ tỉnh lại.
Ôn Niệm Niệm lấy bản thân làm đại giới, cũng tiến vào thế giới trong sách giúp tôi cùng thay đổi tuyến truyện, nếu thất bại, cô ấy cũng sẽ chết.
Mà Ôn Niệm Niệm, là em gái hàng xóm của tôi.
Chúng tôi cùng nhau lớn lên từ nhỏ, chỉ cách nhau ba tuổi.
Cô ấy đối xử với tôi rất tốt.
Cô ấy biết tôi thích đu dây, vì vậy đã dựng xích đu trong sân cho tôi. Chúng tôi sẽ cùng nằm trên xích đu ngắm sao, ngắm trăng vào ban đêm.
Cô ấy biết tôi bận rộn thường quên ăn cơm, luôn đặt sẵn một phần cháo nóng cho tôi.
Cô ấy còn biết tôi thích gì, thích ăn gì.
Cô ấy biết tất cả về tôi.
Không ai hiểu tôi hơn cô ấy.
Tôi cũng hiểu cô ấy như vậy.
Tôi luôn xem cô ấy như em gái của mình mà chăm sóc.
Nhưng sau trải nghiệm xuyên sách này, tôi mới hiểu câu nói của Niệm Niệm khi say rượu: "Có phải chị luôn xem em như em gái không? Nhưng em không muốn làm em gái của chị. . ." là có ý gì.
Nghĩ đến đây, ta bất chấp ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cầm điện thoại chạy ra khỏi bệnh viện.
Cô ấy không tiếc tất cả lao về phía tôi như vậy, sao tôi có thể như kẻ nhát gan trốn trong góc tối mãi?
Trong giây lát, trong đầu tôi chỉ còn hình bóng cô ấy.
Sau khi vội vã trở về nhà thuê, vừa vào hành lang, tôi đã thấy một bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc đang ngồi xổm trước cửa nhà tôi.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Nghe tiếng bước chân, cô ấy theo bản năng quay đầu lại.
Giây phút đó, trong mắt cô ấy tràn đầy vui mừng. Tiếp theo, cô ấy nháy mắt đáng yêu với tôi: "Làm sao đây? Bây giờ em vô gia cư rồi, chị có muốn thu nhận em không nào?"
Ta khẽ cười, khóe mắt lại chua xót: "Được."
"Đã nói rồi, thu nhận cả đời."
Hết
-------------------------------------------------------------------------
Dưới đây là phần giới thiệu của bộ truyện
Ta Thành Toàn Cho Vị Sư Huynh Thích Cảm Hóa Yêu Nữ đã đăng tải full trên Mọt Truyện, nếu như các bạn hứng thú có thể ấn vào tên truyện để đọc nhé!
Ngưu Lang trong thôn đã cưới một tiên nữ về làm tức phụ.
Đám nam nhân trong thôn đều đỏ mắt lên vì ghen tị.
Trượng phu ta càng ngày càng đánh đập ta dữ dội hơn, chê ta thô tục và xấu xí.
Sau khi bị đánh gãy xương lần nữa, ta tìm đến gặp Chức Nữ đang bị giam cầm nói:
"Ta sẽ giúp ngươi trở về thiên đình, ngươi dạy ta tu tiên, ta nguyện g.i.ế.c trượng phu để chứng đạo."
Theo dõi sốp tại page: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để đón đọc những bộ truyện hấp dẫn. Nếu thấy hay hãy cho sốp một like và một lượt theo dõi nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro