Phu Quân Mang Về Một Muội Muội Trà Xanh

Chương 8

Hương Thái Đôn Đại Nga

2025-02-28 09:25:16

Cuộc sống tốt đẹp như vậy lặp đi lặp lại từng ngày một.

Lâu đến mức ta đã chìm đắm trong đó.

Khi biên cương truyền đến tin chiến sự, ta vẫn còn đang nghĩ xem đêm giao thừa tướng phủ sẽ chuẩn bị cỗ tất niên như thế nào.

Cuối cùng bữa cơm đó vẫn không ăn được.

Đột Quyết đột kích, Đại Chu liên tiếp mất ba thành.

Hoàng đế lập tức hạ chỉ lệnh cho cha và ca cancủa ta ra trận.

Trận chiến này kéo dài hơn một tháng, thắng trong gang tấc, nhưng cha và ca ca của ta không thể trở về nữa.

Vong hồn của họ mãi mãi ở lại nơi biên cương của Đại Chu, c.h.ế.t để bảo vệ dân chúng Đại Chu.

Những người trở về đều nói cha và ca ca ta anh dũng thiện chiến, ngay cả trong giây phút cuối cùng cũng không chịu mở cổng thành để Đột Quyết xâm phạm thêm một tấc đất.

Mẹ ta vốn dĩ quanh năm đau yếu liệt giường, nghe tin dữ này, lập tức không chịu nổi, cũng đi theo.

Rõ ràng là ngày đoàn viên cả nhà, chỉ trong một đêm, nhà ta chỉ còn lại mình ta.

Ta một mình đứng trong sân tướng phủ.

Đột nhiên cảm thấy yên tĩnh đến đáng sợ.

Lúc này, bên tai đột nhiên vang lên giọng nam nhân: "Tùng muội muội, đây là vật hiếm có mà lúc còn sống A Lãng lấy được ở biên cương, vốn định tự mình mang về cho muội, nhưng hiện giờ huynh ấy không thể về được nữa, chỉ đành để ta thay huynh ấy trao cho muội."

"Ca ca của muội thật sự rất nhớ muội, cho đến khi c.h.ế.t vẫn còn nói, con nhóc này, bình thường bảo gọi ta là ca ca không chịu gọi, bây giờ không gọi được nữa rồi phải không?"

"Huynh ấy còn nói, huynh ấy c.h.ế.t rồi, cha cũng c.h.ế.t rồi, từ nay không còn ai che chở cho muội muội nữa, bảo ta nhất định phải chăm sóc tốt cho muội."

Ta theo tiếng nói quay đầu lại, lại thấy Ngụy Tướng quân đỏ hoe mắt.

Hắn với ca ca ta thân thiết nhất, nghĩ đến lúc này chắc cũng đau lòng lắm, vậy mà vẫn phải chạy đến an ủi ta.

Ta nhận lấy vật đó, phát hiện là một chiếc đoản kiếm hình xương cá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phu-quan-mang-ve-mot-muoi-muoi-tra-xanh/phan-8.html.]

Trông xấu xí, nhưng cũng hợp với thẩm mỹ của huynh ấy.

Đến thế giới này, ta luôn chỉ xem mình là người ngoài cuộc, những người thân này là người thân của nữ chính, những người bạn đó cũng là bạn của nữ chính.

Tuy ta chiếm lấy thân thể của nữ chính, nhưng cũng giúp người nhà của nàng ấy tránh được tai họa.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ta tưởng rằng bất kể chuyện gì xảy ra ta đều sẽ không có cảm giác gì, nhưng lúc này, nỗi đau xé lòng đó lại chân thực đến vậy.

Ta đang diễn kịch, nhưng họ lại thật lòng thật dạ bảo vệ ta.

Không biết từ khi nào, ta đã là người trong kịch.

Nước mắt theo gò má rơi xuống đoản kiếm, ta cuối cùng không nhịn được khóc thành tiếng: "Ca. . . ca ca."

"Ca ca về được không, muội muội nhớ ca lắm."

"Muội muội không còn nhà nữa, các người về đi được không. . ."

12

Ta một mình ngồi trong sân không biết khóc bao lâu, không biết Ngụy Tướng quân rời đi lúc nào.

Trong lúc hoảng hốt, ta cảm thấy trên người chợt nặng.

Ngẩng mắt nhìn lên, mới phát hiện không biết từ khi nào Ôn Niệm Niệm đã đứng sau lưng ta, nắm lấy áo choàng trên người, ta không nhịn được ôm lấy người trước mắt.

"Niệm Niệm, ta không còn nhà nữa, ta không còn nhà nữa."

Hồi lâu, Ôn Niệm Niệm mới lên tiếng, giọng điệu nghiêm túc chưa từng có: "Có mà, tỷ tỷ có nhà, sau này có ta ở đâu, đó chính là nhà của chúng ta."

Ta không chịu nổi sự quạnh quẽ của tướng phủ, lập tức theo Ôn Niệm Niệm về Hầu phủ.

Chỉ là khi đi ngang qua thư phòng của Lạc Thần, đột nhiên nghe thấy bên trong có người nói:

"Lần này Lạc Hầu gia làm việc rất đắc lực, thánh thượng rất vui mừng, phần thưởng nhất định sẽ không thiếu Hầu gia đâu."

"Công công nói gì vậy, vì thánh thượng làm việc, vốn là bổn phận của ta là bề tôi, huống chi, nhà họ Tùng nắm giữ binh quyền, có dã tâm như sói, đương nhiên không thể giữ lại. Còn về đám cựu hạ bộ đi theo Tùng tướng quân, cũng xin công công về tâu với thánh thượng yên tâm, người thừa kế duy nhất của tướng phủ là phu nhân của ta, tương lai bọn họ cũng chỉ có thể dần dần quy thuận ta, quy thuận ta không phải là quy thuận thánh thượng sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phu Quân Mang Về Một Muội Muội Trà Xanh

Số ký tự: 0