Phải Cẩn Thận Trong Truyện Tổng Tài

Chương 9

Nha Sơn Thập Tứ

2025-03-30 12:16:19

Hắn đóng sầm cửa xe. Tôi nhìn chiếc điện thoại trong tay, cảm thấy vô cùng hài lòng— tôi vừa mới "mượn" được nó từ người Thẩm Văn Dục.

 

Hôm nay mưa rất lớn, Thẩm Văn Dục không thể đặt xe được. Tôi cũng chẳng thèm quan tâm, để hắn tự đi về.

 

Bà nội đi du lịch Florence, nhưng bị kẹt lại do dịch bệnh. Thật ra cũng tốt, nếu không, về nhà chắc bà sẽ tức đến phát bệnh.

 

Vì tập đoàn Thẩm Thị bây giờ đã thuộc về Kỳ Vinh.

 

Nghe nói hắn đi lên từ vị trí nhân viên thấp nhất, từng bước một khẳng định thực lực, giúp nhiều công ty đang hấp hối sống lại. Thậm chí có tin đồn rằng, hắn chính là con riêng của cha Thẩm Văn Dục.

 

Thẩm Văn Dục đã nhiều tháng liền chẳng thèm ngó ngàng đến công ty, tạo cơ hội để Kỳ Vinh chen chân vào.

 

Khi tôi biết Thẩm gia sắp phá sản, Kỳ Vinh đã dọn vào biệt thự nhà họ Thẩm. Hắn ngồi vắt chân, nhếch môi cười nhìn tôi:

 

"Chị không ngờ tới đúng không?"

 

Tôi nhàn nhạt đáp:

 

"Thật ra, tôi đoán trước rồi."

 

Kỳ Vinh: "……"

 

"Dù gì máy nghe lén của cậu đặt rõ ràng như vậy, tôi không phát hiện mới lạ."

 

Phải, hắn đã gắn thiết bị nghe lén vào vòng cổ mà hắn tặng cho chú dê nhỏ.

 

🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟

Chắc là muốn nghe tôi tiết lộ bí mật kinh doanh gì đó.

 

Buồn cười c.h.ế.t đi được. Tôi là một thiên kim tiểu thư n.g.ự.c to ngốc nghếch, chỉ có cha xử lý công ty, làm gì có bí mật thương mại nào để lộ chứ?

 

Có vẻ Kỳ Vinh không ngờ tôi lại thông minh như vậy. Hắn ngừng một lát, rồi hỏi:

 

"Vậy chị có biết ai đứng sau vụ bắt cóc lần trước không?"

 

"Chắc là Tống Từ chứ gì."

 

Kỳ Vinh trầm mặc. Tôi tiếp tục:

 

"Cô ta quá bình tĩnh, cứ như biết chắc bọn bắt cóc sẽ không làm gì mình. Chắc chỉ là muốn thử xem Thẩm Văn Dục có thích tôi không thôi."

 

Không cần thử cũng biết. Nếu Thẩm Văn Dục thực sự thích tôi, tôi có thể không nhận ra sao?

 

Kỳ Vinh nghe vậy, ném một tấm thẻ xuống trước mặt tôi.

 

"Chị à, một ngàn vạn hay Thẩm Văn Dục, chọn một đi."

 

Buồn cười c.h.ế.t mất. Câu hỏi này mà cũng cần suy nghĩ sao? Tôi mà chần chừ một giây thì chẳng khác nào thiếu tôn trọng số tiền này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

"Tôi chọn một ngàn vạn."

 

Sau khi ký đơn ly hôn, Thẩm Văn Dục bị đuổi ra khỏi biệt thự nhà họ Thẩm. Nhưng hắn chẳng hề hoảng loạn, vẫn bình thản đứng trên đường hút thuốc.

 

Thấy tôi, hắn cười nhạt:

 

"Em với Chu Trì bên nhau rồi?"

 

Tôi im lặng.

 

Hắn dụi tắt điếu thuốc, cười mà ánh mắt lộ vẻ thê lương:

 

"Vương Miểu, em lúc nào cũng có cái kiểu hờ hững đó. Nếu bây giờ tôi theo đuổi em, chúng ta còn cơ hội không?"

 

Tôi suýt nữa bật cười:

 

"6."

 

Thẩm Văn Dục không giận, bước lên, cởi khăn quàng cổ của mình rồi cưỡng ép quấn lên cổ tôi.

 

"Vương Miểu, nếu tôi nói tôi vừa mới nhận ra tôi thích em, em tin không?"

 

Tôi lập tức định giơ ngón giữa lên, nhưng vừa giơ một nửa thì hắn đã nhanh tay ấn xuống.

 

Có lẽ hắn cũng cảm thấy lời mình nói thật buồn cười, nên đổi câu hỏi khác:

 

"Nếu tôi và Chu Trì đánh nhau, em giúp ai?"

 

"Chu Trì."

 

Thẩm Văn Dục cười cay đắng:

 

"Không ngờ Chu Trì lại quan trọng với em đến vậy. Thế nếu tôi đánh với người khác thì sao?"

 

"Người khác."

 

Thẩm Văn Dục: "........."

 

Nhưng sự thật chứng minh, người không thể vui mừng quá sớm.

 

Công ty của Kỳ Vinh còn chưa ổn định, Thẩm Văn Dục đã giành lại nó.

 

Ngay từ khi Kỳ Vinh xuất hiện bên cạnh tôi, hắn đã nhận ra thân phận của đối phương.

 

Hắn liên thủ với các cổ đông, lừa Kỳ Vinh, chỉ chuyển nhượng một công ty rỗng vỏ cho hắn, đồng thời tìm ra được những kẻ có ý đồ xấu trong nội bộ.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phải Cẩn Thận Trong Truyện Tổng Tài

Số ký tự: 0