Phải Cẩn Thận Trong Truyện Tổng Tài

Chương 10

Nha Sơn Thập Tứ

2025-03-30 12:16:19

Thẩm Văn Dục luôn là kẻ rất có thủ đoạn. Hắn xưa nay vẫn vậy.

 

Chỉ là… làm ơn đừng dùng ánh mắt chân thành và thâm tình đó để nhìn tôi. Thật là ghê tởm.

 

Lúc trước, Kỳ Vinh cho tôi một ngàn vạn để tôi rời xa Thẩm Văn Dục.

 

Bây giờ, Thẩm Văn Dục lại đưa tôi hai ngàn vạn, chỉ để tôi tiếp tục làm Thẩm phu nhân.

 

Tôi phất tay: "Bà đây không thèm."

 

Ở dưới tòa nhà tập đoàn Thẩm Thị, tôi gặp Kỳ Vinh bị đuổi ra khỏi.

 

Hắn cười cợt, ra vẻ thoải mái: "Thật không ngờ."

 

Tôi im lặng.

 

Kỳ Vinh nhướng mày, vẻ mặt khó tin: "Sao thế? Đừng nói là chị lại đoán trước rồi nhé?"

 

Tôi thành thật gật đầu:

 

"Thật ra, Thẩm Văn Dục luôn biết cậu là con riêng của Thẩm gia. Lần trước, hắn bảo tôi đưa cậu mang về nhà đó."

 

Kỳ Vinh: "……"

 

Thẩm Văn Dục say rượu, nửa đêm nhắn tin cho tôi.

🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟

 

"Chúng ta quay lại đi."

 

Tôi nhanh chóng trả lời hai chữ: "Ở đâu?"

 

"Dưới lầu nhà em. Xuống ôm tôi một cái."

 

Tôi bật cười: "Tôi chuyển cho anh hai đồng qua Alipay, quét xe đạp công cộng mà về đi."

-----

Chu Trì thực sự rất dịu dàng.

 

Lúc tôi thi bằng lái, anh ấy nhẹ giọng an ủi tôi: "Đừng căng thẳng, từ từ thôi."

 

Không giống Thẩm Văn Dục.

 

Năm trước, khi tôi thi sát hạch, không biết đạp phanh lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Hắn lập tức mỉa móc: "Đúng, đúng, đúng! Đâm c.h.ế.t hắn đi!"

 

 

Tôi kết hôn với Chu Trì, sống một cuộc đời thực sự hạnh phúc.

 

Đã lâu rồi tôi không còn nghe tin tức của Thẩm Văn Dục.

 

Có người nói hắn ra nước ngoài. Có người bảo hắn đã chết.

 

Nhưng chẳng ai từng gặp lại hắn nữa.

 

Vậy, tôi thực sự hết hy vọng với Thẩm Văn Dục là khi nào?

 

Là ngày hôm đó, khi Tống Từ bị chú dê nhỏ của tôi húc ngã.

 

Hắn bước vào phòng tôi với vẻ mặt khinh miệt, nhìn tôi như thể đang nhìn một thứ gì đó bẩn thỉu.

 

"Vương Miểu, chẳng lẽ cô cố ý sai con súc sinh kia húc Tống Từ, chỉ để thu hút sự chú ý của tôi? Thật đê tiện. Cô và con súc sinh đó, quả nhiên giống nhau."

 

…Hắn gọi dê nhỏ của tôi là súc sinh.

 

Thẩm Văn Dục có lẽ đã quên.

 

Năm đó, trường học rộ lên trào lưu làm lông nỉ hình dê.

 

Tôi đã thức trắng ba đêm, chỉ để chọc một con dê nhỏ tặng hắn.

 

Nhưng khi tôi đưa nó cho hắn, hắn chẳng thèm nhìn, chỉ tiện tay treo lên cặp, nhíu mày ghét bỏ: "Con heo này xấu quá."

 

Tôi tức giận đạp hắn một cái: "Đây là dê nhỏ của tôi. Sau này tôi muốn nuôi một con dê trắng, chúng ta cùng nhau chăm sóc nó."

 

Thẩm Văn Dục kéo dài giọng "Ồ~", rồi cười lạnh: "Vậy cậu nhớ chọn con nào thông minh một chút, có thể tự kiếm ăn, tiện thể chăm sóc cả cậu luôn."

 

Bây giờ nghĩ lại vẫn thấy đau lòng.

 

Nhưng tôi đã có Chu Trì.

 

Tôi sẽ mãi mãi trung thành với tình yêu dành cho anh ấy.

 

Và mãi mãi không bao giờ tha thứ cho Thẩm Văn Dục.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phải Cẩn Thận Trong Truyện Tổng Tài

Số ký tự: 0