Phải Cẩn Thận Trong Truyện Tổng Tài

Chương 11

Nha Sơn Thập Tứ

2025-03-30 12:16:19

 

Vương Miểu từng hỏi tôi một câu hỏi cực kỳ buồn cười.

 

Cô ấy nói: “Chẳng lẽ, khi tôi ưu tú làm nền như vậy, anh chưa từng d.a.o động và lựa chọn yêu tôi sao?”

 

Cô ấy lúc nào cũng rất tự luyến, khiến tôi nghe xong chỉ biết cạn lời.

 

Thực ra, lý do tôi thích Tống Từ chính là vì có Vương Miểu làm nền.

 

Hôm đó, khi tôi đến trại trẻ mồ côi để phát quà từ thiện, liếc mắt một cái, tôi đã nhìn thấy Tống Từ giữa đám trẻ con.

 

Cô ấy mặc một chiếc váy trắng đã giặt đến cũ sờn, nhưng lại nở một nụ cười dịu dàng.

 

Cô cúi xuống xoa đầu một cậu bé, sau đó đưa cho cậu một món đồ chơi bằng bông.

 

Đúng lúc đó, xe của Vương Miểu cũng đến. Khi cô ấy nhảy xuống xe, bùn b.ắ.n lên làm bẩn đôi giày da của cô.

 

Thế là cô buột miệng thốt lên: “ Ôi trời, sao lại có bùn thế này?”

 

Chính nhờ sự tiểu thư, yếu đuối của Vương Miểu mà tôi càng trân trọng sự kiên cường, mạnh mẽ và dũng cảm của Tống Từ.

 

Từ nhỏ, tôi đã muốn cưới một người kiên cường độc lập , chứ không phải kiểu người như Vương Miểu—ăn cua thì phải có người bóc vỏ, ra đường không biết phương hướng, nếu tôi không nhắc thì chắc chắn sẽ quên thắt dây an toàn.

 

Mỗi lần cô ấy đi đâu, tôi đều phải gọi điện cho tài xế nhắc: “Nhớ kiểm tra xem phu nhân đã thắt dây an toàn chưa.”

 

Mỗi lần cô ấy ra ngoài, tôi đều nơm nớp lo lắng, sợ rằng cô ấy và tài xế cùng đi mà cuối cùng chỉ có tài xế trở về.

 

Vương Miểu trước giờ luôn xem lời tôi nói như gió thoảng bên tai, cho đến khi cô ấy bị bắt cóc. Ngay cả khi đó, cô ấy vẫn cố chấp cãi rằng mình không hề đi lung tung.

 

Khi nhận được cuộc gọi của cô ấy, tôi cảm thấy tức quá mức.

 

Tôi đâu chỉ muốn nói chỉ lấy 4 triệu để chuộc Tống Từ, khi bọn bắt cóc hỏi tôi có tin chúng sẽ đ.â.m Vương Miểu một nhát không, tôi thực sự muốn nói:

 

“Tôi không tin, trừ khi các người làm thật cho tôi xem.”

 

Nhưng tôi lại sợ chúng thật sự ra tay với cô ấy, nên đành nuốt lại những lời đó.

 

Chỉ là, Vương Miểu đã học hư mất rồi—bị bắt cóc mà còn lôi theo Tống Từ.

 

Khi Tống Từ tố cáo rằng chính Vương Miểu đã sai người bắt cóc cô ấy, tôi thực sự nghĩ rằng mình nghe nhầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Vương Miểu trước giờ nhát gan, sợ phiền phức, hành vi này làm tôi cảm giác cây nhà mình mọc oai rồi.

 

Thế nên tôi nói:

 

“Cô tốt nhất nên cầu nguyện chuyện này không liên quan gì đến cô.”

 

Bằng không, cứ chờ xem tôi đánh m.ô.n.g cô thế nào.

 

Thật ra có một số chuyện tôi cố tình không muốn nghĩ đến, chẳng hạn như tại sao tôi luôn miệng nói yêu Tống Từ nhưng lại cố chấp cưới Vương Miểu.

 

Tại sao khi Tống Từ chăm sóc tôi lúc tôi bệnh, tôi lại để bà nội hiểu lầm rằng công lao ấy thuộc về Vương Miểu?

 

Tôi cố tình không nghĩ đến những điều đó.

 

Một phần vì quan hệ giữa chúng tôi lúc ấy rất căng thẳng, suy nghĩ cũng chẳng ích gì.

 

Một phần vì Tống Từ bị bệnh bạch cầu, thời gian sống không còn nhiều, tôi không muốn kích thích cô ấy.

 

Sau khi Tống Từ qua đời, tôi sẽ sống bình yên bên Miểu Miểu.

 

Miểu Miểu sẽ là cô gái hạnh phúc nhất thế gian.

 

Vậy tôi nhận ra mình yêu cô ấy từ khi nào?

 

Có lẽ là vào một buổi sáng nọ, khi Miểu Miểu đột nhiên nổi hứng muốn nấu bữa sáng.

🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟

 

Kết quả là cô ấy chiên bò bít tết quá lửa đến mức cứng như đá, nhai không nổi.

 

Tôi lập tức ném nĩa xuống, tuyên bố mình không ăn bò bít tết chín tới 120%.

 

Miểu Miểu châm chọc đáp lại:

 

“Tôi cũng thế, tôi chỉ ăn bò bít tết chín 0.000001%, giống như khi tia nắng đầu tiên của buổi sáng chiếu lên con bò, tôi sẽ chạy đến cắn nó một miếng.”

 

Lúc ấy, tôi chợt nhận ra—

 

Cô gái trước mặt mình thật đáng yêu.

 

Mà cô gái ấy lại chính là vợ tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phải Cẩn Thận Trong Truyện Tổng Tài

Số ký tự: 0