Nhan Sắc Khuynh Thành, Độc Nhất Vô Nhị

Chương 11

Trần Trần

2025-03-10 08:00:20

16

 

Một tháng sau, tôi lại nhận được cuộc gọi từ Thẩm Chi Dật.

 

Anh ta hẹn tôi đến quán trà.

 

"Nhan Nhan, anh và Tống Y Nhân đã ly hôn rồi."

 

Tôi thong thả rót trà:

 

"Anh hẹn tôi ra đây, chỉ để nói chuyện này sao?"

 

Giọng anh ta có chút vội vàng:

 

"Người trong lòng anh, từ trước đến giờ vẫn luôn là em."

 

"Nhan Nhan, em có thể cho anh một cơ hội nữa không? Chúng ta bắt đầu lại từ đầu, được không?"

 

Tôi ngước mắt lên, chậm rãi hỏi:

 

"Anh thực sự yêu tôi?"

 

Anh ta cười khổ:

 

"Chỉ khi mất đi em, anh mới nhận ra rằng, từ đầu đến cuối, anh chỉ yêu mỗi mình em."

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

"Anh từng nghĩ một người như Tống Y Nhân mới phù hợp với anh, nhưng anh đã sai."

 

"Nhan Nhan, chỉ có em và anh mới là xứng đôi nhất. Nếu chúng ta ở bên nhau, chúng ta có thể cùng đứng trên đỉnh cao."

 

Tôi bật cười.

 

Thực sự bị lời nói của anh ta làm cho buồn cười.

 

"Tôi có thể tự mình đứng trên đỉnh cao. Vậy thì, tại sao tôi phải cùng anh đứng trên đó?"

 

Thẩm Chi Dật sững sờ.

 

Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt xa lạ:

 

"Nhan Nhan, em…"

 

Tôi lười tiếp tục diễn trò với anh ta.

 

Dù sao thì anh ta cũng đã ly hôn với Tống Y Nhân, cha tôi cũng đã đuổi mẹ con cô ta ra khỏi nhà.

 

Bây giờ, anh ta đối với tôi mà nói, đã không còn giá trị gì nữa.

 

Tôi nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói:

 

"A Dật, chúng ta đã từng ở bên nhau nhiều năm. Anh biết mà, tôi có một chút… sợ bẩn."

 

Tôi mỉm cười, khẽ nhíu mày, lắc đầu:

 

"Anh à… bẩn rồi."

 

Sắc mặt anh ta lập tức thay đổi.

 

Chỉ trong tích tắc, anh ta đã nhìn thấu tất cả.

 

"Em… Em vẫn luôn lợi dụng anh sao?"

 

Tôi mỉm cười:

 

"Sao có thể gọi là lợi dụng chứ? Chúng ta đâu phải đã ký hợp đồng rồi sao?"

 

Anh ta đột ngột đứng bật dậy:

 

"Em có biết hợp đồng đó khiến công ty của anh tổn thất bao nhiêu tiền không?"

 

"Giờ đây, hợp tác với Carter thất bại, các lãnh đạo cấp cao trong công ty đều cực kỳ bất mãn với anh…"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nhưng rất nhanh, anh ta thu lại vẻ giận dữ, gượng cười nói:

 

"Nhan Nhan, anh biết em hận anh. Em muốn trả thù anh thế nào cũng được."

 

"Nhưng công việc là công việc. Em giúp anh liên hệ với Carter đi. Anh sẽ chia cho em 50% lợi nhuận."

 

Tôi không nói gì, chỉ nhấp một ngụm trà, nhìn anh ta đầy ý vị.

 

Đúng lúc này, cửa phòng trà bị đẩy ra.

 

Một bóng dáng cao lớn, vững chãi bước vào.

 

Ánh mắt tôi vẫn dán chặt lên mặt Thẩm Chi Dật, mỉm cười nhẹ nhàng:

 

"Xin lỗi, nhưng thời gian của anh… đã hết rồi."

 

Sắc mặt Thẩm Chi Dật cứng đờ.

 

Anh ta quay đầu, nhìn người vừa bước vào.

 

—Thẩm Kính Thừa.

 

Đứa con riêng của nhà họ Thẩm.

 

Sắc mặt Thẩm Chi Dật trắng bệch.

 

Anh ta lắp bắp:

 

"Hai người… Hai người đã hợp tác với nhau từ trước sao? Hai người đã lén lút qua lại từ lâu rồi đúng không?"

 

Giọng anh ta run rẩy, đầy kích động.

 

Tôi chưa bao giờ thấy anh ta trông chật vật đến vậy.

 

Trái lại, Thẩm Kính Thừa lại cực kỳ tao nhã, phong thái hơn hẳn một người thừa kế chính thống.

 

Anh ta mỉm cười, giọng nói trầm ổn, lịch sự:

 

"Anh trai, phó tổng giám đốc Tống đã nói rồi, thời gian của anh đã hết. Giờ là lúc của tôi."

 

Anh ta khẽ phất tay, ra hiệu về phía cửa.

 

"Tôi và phó tổng giám đốc Tống có chuyện quan trọng cần bàn. Mời anh rời đi."

 

17

 

Thẩm Chi Dật rời đi.

 

Thẩm Kính Thừa lấy ra một bản hợp đồng, đặt lên bàn:

 

"Ký đi."

 

Tôi cầm lấy, không do dự mà ký tên.

 

Trước đây, khi hợp tác với Thẩm Chi Dật, tôi đã ép giá xuống mức thấp nhất, khiến anh ta bị các lãnh đạo cấp cao trong Tập đoàn Thẩm thị bất mãn.

 

Giờ đây, tôi lại ký một hợp đồng khác với giá cao cho Thẩm Kính Thừa.

 

Rốt cuộc, ai có thể mang lại lợi ích lớn hơn cho Tập đoàn Thẩm thị, những kẻ thực dụng trong giới kinh doanh đương nhiên sẽ biết phải chọn ai.

 

Tôi cũng giới thiệu Carter tiên sinh cho Thẩm Kính Thừa.

 

Tối hôm đạt được thỏa thuận hợp tác, Thẩm Kính Thừa bao trọn nhà hàng sang trọng bậc nhất thành phố.

 

Anh ta nâng ly, mỉm cười với tôi:

 

"Hợp tác vui vẻ."

 

Tôi cũng nâng ly, nhàn nhạt đáp:

 

"Hợp tác vui vẻ."

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhan Sắc Khuynh Thành, Độc Nhất Vô Nhị

Số ký tự: 0