Nhan Sắc Khuynh Thành, Độc Nhất Vô Nhị

Chương 10

Trần Trần

2025-03-10 08:00:20

Tôi nhìn thẳng vào bà ta, giọng nghẹn ngào:

 

"Dì à, con đã muốn nói điều này từ lâu rồi. Nếu năm đó không phải vì dì, thì mẹ con cũng sẽ không chết."

 

"Dì vốn là kẻ thứ ba, bây giờ còn dạy con gái mình làm kẻ thứ ba… cũng không sao. Nhưng ít nhất cũng nên dạy cô ta một chút bản lĩnh đi chứ?"

 

"Bây giờ cô ta chỉ biết tiêu tiền, y hệt dì, chẳng giúp ích được gì cho A Dật. Anh ta đương nhiên sẽ chán ghét cô ta."

 

Tào Lệ Hà tức đến tái mặt, gào lên:

 

"Sao có thể trách hết lên đầu ta được?"

 

"Con tiện nhân này, cô nói ai là kẻ thứ ba?"

 

"Rõ ràng là mẹ cô…"

 

"ĐỦ RỒI!"

 

Cha tôi gầm lên, cắt ngang lời bà ta.

 

Tôi ngước lên, đôi mắt ngập nước:

 

"Xem ra, dì ấy không thể chấp nhận sự tồn tại của con. Ba yên tâm, con sẽ không làm khó ba đâu. Con sẽ thu dọn đồ đạc, dọn ra ngoài ngay lập tức."

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Nói xong, tôi xoay người, giả vờ định đi lên lầu.

 

"ĐỨNG LẠI!"

 

Vào giây phút mấu chốt, cha tôi cuối cùng cũng thể hiện khí thế của chủ gia đình:

 

"Nhan Nhan, con là đại tiểu thư của nhà này. Đây là nhà của con, không ai có tư cách đuổi con đi!"

 

Ánh mắt ông ta lạnh lùng quét qua mẹ con Tào Lệ Hà:

 

"Tôi cho hai người một cơ hội cuối cùng. Nếu Thẩm Chi Dật mất đi tư cách thừa kế, thì hai người cũng cút ra khỏi nhà này cho tôi!"

 

Mẹ con họ không dám hé răng.

 

Về phòng, tôi nhắn tin cho Thẩm Chi Dật:

 

【A Dật, thật sự xin lỗi. Tôi đã cố gắng hết sức, nhưng Carter tiên sinh đã nói rõ là không muốn hợp tác với anh.】

 

【Tôi không có ý đ.â.m bị thóc chọc bị gạo, nhưng anh cũng nên quản lý Y Nhân chặt hơn. Một dự án quan trọng như vậy mà cô ấy cũng có thể phá hỏng. Nếu còn lần nữa, tôi thì không sao, nhưng tình hình hiện tại của anh…】

 

Phải châm thêm dầu vào lửa mới được.

 

15

 

Tối hôm đó, Tống Y Nhân bị tài xế nhà họ Thẩm đón về.

 

Sáng hôm sau, tôi vừa xuống lầu đã nghe thấy tiếng cô ta khóc lóc thảm thiết chạy vào nhà:

 

"Mẹ ơi! A Dật muốn ly hôn với con! Con thực sự không biết phải làm sao nữa!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi đứng lại trên cầu thang.

 

Tào Lệ Hà vừa dỗ dành cô ta, vừa trừng mắt nhìn tôi đầy oán hận.

 

Tôi bước xuống, nở nụ cười vô tội:

 

"Sao lại thế được? Không phải em rể đã từng nói rằng anh ấy yêu em nhất sao? Sao mới ba năm mà đã đòi ly hôn rồi?"

 

"Y Nhân, chẳng phải em tự nhận là giỏi giữ chân đàn ông nhất sao? Sao lần này lại không linh nghiệm?"

 

"Dì à, có phải những chiêu trò của dì không còn tác dụng nữa rồi không?"

 

"Không thể nào đâu, dì giỏi quyến rũ đàn ông nhất cơ mà…"

 

"Mày là đồ tiện nhân!"

 

Tào Lệ Hà hét lên chói tai, đẩy Tống Y Nhân sang một bên, giơ tay định tát tôi.

 

Tôi nhếch môi cười khẩy, vừa liếc mắt đã thấy cha tôi đứng sau lưng bà ta.

 

Ngay lập tức, tôi đỏ hoe mắt, giọng nghẹn ngào:

 

"Dì à, Thẩm Chi Dật muốn ly hôn với Y Nhân là vì cô ấy khiến anh ấy mất đi cơ hội hợp tác với Tập đoàn Carter. Chuyện này liên quan gì đến con chứ?"

 

"Có mẹ thì tốt thật đấy. Có chỗ dựa, có người bảo vệ. Dì định ép con phải rời khỏi nhà này sao?"

 

"Được thôi, con thực sự không thể ở lại đây nữa rồi."

 

"Nhan Nhan, con yên tâm! Ba sẽ làm chủ cho con!"

 

Quả nhiên, cha tôi nghe thấy tôi đòi dọn đi liền hoảng hốt.

 

Ông ta sải bước đến trước mặt Tào Lệ Hà, giáng cho bà ta một cái tát mạnh đến mức bà ta ngã nhào xuống đất.

 

"Hai người, cút ngay khỏi đây!"

 

Sau đó, ông ta gọi bảo vệ đến, trực tiếp lôi mẹ con họ ra khỏi nhà.

 

Tôi đã điều tra từ trước. Những năm qua, cha tôi chưa từng chia cho hai mẹ con họ bất kỳ tài sản nào.

 

Ngay cả tài sản trong tay tôi, tất cả đều là do mẹ để lại.

 

Muốn moi được thứ gì đó từ cha tôi, còn khó hơn lên trời.

 

3% cổ phần kia, ông ta cũng chỉ miễn cưỡng cho tôi để lợi dụng tôi kiếm tiền mà thôi.

 

Còn về Thẩm Chi Dật? Anh ta càng không thể để lại gì cho Tống Y Nhân.

 

Ngay từ đầu, nhà họ Thẩm đã không chấp nhận một đứa con gái của kẻ thứ ba bước chân vào cửa.

 

Nói cho cùng, cha tôi và Thẩm Chi Dật đúng là cùng một loại người.

 

Họ chẳng yêu ai cả, họ chỉ yêu chính mình.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhan Sắc Khuynh Thành, Độc Nhất Vô Nhị

Số ký tự: 0