Mê muội vì nhan...
Thanh Qua Vị Thử Phiến Đích Hồi Đáp
2025-03-21 21:45:36
{23}
Ta học theo Tinh Tinh, mất ba ngày, bị kim đ.â.m mấy lần, mới làm ra được một cái bùa hộ mệnh coi như được.
Mẫu thân làm mấy thứ này đẹp như vậy, sao ta làm lại khó khăn thế này?
"Xong rồi!" Tinh Tinh giơ cái bùa hộ mệnh nàng làm lên xem, lại nhìn cái của ta, "Tiểu thư làm thật đáng yêu!"
Thực ra chỉ là thêu một bông hoa nhỏ, còn có biểu tự của Khương Tự.
Đứa nhỏ Tinh Tinh này, sao cứ nhắm mắt khen vậy.
{24}
Không lâu sau, Khương Tự đến nhà bái kiến.
Lúc đó ta đang ngủ nướng.
Tinh Tinh vội vàng chạy đến gõ cửa.
"Tiểu thư, Tứ vương gia đến rồi!"
Mắt ta mở to.
Bỗng nhiên ngồi bật dậy trên giường.
Sau đó toàn thân lại mất sức nằm trở lại.
Buồn ngủ quá.
Một lát nữa rồi nói.
Tiểu Bạch của Khôi Mao
{25}
Ta bị Tinh Tinh kéo dậy rửa mặt thay y phục.
Sao sáng sớm đã đến, Khương Tự không ngủ sao.
"Vừa rồi ta lén nhìn ở ngoài đại sảnh, vậy mà lại là nam nhân mấy hôm trước làm vô lễ với tiểu thư!" Tinh Tinh nói, "Hắn quả nhiên là kẻ trăng hoa!"
Ta có chút buồn cười, lắc đầu.
"Ta biết hắn đẹp trai, nhưng tiểu thư không thể bị sắc đẹp làm mờ mắt! Đây chính là chuyện đại sự liên quan đến hạnh phúc cả đời của người!" Giọng điệu của Tinh Tinh chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Vậy được rồi.
Ta bị sắc đẹp làm mờ mắt.
{26}
Khi ta vội vàng đến đại sảnh, Khương Tự đang cung kính trò chuyện với phụ thân, cũng không biết là đang nói chuyện gì.
Đại ca ngồi bên cạnh, lặng lẽ đánh giá Khương Tự.
Biểu cảm của mẫu thân thì rất dễ nhìn ra.
Bà rất hài lòng.
Ta đoán chắc là cũng vì khuôn mặt này của Khương Tự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Năm đó nếu không phải vì phụ thân đẹp trai, người theo đuổi bà khắp kinh thành, bà cũng sẽ không chọn phụ thân.
{27}
Ta vừa bước vào đại sảnh, Khương Tự liền quay đầu nhìn ta, ánh mắt như bừng sáng.
Đại ca nhìn ta với ánh mắt có chút kỳ lạ.
"Giờ này, vậy mà dậy được?"
Ta trừng mắt nhìn huynh ấy.
"Vị này, chính là tiểu nữ nhà ta." Phụ thân nói.
Khương Tự đứng dậy, hành lễ với ta.
Những lễ nghi này.
Phiền phức quá!
Ta nắm lấy cánh tay Khương Tự, ra hiệu với bọn họ, dẫn hắn về viện của mình.
"Con cũng... quá vội vàng rồi, còn ra thể thống gì nữa!"
Ta nghe thấy phụ thân nói ở đằng sau.
"Thôi nào, năm đó ta gả cho chàng, cũng đâu thấy chàng giữ lễ nghĩa gì."
Đây là giọng của mẫu thân.
Phụ thân không nói nữa.
Có thể tưởng tượng ra biểu cảm cam chịu của ông.
Hi hi.
{28}
Tinh Tinh thấy ta không nói hai lời liền dẫn người về, mắt tròn xoe.
Ta bảo nàng đừng hầu hạ bên cạnh.
"Sao được!" Tinh Tinh nói, "Lỡ như có chuyện gì!"
Ta lắc đầu, bảo nàng đi pha cho ta ấm trà.
Nàng ba bước ngoảnh lại một lần, mãi mới rời đi.
Bây giờ, trong viện chỉ còn lại ta và Khương Tự.
Ta quay người lại, hắn nhướng mày nhìn ta.
"Nghẹn c.h.ế.t ta rồi..." Ta thở phào nhẹ nhõm.
"Tại sao lại giấu?" Hắn hỏi ta.
"Ba lời hai tiếng, không nói rõ được." Ta nói.
Ta học theo Tinh Tinh, mất ba ngày, bị kim đ.â.m mấy lần, mới làm ra được một cái bùa hộ mệnh coi như được.
Mẫu thân làm mấy thứ này đẹp như vậy, sao ta làm lại khó khăn thế này?
"Xong rồi!" Tinh Tinh giơ cái bùa hộ mệnh nàng làm lên xem, lại nhìn cái của ta, "Tiểu thư làm thật đáng yêu!"
Thực ra chỉ là thêu một bông hoa nhỏ, còn có biểu tự của Khương Tự.
Đứa nhỏ Tinh Tinh này, sao cứ nhắm mắt khen vậy.
{24}
Không lâu sau, Khương Tự đến nhà bái kiến.
Lúc đó ta đang ngủ nướng.
Tinh Tinh vội vàng chạy đến gõ cửa.
"Tiểu thư, Tứ vương gia đến rồi!"
Mắt ta mở to.
Bỗng nhiên ngồi bật dậy trên giường.
Sau đó toàn thân lại mất sức nằm trở lại.
Buồn ngủ quá.
Một lát nữa rồi nói.
Tiểu Bạch của Khôi Mao
{25}
Ta bị Tinh Tinh kéo dậy rửa mặt thay y phục.
Sao sáng sớm đã đến, Khương Tự không ngủ sao.
"Vừa rồi ta lén nhìn ở ngoài đại sảnh, vậy mà lại là nam nhân mấy hôm trước làm vô lễ với tiểu thư!" Tinh Tinh nói, "Hắn quả nhiên là kẻ trăng hoa!"
Ta có chút buồn cười, lắc đầu.
"Ta biết hắn đẹp trai, nhưng tiểu thư không thể bị sắc đẹp làm mờ mắt! Đây chính là chuyện đại sự liên quan đến hạnh phúc cả đời của người!" Giọng điệu của Tinh Tinh chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Vậy được rồi.
Ta bị sắc đẹp làm mờ mắt.
{26}
Khi ta vội vàng đến đại sảnh, Khương Tự đang cung kính trò chuyện với phụ thân, cũng không biết là đang nói chuyện gì.
Đại ca ngồi bên cạnh, lặng lẽ đánh giá Khương Tự.
Biểu cảm của mẫu thân thì rất dễ nhìn ra.
Bà rất hài lòng.
Ta đoán chắc là cũng vì khuôn mặt này của Khương Tự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Năm đó nếu không phải vì phụ thân đẹp trai, người theo đuổi bà khắp kinh thành, bà cũng sẽ không chọn phụ thân.
{27}
Ta vừa bước vào đại sảnh, Khương Tự liền quay đầu nhìn ta, ánh mắt như bừng sáng.
Đại ca nhìn ta với ánh mắt có chút kỳ lạ.
"Giờ này, vậy mà dậy được?"
Ta trừng mắt nhìn huynh ấy.
"Vị này, chính là tiểu nữ nhà ta." Phụ thân nói.
Khương Tự đứng dậy, hành lễ với ta.
Những lễ nghi này.
Phiền phức quá!
Ta nắm lấy cánh tay Khương Tự, ra hiệu với bọn họ, dẫn hắn về viện của mình.
"Con cũng... quá vội vàng rồi, còn ra thể thống gì nữa!"
Ta nghe thấy phụ thân nói ở đằng sau.
"Thôi nào, năm đó ta gả cho chàng, cũng đâu thấy chàng giữ lễ nghĩa gì."
Đây là giọng của mẫu thân.
Phụ thân không nói nữa.
Có thể tưởng tượng ra biểu cảm cam chịu của ông.
Hi hi.
{28}
Tinh Tinh thấy ta không nói hai lời liền dẫn người về, mắt tròn xoe.
Ta bảo nàng đừng hầu hạ bên cạnh.
"Sao được!" Tinh Tinh nói, "Lỡ như có chuyện gì!"
Ta lắc đầu, bảo nàng đi pha cho ta ấm trà.
Nàng ba bước ngoảnh lại một lần, mãi mới rời đi.
Bây giờ, trong viện chỉ còn lại ta và Khương Tự.
Ta quay người lại, hắn nhướng mày nhìn ta.
"Nghẹn c.h.ế.t ta rồi..." Ta thở phào nhẹ nhõm.
"Tại sao lại giấu?" Hắn hỏi ta.
"Ba lời hai tiếng, không nói rõ được." Ta nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro