Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước
Thật thê thảm c...
Vị Tiểu Hề
2025-03-24 09:52:16
Chỉ thấy, Sơn Hải vốn đang chiến đấu, hiện giờ thân thể bay lên không trung.
Lực lượng mạnh mẽ từ trong thân thể hắn nhanh chóng phát ra, xói mòn nhanh vô cùng, rót vào bên trong tinh bàn.
Mà giờ phút này, n.g.ự.c của hắn giống như bị xé rách, năng lượng bị hút một cách mãnh liệt, vết nứt càng ngày càng lớn, nhìn cũng thấy người hắn sắp xé thành nhiều mảnh.
Đúng là hơi đáng sợ một chút!
Thấy một màn này, tất cả những người vốn đang đánh nhau với hắn, còn có những người vây xem khi thấy địa cung bị tổn hại, tất cả đều sợ đến mức lui về phía sau rất xa, chỉ sợ giây tiếp theo hắn sẽ nổ tung mà vạ lây đến bọn họ.
Đó là Hóa Thần đấy, nhỡ may nổ tung, không biết sẽ tạo nên hậu quả gì.
Thấy Sơn Hải không thể chịu đựng nổi, mà Diệp Linh Lang mới chỉ bắt đầu điều khiển tinh bàn thôi.
Nói cách khác, lực lượng của Sơn Hải không thể nào chịu đựng nổi việc tạo ra thông đạo đến Tiên giới, trước khi hoàn thành thao tác hắn sẽ bị rút cạn năng lượng, cơ thể nứt nẻ mà chết.
Quả nhiên, tu tiên không có lối tắt.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Người tu tiên nhiều như vậy, người phi thăng đều là lông phượng sừng lân, một người phải bỏ ra vô số thời gian và sức lực, phải bỏ ra cái giá vô cùng lớn mới có thể phi thăng lên Tiên giới, làm sao có thể tùy tùy tiện tiện mà mở một cái thông đạo để đi qua?
Có lẽ có một ngày lực lượng của nàng cũng đủ để có thể hoàn thành thao tác kia, nhưng thật sự chờ đến ngày đó thì có lẽ nàng đã sớm phi thăng rồi.
Hắn cũng không thể c.h.ế.t được, nơi này chỉ có mỗi mình hắn là Hóa Thần, chỉ hắn có năng lực mở ra pháp bảo này, nếu hắn không ở đây thì tất cả yêu quái đều không trở về được.
Những người khác thì không nói, ít nhất thì lươn điện đại ca là vô tội đúng không?
Diệp Linh Lang cúi đầu nhìn về phía tiểu hắc xà.
“Ngươi đã sớm biết kết quả này đúng không?”
“Ừ!”
“Vậy mà ngươi còn bảo ta thử xem?”
“Ngươi muốn biết thì thử thôi. Ngươi muốn mạnh lên thì ngươi đi lang bạt. Ngươi muốn làm gì thì đi làm cái đó, nếu chỉ bởi vì ta đã biết kết quả mà cái gì ngươi cũng không đi làm, mất đi niềm vui cuộc sống, ngươi sẽ không vui vẻ nữa.”
Diệp Linh Lang ngẩn ra, đúng nhỉ!
Cho dù là chuyện gì thì xuất sắc nhất chính là quá trình, nàng không thể bởi vì biết kết quả mà bỏ qua quá trình trải qua, như vậy thật sự không thú vị nữa.
“Ta không muốn vì ta tồn tại mà thay đổi bất cứ quyết định gì của ngươi, ngươi nên tiếp tục làm chính bản thân mình. Hơn nữa, ta cũng không tốt hơn ngươi được bao nhiêu, ta quên đi quá nhiều việc, quên đi chẳng khác nào không biết, không biết chừng ta còn không bằng ngươi nữa, chúng ta bên tám lạng bên nửa cân đi.”
Nghe được lời này, Diệp Linh Lang không nhịn được mà cười.
“Ai tám lạng nửa cân với ngươi? Ngươi sắp sửa đến chính mình mấy cân mấy lượng cũng không biết hay sao? Hay là để khi nào ta tìm cho ngươi một danh hiệu để gọi nhé!”
“Đang lúc quan trọng, không nói chuyện phiếm nữa!”
Nói xong thì nó xoay đầu đi không nói nữa.
Được rồi được rồi, Diệp Linh Lang thu hồi ý cười, một lần nữa chú ý đến tình hình trước mắt.
Kết quả nàng muốn biết giờ đã biết rồi, nghiệm chứng đã có thể kết thúc.
Trong nháy mắt Diệp Linh Lang đóng cửa tinh bàn lại, thân thể của Sơn Hải nhanh chóng rơi xuống dưới, “Uỳnh” một tiếng, giống như diều dứt dây mà rơi xuống mặt đất.
Thật thê thảm cho một hóa thần, thật sự thê thảm.
Sơn Hải rơi xuống mặt đất, hắn tức giận đến nỗi cả người đều phát run, vì sao hắn lại xui xẻo đến nỗi gặp phải loại nhóc con như thế này?
Hắn không nên chủ quan mà cho rằng không ai có thể điều khiển được tinh bàn, không ai có thể hiểu rõ nó, chỉ vì tiết kiệm lực lượng mà luôn mở ra không đóng lại để mang theo.
Nhưng ai mà nghĩ được chứ!
Đồ vật mà ngay cả một Hóa Thần như hắn còn không chơi được, đồ vật mà một đại năng đỉnh tầng ở Yêu giới sắp sửa phi thăng giao cho hắn, thế mà lại bị một Trúc Cơ hiểu rõ ràng.
Ngoại trừ tu vi thấp kém nàng không thể tự mình khởi động tinh bàn, tất cả những cái khác nàng đều hiểu rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Trong khoảnh khắc đó Sơn Hải rất muốn khóc, vô cùng muốn khóc.
Lúc này muốn đánh vỡ cục diện bế tắc này hắn chỉ có một biện pháp.
Sơn Hải hít sâu một hơi, vọt về phía Diệp Linh Lang.
Thấy hắn lần nữa muốn công kích Diệp Linh Lang,những người khác cũng hoảng hốt, nhanh chóng chạy tới trước mặt Diệp Linh Lang, thay nàng ngăn cản công kích của Sơn Hải, nhưng mà bỗng nhiên hắn thay đổi phương hướng vội chạy đi.
“Không tốt! Hắn muốn bỏ chạy!”
Diệp Linh Lang nhanh chóng phản ứng, nhắc nhở những người khác mau chặn hắn lại.
Nàng nhìn thấu ý đồ của Sơn Hải, hắn không có cách nào tới tinh bàn để cắt đứt liên hệ cùng tinh bàn, vậy thì hắn đi xa, đi càng xa ảnh hưởng càng nhỏ, để không chết, trước tiên trốn rồi thì đã sao.
“Cản ta ư? Cũng không nhìn lại bản thân các ngươi là gì!”
Sơn Hải tức giận mà vận chuyển linh lực, chuẩn bị đánh bay những người đó, đầu tiên lấy ra để lập uy là lươn điện ở gần hắn nhất, tên ngu ngốc từ Yêu giới tìm hắn để trả thù.
Nhưng mà một luồng linh lực của hắn đánh qua, lươn điện dễ như trở bàn tay mà tránh né.
Không chỉ có tránh né, luông linh lực kia đánh tới trên người đám tiểu yêu đang vây xem phía sau cũng bị thương một đống, lại không có một tên nào bị chấn nát tại chỗ.
Tình huống này, đừng nói là Sơn Hải, ngay cả những người khác đều kinh sợ, đặc biệt là lươn điện hoàn toàn không thể dự đoán trước được là mình có thể tránh né.
“A, tu vi của Sơn Hải bị giảm rồi! Hiện tại chỉ còn Nguyên Anh!”
Lời này vừa thốt lên, toàn trường đều ồ lên chen lẫn tiếng kinh hô.
Hắn nguyên bản đi đâu cũng đều tự tin kiêu ngạo là dựa vào một thân tu vi Hóa Thần kỳ.
Tuy rằng tu vi này là nhờ người khác tặng cho hắn, nhưng cũng là Hóa Thần!
Hiện giờ, nháy mắt quay lại Nguyên Anh, hơn nữa còn bị trọng thương, ở đây có quá nhiều người có thể xử lý hắn.
Trong lòng hắn hoảng hốt, nhanh chạy trốn thôi. Hắn vừa chạy, lươn điện, Thẩm Ly Huyền và Ninh Minh Thành đều dán bùa vôi vàng đuổi theo.
Thấy tình hình đã có thể khống chế được rồi, Diệp Linh Lang vội thu lại Thái Tử, Chiêu Tài, và cả Béo Đầu nữa.
Trước khi bị nhét vào nhẫn, âm thanh kích động của Béo Đầu vang lên trong tai nàng.
“Đừng đừng đừng, đừng nhốt ta! Ta vẫn muốn hóng chuyện! Này! Này!”
Sơn Hải hiện giờ chỉ còn là Nguyên Anh kỳ bị bọn họ dễ như trở bàn tay mà ngăn cản, hắn tức giận đến nỗi cả người phát run.
“Được, được, nếu các ngươi bức ta đến mức này, vậy thì đừng có trách ta cá c.h.ế.t lưới rách!”
Sơn Hải hít sâu một hơi, điều động lực lượng toàn thân.
“Không tốt! Hắn muốn tự bạo đó! Ngăn hắn lại! Nếu hắn c.h.ế.t rồi thì không ai có thể khởi động cái tinh bàn này đâu! Đến lúc đó tất cả các ngươi đều không thể quay về!”
Diệp Linh Lang vừa kêu lên, lươn điện muốn điên tại chỗ.
Hắn nhanh chóng biến trở về chân thân, cái đuôi vung lên, trực tiếp quấn quanh người Sơn Hải, giây tiếp theo toàn lực phóng điện.
Thanh âm roẹt roẹt truyền điến, điện của hắn tản mát ra ánh sáng chói mắt, khiến cho Sơn Hải bị điện giật tê người, khiến cho tất cả lực lượng mà hắn ngưng tụ được đều quay trở lại.
Lúc này, Thẩm Ly Huyền cùng Ninh Minh Thành cũng vội vàng sông lên trợ giúp, cùng nhau khống chế Sơn Hải.
Diệp Linh Lang thừa cơ hội này nhanh chóng một lần nữa điều khiển tinh bàn, lợi dụng lực lượng còn sót lại trên người Sơn Hải, miễn cưỡng mở ra thông đạo giữa Tu Tiên giới và Yêu giới.
“Phụt!”
Sơn Hải phun ra một ngụm máu.
“Thất thần cái gì? Hắn không chịu được bao lâu, nhanh quay về Yêu giới đi, không quay về thì cả đời này cũng không về được!”
__________
P/S. Hôm trước lấy cái ảnh lươn điện đại ca khoe mọi người, thấy hôm nay quá hợp để mọi người tưởng tượng ra cảnh mà anh ta quấn phóng điện Sơn Hải nhỉ :))
Lực lượng mạnh mẽ từ trong thân thể hắn nhanh chóng phát ra, xói mòn nhanh vô cùng, rót vào bên trong tinh bàn.
Mà giờ phút này, n.g.ự.c của hắn giống như bị xé rách, năng lượng bị hút một cách mãnh liệt, vết nứt càng ngày càng lớn, nhìn cũng thấy người hắn sắp xé thành nhiều mảnh.
Đúng là hơi đáng sợ một chút!
Thấy một màn này, tất cả những người vốn đang đánh nhau với hắn, còn có những người vây xem khi thấy địa cung bị tổn hại, tất cả đều sợ đến mức lui về phía sau rất xa, chỉ sợ giây tiếp theo hắn sẽ nổ tung mà vạ lây đến bọn họ.
Đó là Hóa Thần đấy, nhỡ may nổ tung, không biết sẽ tạo nên hậu quả gì.
Thấy Sơn Hải không thể chịu đựng nổi, mà Diệp Linh Lang mới chỉ bắt đầu điều khiển tinh bàn thôi.
Nói cách khác, lực lượng của Sơn Hải không thể nào chịu đựng nổi việc tạo ra thông đạo đến Tiên giới, trước khi hoàn thành thao tác hắn sẽ bị rút cạn năng lượng, cơ thể nứt nẻ mà chết.
Quả nhiên, tu tiên không có lối tắt.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Người tu tiên nhiều như vậy, người phi thăng đều là lông phượng sừng lân, một người phải bỏ ra vô số thời gian và sức lực, phải bỏ ra cái giá vô cùng lớn mới có thể phi thăng lên Tiên giới, làm sao có thể tùy tùy tiện tiện mà mở một cái thông đạo để đi qua?
Có lẽ có một ngày lực lượng của nàng cũng đủ để có thể hoàn thành thao tác kia, nhưng thật sự chờ đến ngày đó thì có lẽ nàng đã sớm phi thăng rồi.
Hắn cũng không thể c.h.ế.t được, nơi này chỉ có mỗi mình hắn là Hóa Thần, chỉ hắn có năng lực mở ra pháp bảo này, nếu hắn không ở đây thì tất cả yêu quái đều không trở về được.
Những người khác thì không nói, ít nhất thì lươn điện đại ca là vô tội đúng không?
Diệp Linh Lang cúi đầu nhìn về phía tiểu hắc xà.
“Ngươi đã sớm biết kết quả này đúng không?”
“Ừ!”
“Vậy mà ngươi còn bảo ta thử xem?”
“Ngươi muốn biết thì thử thôi. Ngươi muốn mạnh lên thì ngươi đi lang bạt. Ngươi muốn làm gì thì đi làm cái đó, nếu chỉ bởi vì ta đã biết kết quả mà cái gì ngươi cũng không đi làm, mất đi niềm vui cuộc sống, ngươi sẽ không vui vẻ nữa.”
Diệp Linh Lang ngẩn ra, đúng nhỉ!
Cho dù là chuyện gì thì xuất sắc nhất chính là quá trình, nàng không thể bởi vì biết kết quả mà bỏ qua quá trình trải qua, như vậy thật sự không thú vị nữa.
“Ta không muốn vì ta tồn tại mà thay đổi bất cứ quyết định gì của ngươi, ngươi nên tiếp tục làm chính bản thân mình. Hơn nữa, ta cũng không tốt hơn ngươi được bao nhiêu, ta quên đi quá nhiều việc, quên đi chẳng khác nào không biết, không biết chừng ta còn không bằng ngươi nữa, chúng ta bên tám lạng bên nửa cân đi.”
Nghe được lời này, Diệp Linh Lang không nhịn được mà cười.
“Ai tám lạng nửa cân với ngươi? Ngươi sắp sửa đến chính mình mấy cân mấy lượng cũng không biết hay sao? Hay là để khi nào ta tìm cho ngươi một danh hiệu để gọi nhé!”
“Đang lúc quan trọng, không nói chuyện phiếm nữa!”
Nói xong thì nó xoay đầu đi không nói nữa.
Được rồi được rồi, Diệp Linh Lang thu hồi ý cười, một lần nữa chú ý đến tình hình trước mắt.
Kết quả nàng muốn biết giờ đã biết rồi, nghiệm chứng đã có thể kết thúc.
Trong nháy mắt Diệp Linh Lang đóng cửa tinh bàn lại, thân thể của Sơn Hải nhanh chóng rơi xuống dưới, “Uỳnh” một tiếng, giống như diều dứt dây mà rơi xuống mặt đất.
Thật thê thảm cho một hóa thần, thật sự thê thảm.
Sơn Hải rơi xuống mặt đất, hắn tức giận đến nỗi cả người đều phát run, vì sao hắn lại xui xẻo đến nỗi gặp phải loại nhóc con như thế này?
Hắn không nên chủ quan mà cho rằng không ai có thể điều khiển được tinh bàn, không ai có thể hiểu rõ nó, chỉ vì tiết kiệm lực lượng mà luôn mở ra không đóng lại để mang theo.
Nhưng ai mà nghĩ được chứ!
Đồ vật mà ngay cả một Hóa Thần như hắn còn không chơi được, đồ vật mà một đại năng đỉnh tầng ở Yêu giới sắp sửa phi thăng giao cho hắn, thế mà lại bị một Trúc Cơ hiểu rõ ràng.
Ngoại trừ tu vi thấp kém nàng không thể tự mình khởi động tinh bàn, tất cả những cái khác nàng đều hiểu rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Trong khoảnh khắc đó Sơn Hải rất muốn khóc, vô cùng muốn khóc.
Lúc này muốn đánh vỡ cục diện bế tắc này hắn chỉ có một biện pháp.
Sơn Hải hít sâu một hơi, vọt về phía Diệp Linh Lang.
Thấy hắn lần nữa muốn công kích Diệp Linh Lang,những người khác cũng hoảng hốt, nhanh chóng chạy tới trước mặt Diệp Linh Lang, thay nàng ngăn cản công kích của Sơn Hải, nhưng mà bỗng nhiên hắn thay đổi phương hướng vội chạy đi.
“Không tốt! Hắn muốn bỏ chạy!”
Diệp Linh Lang nhanh chóng phản ứng, nhắc nhở những người khác mau chặn hắn lại.
Nàng nhìn thấu ý đồ của Sơn Hải, hắn không có cách nào tới tinh bàn để cắt đứt liên hệ cùng tinh bàn, vậy thì hắn đi xa, đi càng xa ảnh hưởng càng nhỏ, để không chết, trước tiên trốn rồi thì đã sao.
“Cản ta ư? Cũng không nhìn lại bản thân các ngươi là gì!”
Sơn Hải tức giận mà vận chuyển linh lực, chuẩn bị đánh bay những người đó, đầu tiên lấy ra để lập uy là lươn điện ở gần hắn nhất, tên ngu ngốc từ Yêu giới tìm hắn để trả thù.
Nhưng mà một luồng linh lực của hắn đánh qua, lươn điện dễ như trở bàn tay mà tránh né.
Không chỉ có tránh né, luông linh lực kia đánh tới trên người đám tiểu yêu đang vây xem phía sau cũng bị thương một đống, lại không có một tên nào bị chấn nát tại chỗ.
Tình huống này, đừng nói là Sơn Hải, ngay cả những người khác đều kinh sợ, đặc biệt là lươn điện hoàn toàn không thể dự đoán trước được là mình có thể tránh né.
“A, tu vi của Sơn Hải bị giảm rồi! Hiện tại chỉ còn Nguyên Anh!”
Lời này vừa thốt lên, toàn trường đều ồ lên chen lẫn tiếng kinh hô.
Hắn nguyên bản đi đâu cũng đều tự tin kiêu ngạo là dựa vào một thân tu vi Hóa Thần kỳ.
Tuy rằng tu vi này là nhờ người khác tặng cho hắn, nhưng cũng là Hóa Thần!
Hiện giờ, nháy mắt quay lại Nguyên Anh, hơn nữa còn bị trọng thương, ở đây có quá nhiều người có thể xử lý hắn.
Trong lòng hắn hoảng hốt, nhanh chạy trốn thôi. Hắn vừa chạy, lươn điện, Thẩm Ly Huyền và Ninh Minh Thành đều dán bùa vôi vàng đuổi theo.
Thấy tình hình đã có thể khống chế được rồi, Diệp Linh Lang vội thu lại Thái Tử, Chiêu Tài, và cả Béo Đầu nữa.
Trước khi bị nhét vào nhẫn, âm thanh kích động của Béo Đầu vang lên trong tai nàng.
“Đừng đừng đừng, đừng nhốt ta! Ta vẫn muốn hóng chuyện! Này! Này!”
Sơn Hải hiện giờ chỉ còn là Nguyên Anh kỳ bị bọn họ dễ như trở bàn tay mà ngăn cản, hắn tức giận đến nỗi cả người phát run.
“Được, được, nếu các ngươi bức ta đến mức này, vậy thì đừng có trách ta cá c.h.ế.t lưới rách!”
Sơn Hải hít sâu một hơi, điều động lực lượng toàn thân.
“Không tốt! Hắn muốn tự bạo đó! Ngăn hắn lại! Nếu hắn c.h.ế.t rồi thì không ai có thể khởi động cái tinh bàn này đâu! Đến lúc đó tất cả các ngươi đều không thể quay về!”
Diệp Linh Lang vừa kêu lên, lươn điện muốn điên tại chỗ.
Hắn nhanh chóng biến trở về chân thân, cái đuôi vung lên, trực tiếp quấn quanh người Sơn Hải, giây tiếp theo toàn lực phóng điện.
Thanh âm roẹt roẹt truyền điến, điện của hắn tản mát ra ánh sáng chói mắt, khiến cho Sơn Hải bị điện giật tê người, khiến cho tất cả lực lượng mà hắn ngưng tụ được đều quay trở lại.
Lúc này, Thẩm Ly Huyền cùng Ninh Minh Thành cũng vội vàng sông lên trợ giúp, cùng nhau khống chế Sơn Hải.
Diệp Linh Lang thừa cơ hội này nhanh chóng một lần nữa điều khiển tinh bàn, lợi dụng lực lượng còn sót lại trên người Sơn Hải, miễn cưỡng mở ra thông đạo giữa Tu Tiên giới và Yêu giới.
“Phụt!”
Sơn Hải phun ra một ngụm máu.
“Thất thần cái gì? Hắn không chịu được bao lâu, nhanh quay về Yêu giới đi, không quay về thì cả đời này cũng không về được!”
__________
P/S. Hôm trước lấy cái ảnh lươn điện đại ca khoe mọi người, thấy hôm nay quá hợp để mọi người tưởng tượng ra cảnh mà anh ta quấn phóng điện Sơn Hải nhỉ :))
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro